Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 256 - Chương 256 - Thay Đổi Chỗ Nấu Ăn

Chương 256 - Thay Đổi Chỗ Nấu Ăn Chương 256 - Thay Đổi Chỗ Nấu ĂnChương 256 - Thay Đổi Chỗ Nấu Ăn

"Bà ngoại, cháu không phải là tùy tiện tiêu tiên đâu, tiên này tiêu rất đáng, bà hãy nghe cháu nói cặn kẽ.'

Tô Vi Vi nở nụ cười mà bà ngoại Chu vô cùng quen thuộc.

"Bà ngoại bà xem, khoảng thời gian này bà vẫn nấu món thịt kho ở nhà, nhà bếp của chúng ta tuy là đủ lớn, nhưng suy cho cùng nhà chúng ta lại dùng nồi chảo cỡ nhỏ, một lần nấu không được bao nhiêu, nhưng nếu đổi hết đồ dùng thành nồi to, vậy thì nấu một nồi ra, thì cũng bằng với nấu mấy nồi ở trong nhà đó, bà cũng bớt việc phải không ạ.

Bà ngoại Chu gật gật đầu.

Lời này thật ra nói cũng đúng.

Từ sau khi tiệm Cổ Vịt Nhà Bà Ngoại khai trương, nhu cầu đặt hàng thực sự ngày càng cao.

Phòng bếp của nhà họ Tô hầu như chưa từng ngừng lửa một khắc nào, vẫn luôn nấu thịt kho, nhưng vẫn có chút không đáp ứng đủ nhu cầu ở bên kia.

Nếu sau này lại mở thêm chi nhánh thứ hai, thứ ba nữa thì nhà bếp nhỏ ở nhà thực sự không đủ.

Nghĩ như vậy thì, việc Vi Vi mua riêng một chỗ dùng để nấu thịt kho, thật ra là rất đúng đắn.

"Vi Vi à, cháu không cần nói nữa, bà ngoại đã biết, cháu làm đúng rồi."

Bà ngoại Chu lúc nấy phản ứng hơi thái quá là vì loại chuyện lớn như mua nhà này, nhưng giờ phút này bà ấy đã hoàn toàn hiểu được cách làm của cháu gái.

Dù sao thì nhà cũng đã mua rồi không phải sao.

Mặc kệ là hiểu thật hay là giả vờ hiểu, đều phải hiểu trước rồi tính tiếp.

"Cháu biết mà, bà ngoại là người ủng hộ cháu nhất, hơn nữa bà ngoại bà xem, nhà cháu mua ở gần khu dân cư, cũng rất gân quán ăn vặt của mợ, chờ sau này khi bà lại nấu món thịt kho, cũng không cần phải đi rất xa, xuống lầu đi bộ vài bước là đến, cái này gọi là gì, cái này gọi là làm việc và sinh hoạt đều không bỏ lỡ, được đi bộ đi làm là việc hạnh phúc nhất."

Đời trước thời điểm mà Tô Vi Vi cảm thấy hạnh phúc nhất, chính là sau khi dư dả một chút, lập tức thuê một căn nhà ở gần công ty. Mỗi buổi sáng thức dậy, chỉ cần đi bộ mười phút là có thể đến công ty.

Gặp lúc hạng mục không gấp gáp, đồng nghiệp ở xa công ty sáng sớm 6 giờ hơn đã phải rời giường, lại phải ngồi tàu điện ngâm, lại phải chuyển xe bus, tốn đến một hai tiếng mới đến được công ty.

Mà cô chỉ cần 8:30 rời giường, thoải mái dễ chịu mà rửa mặt, ăn bữa sáng, sau đó đi bộ đến công ty, còn có thể kịp chấm công trước 9 giờ.

Cảm giác hạnh phúc rõ ràng bùng nổ rồi!

Ngược lại là sau này mua nhà, cách công ty hơi xa, chạy xe ít nhất cũng phải nửa tiếng, chưa kể đến giờ cao điểm buổi sáng còn bị kẹt xe.

Vi Vi nói rất đúng.

Bà ngoại Chu lại lần nữa bị thuyết phục.

Hơn nữa... Đi làm?

Nghe tới cái từ này khiến cho người ta có một loại cảm giác hạnh phúc.

"Không sai, không sai, về sau bà sẽ đi bộ đi làm."

Bà ngoại Chu chạy theo mốt, lập tức học được từ mà Vi Vi nói.

"Còn có một điểm quan trọng nhất."

Tô Vi Vi tiếp tục lừa dối, không, khuyên bảo.

"Mua căn nhà này rồi, tuy rằng nhìn có vẻ là tiêu không ít tiền, nhưng bà ngoại bà xem, chúng ta đến thành phố Hàng mới bao lâu chứ, giá nhà có phải đã tăng lên rồi hay không? Mua căn nhà này rồi, đặt ở đó liền tăng giá trị, hôm nay tiêu 5 vạn đồng mua một căn hộ nhỏ bình thường, qua mấy năm nữa có thể sẽ tăng lên thành 50 vạn đó.

Bà ngoại Chu cười đến nỗi nếp nhăn nơi khóe mắt đều hiện ra.

"Còn 50 vạn nữa chứ, có thể nhiều thêm 5 vạn đồng bà còn không dám nghĩ đến."

Tuy là nói như vậy, nhưng bà ngoại Chu càng không có ý kiến với chuyện mua nhà này nữa.

Vi Vi nói đúng, khi bà ấy nói chuyện phiếm với những người khác trong khu dân cư cũng đã nghe nói, giá nhà bây giờ hình như đang dần dần tăng lên.

Giá cả vào mùa đông và giá cả vào mùa hè không hề giống nhau.

Nói như vậy thì mua căn nhà này còn có lợi hơn việc gửi tiên vào ngân hàng nhiều.

"Nhưng theo lời cháu nói thì, về sau có tiền, chẳng phải là đều phải dùng để mua nhà sao?" "Bà ngoại, lời này bà nói rất đúng -" Tô Vi Vi giơ ngón tay cái với bà ngoại Chu.
Bình Luận (0)
Comment