Chương 180 - Đường Hâm
Chương 180 - Đường HâmChương 180 - Đường Hâm
Người và đồ cổ còn có tiên mặt đều biến mất sao?
Tô Vi Vi chớp chớp mắt.
Cảm giác dường như bản thân đang tiến gần đến sự thật.
Nhìn thấy nữ cảnh sát cũng đang tiện đường giải quyết vấn đề cá nhân, Tô Vi Vị lặng lẽ dời bước, dựa theo trí nhớ lần theo dấu chấm đỏ trong Í Máy dò sinh vật không xác định ] , hành động ngược lại.
"Chắc hẳn là ở đây."
Tô Vi Vi dừng lại trước một căn phòng trống.
Lúc đầu, khi chấm đỏ di chuyển, nó đã dừng trước chỗ này một lúc lâu.
Dựa theo suy đoán của cô, chắn hẳn có thể phát hiện gì đó ở đây.
Quả nhiên...
Tô Vi Vi nhanh chóng men theo tường, tìm thấy có dấu vết của vật nặng cọ vào tường.
Tuy nhiên dấu vết này chỉ còn một nửa.
Cô đưa tay mò mẫm một lúc, cũng không biết ấn vào viên gạch nào.
"Lạp."
Tiếng máy móc vang lên, ngay sau đó, nửa kia của dấu vết cọ xát đột nhiên trồi lên khỏi mặt đất, Tô Vị Vi đưa tay ra kéo, kéo được một tấm ván gỗ một mét vuông, lộ ra cửa động bên dưới tối om.
Quả nhiên có đường hầm.
Tô Vi Vi tự khen ngợi bản thân.
Xem hơn một ngàn tập phim Tử Thần từ lúc còn là học sinh tiểu học đúng là không hề vô ích.
Khi ấy thấy điểm đỏ di chuyển một cách kì lạ, Tô Vi Vi đã nghi ngờ, phòng đấu giá này chắc chắn thông với một nơi khác, trước đó những cái rương này đều là từ nơi khác chuyển đến.
Điều này vô cùng phù hợp với đặc điểm thỏ khôn đào ba hang của những người buôn bán đồ cổ đó.
Mà theo như lời nữ cảnh sát nói bọn chúng đột nhiên biến mất, càng khẳng định suy đoán của Tô Vi Vi.
Tô Vi Vi nghiêng tai cẩn thận lắng nghe, không nghe được âm thanh gì, cô chậm rãi đi xuống, lại phát hiện cửa đường hầm chất rất nhiêu rương với đủ loại hình dáng, cản trở con đường phía trước.
Nếu là người bình thường, chắc chắn đã bị cản lại.
Nhưng Tô Vi Vi là người bình thường sao?
Cô học sinh lớp 8 ban 3 đói
Vẫy cánh tay nhỏ lên, Tô Vi Vi đưa mấy cái rương trên mặt đất vào trong không gian.
Lộ ra toàn bộ đường hầm.
Rất dài.
Rất sâu.
Rất tối.
Tô Vi Vi đang do dự có nên vào trong hay không, thì đột nhiên...
"Cô bé?! Tô VI V2"
Từ xa, truyền đến tiếng nữ cảnh sát, Tô Vi Vi lập tức chạy ra ngoài.
Chuyện kiểu này cứ nên giao cho chú cảnh sát thì tốt hơn.
"Chị xinh đẹp, mau tới đây, em phát hiện một đường hầm!"
Đường hầm?
Nữ cảnh sát cũng không kịp hỏi tại sao Tô Vị Vi đột nhiên biến mất, đã bị Tô Vi Vi kéo đến căn phòng trống kia, sau khi nhìn thấy đường hầm mở ra, lập tức vô cùng kinh ngạc!
"Khó trách bọn chúng đột nhiên biến mất, thì ra là chạy ra từ đường hầm, cô bé, em lập công lớn rồi!"
"Thật sao.”
Tô Vi Vi cười vô cùng ngây thơ.
"Lúc nấy em không cẩn thận đi lạc, cũng không biết đụng trúng chỗ nào sàn nhà này đột nhiên nảy lên, chị xinh đẹp, chị mau tìm mọi người cảnh sát Từ đi, em đoán bọn chúng chắc chắn trốn ở bên kia đường hầm, chuẩn bị thừa cơ chạy trốn, chúng ta nhất định không thể tha cho chúng!"
Quan trọng là. Tuyệt đối không thể tha cho Phạm Lão Taml
Vừa rồi, nhân lúc đạn khói che mờ tâm mắt, Tô Vi Vi cố ý nhét huyết hổ phách vào túi của Phạm Lão Tam, bây giờ thông qua Í Máy dò sinh vật không xác định] Tô Vi Vi có thể thấy rõ chấm đỏ đại diện cho Phạm Lão Tam, cách đó 300 mét, không nhúc nhích.
Mà nơi đó, chính xác là nơi có huyết hổ phách trước đây.
Rõ ràng...
Phạm Lão Tam và bọn người Trần Lão Nhị bằng cách nào đó đã tập hợp với nhau.
Nữ cảnh sát lập tức gật đầu mạnh, ngay sau đó, cảnh sát Từ đem theo mười mấy người nhanh chóng tiến vào.
Nhìn thấy đường hầm, trên mặt cảnh sát Từ lộ ra nụ cười.
"Xuýt chút nữa quên, đám người này đều là cao thủ về đất đai, rất am hiểu đào hâm!"
Hầu hết những người tham gia đấu giá ngầm này đều có liên quan đến những kẻ trộm mộ, đào hố đào đường hầm là bản lĩnh kiếm cơm.
Cảnh sát Từ vỗ mạnh lên vai Tô Vi Vi.
"Cô bé, chờ ở đây, quay lại tôi sẽ ghi công cho eml"