Chương 201 - Kế Hoạch Quảng Bá
Chương 201 - Kế Hoạch Quảng BáChương 201 - Kế Hoạch Quảng Bá
Anh ta biết ngay mà, Tô Vi vi cũng chỉ là một cô bé mới mười mấy tuổi, cho dù có thông minh đi chăng nữa thì ở việc kinh doanh như này có thiên phú đã là rất lợi hại rồi sao còn có thể tính kế người khác được?
Không có khả năng, không thể nào có khả năng.
Cô bé này khẳng định chỉ là muốn tốt cho anh ta nên mới nói cho anh ta biết những chuyện này.
"Cô cứ nói kỹ càng tỉ mỉ hơn thử xem."
"Giang tổng, ý tưởng của tôi là vào hoạt động mừng năm mới tôi sẽ tổ chức rút thăm trúng thưởng nhằm kích thích doanh số."
Giang Thụy gật gật đầu.
Rút thăm trúng thưởng gì đó đúng là không tồi, thời buổi này mọi người đều rất thích. Cửa hàng thời trang của Tô Vi Vi lúc khai trương cũng từng tổ chức hoạt động rút thăm trúng thưởng, quả thật đã kích thích doanh số tăng trưởng rất nhiều.
Hoạt động mừng năm mới lần này nếu lại tổ chức vậy hiệu quả chắc chắn cũng sẽ rất tốt.
Chiêu thức không quan trọng đã từng dùng hay chưa chỉ quan tâm đến dùng có tốt hay không là được.
Nhưng...
Việc nào có đâu cần thiết phải thông báo trước?
Rất nhanh sau đó nghi vấn của Giang Thụy đã được giải đáp.
"Tôi chuẩn bị giải đặc biệt sẽ là một chiếc xe hơi nhỏ."
Gì cơ (-)?
Đang nâng chung trà lên uống, Giang Thụy xém chút nữa đã phun hết nước trà ra ngoài.
Còn may, còn may anh ta vẫn khống chế được bản thân.
Ngôi bên cạnh, Chu Hướng Tây trộm liếc mắt xem thường Giang Thụy - - -..
Nhìn xem, anh ấy đã sớm luyện được thói quen khi Vi Vi nói chuyện sẽ không ăn không uống, chính là vì muốn phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vị Giang tổng này vẫn còn cần tiến bộ hơn. Giang Thụy không chú ý đến Chu Hướng Tây đang khinh bỉ mình, anh ta đang giật mình nhìn về phía Tô Vị vi.
"Ô...Ô tô nhỏ?"
Là ô tô thật sự hay chỉ là...mô hình?
"Đúng vậy, chính là một chiếc ô tô nhỏ, phần thưởng này không tôi đúng không?”
"Ha, ha ha, ha ha ha...Cô, rất không tồi."
Giang Thụy xấu hổ cười vài tiếng.
Đâu chỉ là không tồi, thật sự là..quá không tồi.
Nhưng...
Cô chỉ là bà chủ một cửa hàng quân áo, lấy ô tô nhỏ làm phần thưởng không sợ tiên một năm kiếm được còn không bằng tiền mua một chiếc ô tô sao?
Không sợ thâm hụt tiên à?
"Đúng không? Tôi cũng cảm thấy mình rất rất thông minh nha -"
Tô Vi Vi cười tửm tỉm khen ngợi chính mình.
"Tôi tin tưởng, có mánh lới giải đặc biệt là ô tô như thế này, toàn bộ người dân thành phố Hàng đều sẽ biết đến hoạt động lần này. Chỉ cần mua sắm sẽ có cơ hội rút thăm trúng thưởng, sợ là sẽ có rất người đều sẽ điên cuồng."
Đâu chỉ là điên cuồng.
Đến cả Giang Thụy còn có cảm giác muốn đến lúc đó chính anh ta cũng đến thành phố Hàng mua quần áo để có thể tham gia hoạt động rút thăm trúng thưởng.
"Cô...thật sự muốn làm như vậy?"
"Đó là đương nhiên, Giang tổng đây chính là kế hoạch tôi vất vả lắm mới nghĩ ra được. Ngài yên tâm, tôi sẽ chuẩn bị tất cả thật tốt, nhưng mà hiện tại tôi có chút lo lắng, đến lúc đó hàng tôn kho của thành phố Hàng sợ là sẽ không đủ nha. Vậy nên mới nghĩ đến việc nói trước với ngài chuyện này, đến lúc đó ngài chuẩn bị giúp tôi nhiều hàng hóa hơn chút nhé.'
Chuyện này đúng là cân thông báo trước.
Hiện tại Giang Thụy có cảm giác, Tô Vi Vi thông báo trước cho anh ta về hoạt động mừng năm mới là lựa chọn vô cùng chính xác.
Bằng không, đến lúc đó khẳng định sẽ thiếu hàng.
Hiện tại là năm 1996. không phải là thời đại xe tư nhân chạy đầy đường, vị trí dừng xe đều tìm không thấy như sau này.
Ô tô con vào thời điểm hiện tại vô cùng quý giá.
Giải thưởng là ô tô con khẳng định sẽ hấp dẫn vô số người tham gia mua sắm để được rút thưởng.
Nghĩ đến cảnh tượng kia, Giang Thụy đều nhịn không được mà khen ngợi Tô Vi Vĩ.
Cô gái này thật là dám nghĩ dám làm.
Ngay cả anh ta còn không nghĩ đến bán quần áo thôi còn thể chơi lớn như vậy.
"Không thành vấn đề, tôi khẳng định sẽ toàn lực ủng hộ hoạt động lần này của các cô.