Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 190 - Chương 190 - Tuổi Thật

Chương 190 - Tuổi Thật Chương 190 - Tuổi ThậtChương 190 - Tuổi Thật

Giang Thụy nhận được lời mời của Tô Vi Vi, nhanh chóng xử lý mọi việc xong liền vui sướng chạy đến Hàng thị.

Người ta đều nói, trên có thiên đường, dưới có Tô Hàng.

Lúc trước anh ta từng đến Tô thị công tác, đã chiêm ngưỡng qua vẻ đẹp của Tô thị. Lần này thật sự tràn ngập chờ mong đối với Hàng thị.

Vừa xuống xe, Giang Thụy đã nhìn thấy Chu Hướng Tây, tổng giám đốc của đại lý thời trang Bella tại Hàng thị, trước đó anh ta có gặp một lần lúc bàn công việc với Tô Vi VI.

Nhưng mà...

Trên tay băng bó vải trắng là cái quỷ gì?

Hàng thị nguy hiểm như vậy sao?

Nhưng mà hình như tinh thân Chu Hướng Tây có chút lạ, ừm, chính là cực kỳ sáng láng tự tin.

Xem ra thành tích bên này của Hàng thị thật sự đúng như báo cáo, mới có thể khiến một người biến hóa nghiêng trời lệch đất đến như vậy.

Giang Thụy chạy sang đây, nhiệm vụ chủ yếu chính là xác nhận xem báo cáo kinh doanh bên này gửi lên có thật sự đúng như vậy hay không.

Bước đầu gặp mặt, cho Giang Thụy cảm giác cũng không tệ lắm.

Giang Thụy đưa tay chỉnh thẳng tây trang, một bộ doanh nhân thành đạt đi vào.

Chỉ là, mới đi được hai bước...

"Giang Tổng, xin chào, lại gặp rồi."

Tô Vi Ví cười khanh khách vươn tay với Giang Thụy.

Giang Thụy:...

Cô gái nhỏ nhà ai đây?

Cô gái nhỏ tuy lớn lên thật xinh đẹp...nhưng anh ta không quen cô nha?

Không đúng, không đúng.

Sao thanh âm cô gái nhỏ nghe quen tai như vậy?

"Giang tổng, anh muốn đi xem cửa hàng trước hay muốn tôi đưa anh đi ăn uống, thưởng thức phong cảnh Hàng thị trước?"

Này...

Đây là...

Không phải chứ??2??

Giang Thụy trợn tròn mắt, suýt nữa kinh ngạc đến thất thố.

Giọng nói này...

Cách dùng từ này...

Rõ ràng là...

"Em là... Tô Vi V2"

Không thể nào!

Cô gái nhỏ nhìn qua cùng lắm chỉ mới mười mấy tuổi, làm sao có thể là Tô Vi Vi thành thục anh ta từng gặp trước đó?

Rõ ràng...Lần trước gặp mặt chính là một người phụ nữ giỏi giang bề ngoài có chút nhỏ thôi mà?

Tô Vi Vi cười gật đầu.

Trong lòng âm thâm đánh giá một câu.

Năng lực thừa nhận của Giang Thụy không tốt lắm à nha.

Chuyện nhỏ như vậy đã bị dọa sợ rồi.

Tố chất tâm lý này, phải luyện!

Tô Vi Vi quyết định, để cô đích thân đi huấn luyện một vòng cho tâm lý yếu ớt của Giang Thụy đi.

"Đúng vậy, Giang tổng, anh nhìn thấy tôi có thấy kinh hỉ không, bất ngờ không?"

Giang Thụy:...

Hàng thị quá nguy hiểm rồi, anh ta muốn về Tô thị.

"Em...em bao tuổi?"

"13 nha."

"1...132222

Giang Thụy muốn yên tĩnh.

Đừng hỏi yên tĩnh là ai. Mãi cho đến khi bước vào cao ốc Hàng thị, Giang tổng mới miễn cưỡng chấp nhận được sự thật này.

"Cho nên, thực ra em mới là bà chủ của Vi Nhiên, chẳng qua bởi vì tuổi nhỏ nên mới nhường vị trí tổng giám đốc và pháp nhân cho Chu Hướng Tây?"

Chu Hướng Tây đứng bên cạnh:...Nói câu đó trước mặt anh thực sự được sao?

Mặc dù nó cũng không sai.

Nhưng...cũng không thể nói thẳng trước mặt như vậy chứ, đúng không?

Anh không cần mặt mũi sao?

Tô Vi Vi cố gắng nhịn cười, nhẹ gật đầu rồi lại lắc đầu.

"Em đúng là bà chủ của Vi Nhiên, nhưng năng lực của anh Hướng Tây cũng rất tốt, cửa hàng mới khai trương có thể tạo được thành tích như vậy, hơn phân nửa đều là công lao của anh ấy."

Chu Hướng Tây lập tức đứng thẳng sống lưng.

Không sai, đúng như những gì Vi Vi nói.

Anh cũng rất quan trọng!

Quả nhiên chỉ có Vi Vi mới nhìn ra được anh là ngọc thô cần mài.

Anh phải cống hiến cho Vi Vi cả đời!

Giang Thụy dùng vẻ mặt hối lỗi nhìn sang Chu Hướng Tây.

Không phải vì anh ta quá sốc nên mới lỡ lời như vậy sao, bình thường anh ta tuyệt đối không có thế.

Nhưng mà...

"Tô tiểu... Tô đồng..."

Rốt cuộc anh ta nên gọi là Tô tiểu thư hay là Tô đồng học?

Thật khó nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment