Chương 134 - Mẹ Tô Hối Hận
Chương 134 - Mẹ Tô Hối HậnChương 134 - Mẹ Tô Hối Hận
"Cô chủ nhỏ, cô cứ yên tâm. Chúng tôi khẳng định sẽ làm việc thật tốt!"
Có người cười tủm tỉm nói lớn.
"Vậy tôi cảm ơn mọi người trước. Thời gian cũng đã muộn, tôi không thể làm chậm trễ thời gian vê nhà nghỉ ngơi của mọi người thêm nữa. Hiện tại đã khuya, mọi người tận lực kết nhóm cùng vê nhà, nhất định phải chú ý an toàn nhé."
Tô Vi Vi không yên tâm dặn dò một câu.
Mà nghe Tô Vi Vi dặn dò, hiển nhiên càng khiến mọi người càng cảm thấy ấm lòng.
Bà chủ vừa hào phóng vừa tốt với nhân viên như vậy rất khó có được.
"Con đứa nhỏ này, sao lại tiêu xài phụng phí như vậy?"
Mẹ Tô cố gắng khắc chế nãy giờ vẫn không nhịn được mà nói.
Đợi mọi người đều đã rời đi cuối cùng vẫn nói ra.
Nhiêu người như vậy, mỗi người lì xì một trăm đồng.
Xa xXỈ.
Quá mức xa xỈ!
Sao đứa bé Vi Vi này lại có thể tiêu tiền như vậy.
"Mẹ, mẹ trước tiên cứ nhìn bao lì xì của mẹ thử xem."
Tô Vi Vi đã sớm hiểu rõ tính cách của mẹ Tô, nên cũng sẽ không cùng bà ấy nói đạo lý lớn gì.
Dù gì..Nói cũng vô dụng mà đúng không.
Mặc dù mẹ Tô vẫn đang đau lòng, nhưng đợi bà ấy mở bao lì xì trong tay ra lập tức vui sướng kêu lên.
"Ba trăm đồng?!!!"
"Đúng vậy, mẹ là cửa hàng trưởng, công lao của mẹ là lớn nhất. Vậy nên tất nhiên phải cho mẹ một bao lì xì lớn nhất."
"Ai nha, sao có thể không biết xấu hổ nhận lấy."
Tuy mẹ Tô miệng thì nói như vậy nhưng động tác trên tay lại không chậm chút nào, bà ấy đã nhanh chóng cất bao lì xì đi.
Ba trăm đồng tiền! Một ngày đã được ba trăm!
Hạnh phúc.
Hạnh phúc quá đi mất -
Nhưng mà loại cảm giác hạnh phúc này khi bà ấy nhìn thấy Tô Vi Vi tính toán doanh thu của hôm nay lại càng ngày càng thấp, càng ngày càng thấp hơn nữa.
Cuối cùng hoàn toàn biến mất.
"Mười...Mười lăm vạn? Một ngày kiếm được mười lăm vạn?”
Mẹ Tô cảm giác như chính mình đã bỏ lỡ một trăm triệu!
"Cũng chưa đến mười lăm vạn ạ."
Tô Vi Vi không hề bị con số này dọa đến.
Cả ngày hôm nay cô đều ở cửa hàng KFC, còn làm nhân viên thu ngân một lúc nên đã sớm tính được con số đại khái.
"Chính xác mà nói thì chỉ được mười ba vạn ba nghìn bốn trăm hai mươi hai phẩy năm đồng thôi, vẫn còn cách mười lăm vạn một khoảng ạ."
Người khác mở cửa hàng ở Ma Đô một ngày có thể kiếm được bốn mươi lăm vạn luôn nha.
Lúc này bọn họ mới kiếm được mười mấy vạn, vẫn còn không gian tiến bộ rất lớn nha.
"Sao, sao nhiều như vậy?"
Mẹ Tô đau lòng.
Vì cái gì bà ấy lại chọn nhận tiên lương?
Vì cái gì bà ấy lại lựa chọn từ bỏ hợp tác?
Tô Vi Vi cất xong tiền lời của ngày hôm nay, ngẩng đầu lập tức thấy trạng thái của mẹ Tô đã thấp như khí áp của rãnh biển Mariana.
Cô biết sẽ như thế mà.
Tô Vi Vi xoa xoa cằm.
"Mẹ đừng nhìn hôm nay buôn bán thu lời không ít, nhưng phí tổn cũng rất nhiều nha. Tiên thuê nhà, tiền điện, tiền lương công nhân, còn có thời gian trước thuê quảng cáo, là tuyên truyền cũng đã tốn rất nhiều tiên."
"Hơn nữa hôm nay có nhiều khách hàng tới như vậy là do mọi người có phiếu giảm giá, còn nói đến tiền lời thật ra cũng không được nhiều như vậy."
"Hơn nữa, mẹ còn có tiền chia hoa hồng của cửa hàng trưởng nữa đó. Là một phần trăm lợi nhuận thuần, không bao gồm các loại phí tổn. Hôm nay kiến được hơn mười ba vạn, cửa hàng trưởng được chia hoa hồng tới hơn một nghìn ba trăm đồng, nói không chừng con còn không kiếm được nhiều bằng mẹ đâu."
Gì cơ?
Là như vậy sao?
Mẹ Tô bỗng dưng lại có tinh thần.
Trước tiên không nói đến cái khác, cửa hàng trưởng là bà ấy một ngày được chia tới một nghìn ba...một nghìn ba trăm ba mươi tư phẩy hai mươi ba đồng tiên hoa hồng?!
Riêng về phương diện tính tiền này, mẹ Tô trước nay đều vô cùng nghiêm cẩn.
Chẳng những chính xác tới hai đơn vị số lẻ sau cùng mà còn có thể bốn bỏ lên năm.
Một tháng hoa hồng của cửa hàng trưởng cộng thêm tiền lương và bao lì xì con gái cho...
Chẳng phải là được tới hơn bốn vạn?
Như vậy so với bán BBQ còn nhiều hơn nữa nhai
Còn là do một mình bà ấy kiếm được!
Còn có thể đảm bảo thu hoạch cho dù có hạn hán hay lũ lụt cũng không cần lo lắng gì về phí tổn.
Nhìn Vi Vi xem, kiếm được nhiều tiền như vậy nhưng vẫn mặt ủ mày ê phải tính toán phí tổn rồi tiền lời còn phải cho mọi người bao lì xì.
Sao có thể nhẹ nhàng như bà?
Cảm giác về sự ưu việt của mẹ Tô nháy mắt liền upup -