Chương 237 - Nhảy Lớp
Chương 237 - Nhảy LớpChương 237 - Nhảy Lớp
"Cái gì? Em muốn nhảy lớp sao?"
Chiêm Hiểu Hồng nhìn cô bé trước mặt, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Tô Vi Vi học giỏi, ngoại hình ưa nhìn, quan trọng là... Biết nói chuyện.
Ngoại trừ sau khi khai giảng mâu thuẫn và gây rối với Tê Kiêu Kiều, sau đó chứng minh được sự thật là Tê Kiều Kiều tự mình kiếm chuyện bên ngoài, biểu hiện của Tô Vi Vi ở trong lớp rất tốt.
Lớp có mâu thuẫn nhỏ gì, Tô Vi Vi nói hai ba câu là có thể âm thầm giải quyết.
Trong lớp có hoạt động nhỏ gì, Tô Vi Vi không lộ núi không lộ nước*, đưa ra một vài gợi ý, sẽ có người làm.
*Không phô trương (mô tả việc làm một cách khiêm tốn).
Thầy cô muốn diễn đạt cái gì, Tô Vi Vi đều có thể nhanh chóng nắm bắt được, sau đó truyền lời lại cho các bạn chung lớp, không cần phải nói nhiều lời vô nghĩa.
Chiêm Hiểu Hồng ban đầu không phát hiện.
Chỉ cảm thấy từ khi Tô Vi Vi đến ban 3 lớp 8, lớp này tự nhiên tốt lên.
Tại sao bọn nhỏ đều ngoan ngoãn và đáng yêu đến vậy?
Sau được một giáo viên lớn chỉ điểm mới phát hiện, lớp mình thế mà lại có nhân tài như vậy.
Cái này...
Rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào, sao lại đáng yêu như vậy!
Chiêm Hiểu Hồng đang nghĩ, học kỳ sau để cho Tô Vi Vi làm ban cán sự lớp, để cô hỗ trợ cho bà ấy tốt hơn.
Nhưng ai ngờ...
Cán sự lớp được coi trọng, muốn bay xa rồi sao?
"Cảm ơn cô Chiêm chăm sóc em nửa học kỳ này, nếu không nhờ cô em cũng không thể hòa nhập với lớp ta nhanh như vậy, ban 3 lớp 8 của chúng ta, đúng là một đại gia đình ấm áp..."
Trong ánh mắt Tô Vi Vi thể hiện sự chân thành và biết ơn, khiến trong lòng Chiêm Hiểu Hồng ấm áp.
Nhưng... Em khen cô và ban 3 lớp 8 tốt như vậy, tại sao còn muốn đi?
Em mau trở lại -
Tô Vi Vi đương nhiên không thể trở lại.
Cô chính là muốn nhảy lớp làm bạn cùng lớp với chị.
"Đại gia đình ban 3 lớp 8 này tuy khiến e rất lưu luyến, nhưng... Con người luôn muốn tiến về phía trước, em muốn học được nhiều kiến thức hơn, rất nôn nóng muốn học hỏi nhiều hơn."
Giọng Tô Vi Vi tràn đây kích động - tình cảm.
"Cô giáo, cô đối xử với em tốt như vậy, chắc chắn có thể hiểu được tâm sự của em, chắc chắn cũng hy vọng em trong biển tri thức có thể bơi về phía trước, bơi nhanh hơn đúng không?”
Chiêm Hiểu Hồng:...
Lời này của em, tôi không có cách nào trả lời.
Cuối cùng, Chiêm Hiểu Hồng vẫn đồng ý với yêu câu nhảy lớp của Tô Vi Vi, nhưng...
Nhảy lớp không phải cứ em muốn nhảy, là nhảy được.
Phải vượt qua kỳ thi.
Đúng lúc lớp 9 cũng đang tiến hành kỳ thi cuối kỳ, vậy để Tô Vi Vi cũng tham gia thử một chút.
Nếu cô có thể đạt được thành tích thì nói tiếp.
Sau đó...
Thật sự đạt được.
Chiêm Hiểu Hồng khóc thút thít, giao Tô Vi Vi vào tay giáo viên chủ nhiệm ban 3 lớp 9.
Cán bộ lớp tôi coi trọng, giao cho cô.
Tô Vi Vi thuận lợi hoàn thành chuyện nhảy lớp, đến lúc cô báo tin này cho người trong nhà.
"Ồ, rất tốt."
Mẹ Tô đã quen.
Con gái nhảy lớp có gì đáng ngạc nhiên.
Có tham gia nhảy cao trong thế vận hội Olympic cũng không kỳ lạ. Đối với năng lực làm việc của Tô Vi Vi, mẹ Tô không ngừng điều chỉnh ngưỡng chấp nhận của bà ấy.
Làm quen thật tốt, làm quen thật tốt.
Bà ngoại Chu cũng không ngạc nhiên.
Vi Vi thông minh như vậy, không phải chỉ là nhảy lớp sao, thật bình thường.
"Thời gian này Vi Vi đã cực khổ rồi, đến đây, ăn nhiều đồ ăn ngon để bồi bổ."
Bà ngoại Chu đặt vào trong chén Vi Vi một cái đùi gà kho.
"Em của chị, đương nhiên là thông minh nhất!"
Tô Mạn Mạn cảm thấy, dựa theo sự thông minh của Vi Vi, hoàn toàn có thể hôm nay trung học cơ sở, ngày mai thi đại học, sau này mang bằng tiến sĩ trở về.
Từ lớp 8 nhảy lên lớp 9... Vi Vi thật sự quá khiêm tốn.
Tô Vi Vi:... Không, chị đánh giá em cao quá, nữ tiến sĩ em làm không được đâu.