Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 155 - Chương 155 - Đàm Oánh Oánh

Chương 155 - Đàm Oánh Oánh Chương 155 - Đàm Oánh OánhChương 155 - Đàm Oánh Oánh

Tô Vi Vi giơ tay chuẩn bị đuổi người.

Nhanh chóng gọi người đến phỏng vấn tiếp theo vào, thời gian gấp gáp nhiệm vụ nhiều, không có thời gian để lãng phí đâu.

Chị gái mặt bầm đen tím tái kia rõ ràng cũng đã hiểu cô ấy làm hư chuyện rồi.

Quả nhiên... Với gương mặt này, thì có người chủ nào dám thuê cô ấy chứ?

Nhưng tình hình trong nhà...

Chị gái than nhẹ một tiếng, cúi đầu đầu chuẩn bị rời đi.

Chỉ là...

" Đợi một chút!"

Đột nhiên phía sau truyền đến một giọng nói lanh lảnh, chị gái nhanh chóng quay đầu lại, liền nhìn thấy cô bé kia cầm tài liệu phỏng vấn của cô ấy trong tay.

" Chị tên là... Đàm Oánh Oánh?"

Tô Vi Vi cúi đầu nhìn tư liệu trong tay một cái, cái tên này, cô quen mắt.

Hơn nữa...

Cái kinh nghiệm lúc trước làm việc ở trong xưởng dệt bông này, cũng khiến cho người khác bị kích thích muốn liên tưởng.

Đúng vậy, đúng vậy.'

Đàm Oánh Oánh gật đầu.

" Chị lúc trước làm việc trong xưởng dệt bông... Vậy chị có quen biết Cao Tuấn không?”

Ngay khi Tô Vi Vi nói ra những lời này, cô ngay lập tức cảm nhận được sắc mặt Đàm Oánh Oánh thay đổi rõ rệt.

Cho dù khuôn mặt bầm đen tím tái này khiến người khác không nhìn thấy vẻ mặt của Đàm Oánh Oánh, nhưng lại có thể nhìn thấy sự phẫn nộ, căm ghét, hối hận, sợ hãi...trong mắt của cô ấy.

Cảm xúc quá phức tạp, Tô Vi Vi từ bỏ tìm hiểu.

Nhưng xem phản ứng này của Đàm Oánh Oánh, Tô Vi Vi cơ hồ là có thể xác nhận, người này hẳn là Đàm Oánh Oánh được nhắc đến trong tờ giấy tin tức đính kèm lúc trước Uông Trung đưa cho cô. " Cậu em vợ Cao Tuấn của chú ba Tô đang bàn chuyện cưới hỏi với Thôi Dĩnh con gái của phó giám đốc xưởng dệt bông nơi anh ta đang làm việc, mà Cao Tuấn lúc trước còn có một người bạn học cấp ba Đàm Oánh Oánh, hai người họ đã hẹn hò nhiều năm, trước đó không lâu còn đến gặp người lớn..."

Một đoạn tin tức hiện lên ở trong đầu.

Xem bộ dáng này của Đàm Oánh Oánh, vết thương trên mặt chắc không phải là có liên quan đến Cao Tuấn chứ?

Đàm Oánh Oánh vẻ mặt khó hiểu, "Em cũng quen biết Cao Tuấn à?"

"Có chút quan hệ, anh ta là em vợ của chú ba em."

Câu trả lời của Tô Vi Vi cũng xem như là bài kiểm tra cuối cùng, nếu người này thật sự Đàm Oánh Oánh mà cô nghĩ đến, giờ phút này chỉ sợ sẽ...

Quả nhiên.

Đàm Oánh Oánh đứng dậy, mắt lộ ra vẻ ghét bỏ.

Không hề do dự liên một lân nữa quay người rời đi.

Nhưng mà không giống với lần đầu.

Lần trước là không thể không đi, lần này lại là hận không thể đi.

Chỗ rách nát này, Đàm Oánh Oánh một khắc cũng không muốn ở lại thêm.

Thật đúng là.

Tô Vi Vi giờ phút này nhìn Đàm Oánh Oánh cũng không cảm thấy đối phương là người chuyên gây chuyện.

"Chị gái ơi, đừng vội đi mà, em còn chưa nói xong đâu... Em chưa từng gặp mặt Cao Tuấn, ngược lại còn không có thiện cảm gì với anh ta'.

Ồ?

Đàm Oánh Oánh đi đến cửa bước chân dừng lại, nghi ngờ mà quay đầu nhìn về phía Tô Vi VI.

"Quan hệ họ hàng không có nghĩa là đồng tình, chị gái, chị là đến phỏng vấn, chẳng lẽ chị muốn vì một người không hề liên quan mà từ bỏ cơ hội làm việc hay sao?"

Đương nhiên sẽ không!

Trong nhà còn đang đợi dùng tiền, Đàm Oánh Oánh bây giờ hoàn toàn không có bất kỳ tư cách gì mà tùy hứng.

Hơn nữa nghe ý tứ của cô bé, em ấy và Cao Tuấn hoàn toàn không phải người cùng đường, vậy cô ấy còn sợ cái gì.

Đàm Oánh Oánh một lần nữa ngồi lại chỗ cũ, chờ đợi phỏng vấn.

Chu Hướng Tây dựa theo đề cương câu hỏi của Tô Vi Vi mà hỏi từng câu một.

Tuy rằng anh ta không hiểu lắm, nhưng cảm giác biểu hiện của Đàm Oánh Oánh này hình như tốt hơn nhiều so với mấy người trước đó.

Nhìn có vẻ không tồi!

Chu Hướng Tây đưa mắt ra hiệu với Tô Vi Ví.

Tô Vi Vi Vi Vi khẽ mỉm cười

" Chị gái, biểu hiện của chị rất xuất sắc, nhưng mà... Em còn hai vấn đề cuối cùng muốn hỏi, chị có thể nói cho em biết, vết thương trên mặt chị từ đâu mà có? Chị lại vì cớ gì mà rời khỏi xưởng dệt bông?”

Sắc mặt của Đàm Oánh Oánh có hơi kỳ lạ.

"Hai vấn đề này em còn cần hỏi chị à? Cao Tuấn không phải là em vợ của chú ba em sao?"

Nụ cười trên mặt Tô Vi Vi không đổi, "Anh ta là em vợ của chú ba em, không phải em vợ của ba em, sao em lại biết được?"

Cô hiện tại chỉ muốn ăn dưal
Bình Luận (0)
Comment