Chương 144 - Ra Tay
Chương 144 - Ra TayChương 144 - Ra Tay
Tô Vi Vi ' ủy khuất ' buông tay thím ba Tô ra, lại nâng bàn tay của mình lên.
"Thím ba, thím đừng trách cháu, thím yên tâm, cháu nhớ rõ thím từng dạy dỗ cháu, tay của cháu rất sạch sẽ, sẽ không làm bẩn quần áo của thím."
Quân chúng ăn dưa chung quanh:... Nôn rống, người thím ba này còn ghét bỏ đứa nhỏ, xem đứa nhỏ tủi thân chưa kìa.
Thím ba Tô:... Tô Vi Vi, cháu oan uổng cho tôi!
Tôi chỉ nghĩ những lời này ở trong lòng, trước nay chưa từng nói ral
"Vi... Vi Vi à, làm sao mà thím ba lại trách cháu chứ, thím chính là... Nóng, đúng, có chút nóng, cửa hàng này thật là... Quá nóng."
"Nóng sao?"
Tô Vi Vi nghiêng đầu, lộ ra một mạt tươi cười hồn nhiên.
"Vậy thím ba đi ra ngoài đi."
Thím ba Tô:...
Rất tức giận!
Đừng tưởng rằng bà ta không nghe ra được ý của Tô Vi Vi muốn đuổi bà ta đi ra ngoài.
"Vi Vi, nhà các cháu mở cửa hàng lớn như vậy mà lại không nói cho người trong nhà một tiếng, nếu không phải thím ngẫu nhiên đi ngang qua thì cũng không biết đâu, nhà các cháu kiếm được không ít tiền lời đi, mở cửa hàng mặt tiền lớn như vậy cơ mà, đáng thương người già ở trong nhà còn..."
"Thím ba."
Tô Vi Vi trực tiếp đánh gấy thói quen thím ba Tô Tam tính dùng ông bà nội Tô đến đè nặng nhà bọn họ.
"Cửa hàng này cũng không phải là nhà của chúng cháu, cha mẹ cháu là trông hộ cửa hàng cho người ta, tình huống nhà chúng cháu như thế nào, chẳng nhẽ thím lại không rõ sao? Năm đó, cha mẹ cháu thật vất vả mới tích cóp được một số tiền muốn xây nhà ở trong thôn, kết quả lại bị thím và chú nhỏ mượn đi rồi, nhiều năm như vậy cũng chưa trả trở về, đến bây giờ, ba mẹ cháu đều còn ở bên ngoài làm công kiếm tiền, trên danh nghĩa đến một cái nhà ở cũng không có, thím ba, chẳng lẽ rốt cuộc thím cũng tới trả tiền sao? Tuy rằng tiền ở thời điểm hiện tại với tiền của mười mấy năm trước có giá trị không giống nhau,... Nhiều năm như vậy, lân đầu tiên nhà của chúng cháu nhìn thấy tiền trong tay thím ba, thật là... Quá cảm động."
Tô Vi Vi nói một câu chân thành như vậy, lại pha một chút hèn mọn trong đó.
"Cháu nghe nói gần đây ngài và chú ba muốn mua nhà ở, vậy mà còn nhớ tới việc tới đây trả tiền cho nhà chúng cháu, khiến cháu cảm động đến mức không biết phải nói gì cho phải."
Lời nói lộ ra thật nhiều tin tức.
Quần chúng ăn dưa chung quanh phảng phất như chồn rơi vào ruộng dưa, hạnh phúc lại vui sướng.
"Mười mấy năm trước đem tiền xây nhà của người ta chạy mất, nhiều năm như vậy còn chưa có trả lại?"
"Nghe ý của cô gái nhỏ kia chính là, người phụ nữ này và chồng của cô ta là nhân viên công vụ, hẳn là có cuộc sống sinh hoạt không tồi, không những không trả tiền cho anh trai chị dâu mà còn muốn bòn rút gạo trắng ở nhà đi, đúng là ... Ích kỷ, quá ích kỷ!"
"Phỏng chừng đây là thấy chị dâu có công việc tốt, cho rằng kiếm được tiên liền tới đây càn quấy, có khi còn muốn lại đây mượn tiên để mua nhà ở cho mình cũng nên."
"Như vậy cũng quá ác độc đi”
"Tôi quen biết cô ta, đâu không phải là Cao Lâm ơ cục điện nghiệp sao!"
"Tôi cũng biết, chồng của cô ta cũng làm ở cục điện nghiệp, gọi là gì... Tô Đại Hải?"
Thành phố Hàng rất lớn cũng rất nhỏ.
Rất nhanh thím ba Tô đã bị người ta phanh phui thân phận, tức khắc làm bà ta cảm thấy hoảng hốt.
Không tốt.
Tuy rằng chị dâu hai vẫn ngu ngốc giống trước đây, nhưng Tô Vi Vi tới sau này thật khó đối phó.
Hơn nữa...
Con nhóc Tô Vi Vị này sao lại biết nhà bà ta muốn mua nhà ở?
"Vi Vi, cháu đừng nói bậy! Thím, chúng tôi muốn mua nhà ở bao giờ."
"Không cần sao?"
Tô Vi Vi nghi hoặc chớp chớp mắt, "Vậy được rồi, có thể là cháu nghe lâm, nếu nhà thím ba không muốn mua phòng ở, vậy cũng được, cháu sẽ giúp các người nói với bên ngoài, tuyệt đối sẽ không để cho người khác lại hiểu lâm nhà thím."
Thím ba Tô:... Thiếu chút nữa tức đến mức phun ra một búng máu!
Phúc lợi nhà ở đó là cái lợi lớn đến mức nào chứt
Đại Hải nhà bọn họ phải phí mất bao nhiêu công sức, tặng bao nhiêu lễ vật, xây dựng bao nhiêu mối quan hệ mới đổi lấy một danh ngạch mua phòng ở, đang chờ tiến vào ở trong căn phòng lớn.
Nếu là để con nhóc Tô Vi Vi nói ra ngoài, vậy phòng ở tới tay rồi lại bay mất, thím ba Tô tuyệt đối có thể tức hộc máu mà chất.
Tô Vi Vi:... Kỳ thật cô rất muốn nhìn thấy bộ dáng tức hộc máu mà chết của thím ba Tô.
"Vi Vi, hôm nay không phải nói về chuyện nhà của thím, mà là nói cửa hàng này, thím đã tìm người hỏi thăm qua, pháp nhân của cửa hàng này, chính là viết tên của ba cháu, này còn không thể chứng minh các người là chủ của cửa hàng này hay sao? Các người còn muốn gạt chúng tôi tới khi nào!"