Chương 968: Xuất ngoại 1
Chương 968: Xuất ngoại 1Chương 968: Xuất ngoại 1
Thẩm Miên cũng nghe ra hàm nghĩa trong lời nói của Nguyễn Dễ Khiêm, nhưng cô biết, hiện tại một hai phải phiết sạch quan hệ với bọn họ như vậy, cũng không có khả năng, nói Nguyễn Dễ Khiêm cũng sẽ không nghe.
Vì thế nói: “Hai người muốn làm gì, em cũng không quản được, nhưng em không hy vọng sinh hoạt của em bị ảnh hưởng đến, không cần quấy ray sinh hoạt bình thường của em, cũng không cần luôn là một bộ dáng đã bạc đãi em, em có thể coi hai người như bạn bình thường”
Nguyễn Phong và Nguyễn Dễ Khiêm rốt cuộc cũng không có làm quá phận, tuy rằng cô không nghĩ dung nhập vào Nguyễn gia, nhưng nếu ở dưới tình huống không có áp lực tư tưởng, gặp mặt lên tiếng chào hỏi, nói chuyện phiếm vài câu, cô cũng không phải không thể tiếp thu.
Nguyễn Phong và Nguyễn Dễ Khiêm vui vẻ, mặc kệ nói như thế nào, chỉ cần khi Thẩm Miên thấy bọn họ, không lạnh nhạt như trước kia, chính là tin tức tốt.
Hai người chạy nhanh bảo đảm.
“Miên, cháu yên tâm đi, chúng ta về sau sẽ không treo việc này ở ngoài miệng” Nguyễn Phong nói.
“Miên, em cứ giống như trước kia, coi anh là một người anh bình thường là được, tựa như khi chúng ta ở Lê Thành vậy.”
Cứ như vậy, Miên sẽ không có áp lực tư tưởng.
Thẩm Miên gật đầu một cái, tỏ vẻ không ý kiến, đúng lúc này, người phục vụ bưng đồ ăn đi lên, Nguyễn Phong chạy nhanh khuấy động không khí nói: “Tới, ăn cơm trước đã.”
Một bữa cơm, bốn người ăn còn tính là hài hòa, đặc biệt là Nguyễn Phong và Nguyễn Dễ Khiêm, tâm tình thực không tồi, kết quả gặp mặt lần này, cùng tưởng tượng của bọn họ hoàn toàn không giống.
Vốn tưởng rằng, Thẩm Miên sẽ thực kích động, sau đó khóc lóc tố khổ, thề cả đời không qua lại với bọn họ, nhưng kết quả lại không như bọn họ tưởng tượng, Thẩm Miên hiểu chuyện đến làm người đau lòng.
Đồng thời, bọn họ cũng biết, nếu muốn sưởi ấm trái tim Thẩm Miên, không phải một việc dễ dàng.
Mấy năm nay, cô đã quen một mình, tự bỏ thêm một lớp tường bảo hộ rất dày cho chính mình, nếu không dụng tâm thời gian dài, căn bản không thể đi vào.
Thẩm Miên không biết suy nghĩ trong lòng hai người, cơm nước xong, được Hạ Nam đưa về trường học, Nguyễn Phong và Nguyễn Dễ Khiêm từng người đi vội sự tình của chính mình.
Dương Tiểu Tế đang ghé vào trên ghế phát ngốc, ngay ca khi Thẩm Miên ngồi xuống bên cạnh, cô cũng không có phát hiện ra, Thẩm Miên cảm thấy kỳ quái, “Tiểu Tế, đang nghĩ cái gì vậy? Sao xuất thần như vậy?”
Dương Tiểu Tế tỉnh lại, sửng sốt một chút, mới phát hiện Thẩm Miên đã trở lại, vội vàng hỏi: “Miên, các cậu nói chuyện như thế nào? Có thuận lợi không? Bọn họ không gây áp lực cho cậu chứ?”
Tuy rằng biết Nguyễn Phong sẽ không giống Nguyễn Linh Ngọc, nhưng cô vẫn có chút không yên tâm.
“Đã nói xong” Thẩm Miên gật gật đầu, nhẹ giọng nói: “Về sau coi như người bình thường, dù sao tớ cũng không trở lại Nguyễn gia”
Dương Tiểu Tế nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm, “Không cãi nhau là tốt rồi”
Thẩm Miên thấy cô một bộ dáng tâm sự nặng nê, không khỏi hỏi: “Cậu vừa rồi suy nghĩ cái gì thế?”
Sắc mặt Dương Tiểu Tế đỏ lên, biểu tình có chút không quá tự nhiên nói: “Vừa rồi ăn cơm đụng tới Trình Phi Dương, tớ quên mang thẻ cơm, hắn thế nhưng mời tớ ăn một bữa cơm”
“Nếu cậu cảm thấy băn khoăn, lần sau mời hắn ăn một bữa là được” Thẩm Miên nói.
Dương Tiểu Tế xoa nhẹ tóc một chút, có chút buồn bực nói: “Không phải là chuyện ăn cơm, ai a, tớ cũng không biết nên nói như thế nào, tớ tổng cảm thấy cậu ta quái quái, thế nhưng còn gap thịt cho tớ ăn.”
Tuy rằng hiện tại cô và Trình Phi Dương không giống trước kia gặp mặt liền cãi nhau, nhưng quan hệ cũng không thể nói là tốt!
Sao hắn đột nhiên lại trở nên kỳ quái như vậy.