Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó

Chương 29 - Chuyển Nhà

Tuy ba Tô nhận ra đây chính là một cái hố, nhưng...

Vẫn quyết định nhảy vào. Ngày hôm sau lập tức đi xưởng sửa chữa xin nghỉ, bắt đầu bận rộn xử lý việc mua phòng ở và di dời hộ khẩu cho cả nhà.

Ba ngày sau, nhìn chứng nhận bất động sản mới ra lò khiến cả nhà đều ngập tràn trong vui sướng.

Có phòng ở, chính là có hộ khẩu chân chính, cả nhà bọn họ không cần như dân lang thang lưu lạc ở thành phố này nữa. Họ có nhà của chính mình.

Chỉ là...

“Ba, có phải người ghi nhầm rồi không ạ? Tại sao trên giấy chứng nhận này lại viết tên con ạ?”

Tô Vi Vi cảm thấy rất hoang mang, nhìn ba chữ “Tô Vi Vi” chói lọi trên giấy chứng nhận liền hỏi ba cô.

“Không nhầm.”

Ba Tô cười ha hả xoa đầu con gái.

“Phòng ở này có thể mua được là nhờ vào một vạn đồng kia vậy nên tất nhiên phải viết tên của con, ba mẹ cũng chỉ là dính chút ánh sáng của con thôi.”

Thật vậy sao?

Hơn hai năm nữa đợi phòng ở bị phá bỏ di dời thì mọi người cũng đừng hối hận nha.

Nghĩ đến những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai Tô Vi Vi vô cùng vui vẻ.

Nếu ba Tô, mẹ Tô đã hào phóng như vậy, vậy thì cũng có thể hào phóng thêm một chút nữa đúng không?

“Ba mẹ, chuyện phòng ở đã xử lý xong rồi vậy có phải chúng ta cũng nên quy hoạch lại quán đồ nướng không ạ? Kế hoạch cho sắp tới con đã chuẩn bị rất tốt rồi nha.”

Đời trước, Tô Vi Vi đã làm đến giám đốc vậy nên các loại BP( kế hoạch thương nghiệp) cô đã coi qua không đến một vạn thì cũng phải có tám ngàn nên rất quen thuộc với các loại kế hoạch này.

Tuy hiện tại không có máy tính cũng không có các loại PPT lóa mắt chỉ có thể lập kế hoạch trên giấy, nhưng các vấn đề như phân tích các ngành sản xuất, phân tích đối thủ cạnh tranh và phân tích các vấn đề cạnh tranh đều có thể hạ bút thành văn.

Ba Tô, mẹ Tô nghe mà như lọt vào trong sương mù, không hiểu cô đang nói gì cả.

Nhưng chị gái Tô Mạn Mạn thì lại dùng ánh mắt vô cùng ôn nhu nhìn cô.

“Em gái thật lợi hại.”

Sau một lúc lâu, mẹ Tô chỉ tay vào mục cuối cùng của bảng phân tích tài vụ, hỏi ra nghi hoặc duy nhất:

“Cái này... Tại sao tiền kiếm được phải chia cho con một nửa?”

Tô Vi Vi, con đây là muốn tạo phản à?

“Bởi vì địa điểm buôn bán là của con, nướng BBQ cũng là sáng ý của con, vả lại gia vị cũng là do con điều chế, chỉ lấy một nửa lợi nhuận đã là con chịu thiệt rồi đó.”

Tay mẹ Tô có chút ngứa.

Con bé này, ba ngày không đánh là nó muốn leo lên nóc nhà lật ngói.

Tô Vi Vi cảm nhận được nguy hiểm, ngay lập tức trốn ra sau lưng ba Tô “Ba, ba nhìn mẹ con, nói không lại con liền muốn dùng đến vũ lực. Hiện tại là thời buổi hòa bình tại sao có thể hở một chút liền động tay động chân?”

Ba Tô buồn cười bảo vệ Tô Vi Vi ở sau lưng, “Mẹ nó à, Vi Vi nói cũng không sai, nhà chúng ta buôn bán đều dựa vào con bé nha.”

“Tại sao anh cũng nghe theo con bé? Một đứa nhỏ lấy nhiều tiền như vậy làm gì? Anh cũng không sợ nó tiêu xài lung tung à?”

Ba Tô kéo mẹ Tô qua một bên lẩm nhẩm lầm nhầm một hồi lâu, cũng không biết ông khuyên như thế nào nhưng cuối cùng mẹ Tô vẫn là gật đầu “khuất nhục” mà đáp ứng hiệp nghị bất bình đẳng này.

...

Bình Luận (0)
Comment