Chương 269 - Có Chủ Đích
Chương 269 - Có Chủ ĐíchChương 269 - Có Chủ Đích
"Mọi người đều biết, nhà máy in và nhuộm chắc chắn sẽ mang lại rất nhiêu sự ô nhiễm, ô nhiễm không khí, ô nhiễm nguồn nước, loại nhà máy này không nên mở ở khu vực thành thị, nếu thật sự có người muốn mở, vậy thì em cũng có thể đi tố cáo bọn họ mà, em nghe nói lãnh đạo của thành phố Hàng vừa mới được thay đổi nhiệm kỳ, đang cần làm ra một vài thành tích, quản lý môi trường trong thành phố, di dời và cải tạo xí nghiệp gây ô nhiễm, lẽ nào không phải thành tích sao?”
-Em....
Cố Dung Thời thật sự không nghĩ đến.
Tô Vi Vi thật đúng là lợi dụng tài nguyên lợi đến mức tận cùng.
Ngay cả người lãnh đạo mới của thành phố Hàng cô cũng có thể lợi dụng?
Nghĩ đến chính mình vị kia... Cố Dung Thời không nhịn được nhấch khóe miệng lên.
Tô Vi Vi nếu là thật sự đi tố cao, vị kia hẳn là cũng sẽ rất vui vẻ nhỉ.
"Nhưng mà, em không lo lắng một mình em đi tố cáo không có hiệu quả sao?”
"Không lo lắng, hơn nữa sao lại có thể chỉ một mình em chứ, em có thể tìm người đăng báo đó, có thể trao thưởng tố cáo mà, chỉ cần có tiền còn lo không có người hỗ trợ à? Đây chính là chuyện tốt giữ gìn môi trường trong thành phố đó."
Tô Vi Vi chẳng hề để ý mà xua xua tay.
Tỏ vẻ, có tiền, tất cả những chuyện này đều không phải là vấn đề.
Nhưng mà...
Nhìn thấy sắc mặt cùa Cố Dung Thời thật sự có hơi kỳ lạ, Tô Vi Vi tốt bụng mở miệng một lân nữa.
"Thật ra, chắc là cũng đến không được giai đoạn tố cáo kia đâu, vừa nãy lúc em thăm dò tin tức thì đã nghĩ là... Cái gọi là xưởng in ấn, rất có thể chính là tin tức giả."
Cố Dung Thời có chút theo không kịp suy nghĩ của Tô Vi Vi.
Cho nên...
Em đã sớm phán đoán ra tin tức có người muốn mở xưởng in ấn là giả.
Vậy thì em còn tốn công sức như vậy để điều tra gì chứ?
"Đó không phải là đảm bảo không có sai sót sao, lần này em muốn mua nhà cũng không phải là mua một căn hai căn, tiêu nhiều tiền như vậy, nhất định phải đảm bảo mọi chuyện không có sơ hở mới được, nếu không thì lỗ lắm đó."
Có tiên cũng không thể tùy tiện lãng phí không đúng sao.
Lỡ như cô cảm thấy là tin tức giả liền quyết định mua nhà, nhưng rồi qua thêm mấy ngày thì xưởng in ấn kia thật sự hoạt động, vậy thì lỗ lắm đó.
Cho dù cuối cùng Tô Vi Vi tố cáo xưởng in ấn, nhưng mà trao thưởng tố cáo, đăng tin lên báo có phải tiêu tiền hay không?
Muốn lãng phí thời gian hay không?
Vì vậy... Bây giờ dành thời gian tiến hành nghiên cứu trước, so với việc tốn tiền tốn thời gian sau khi mua nhà thì tiết kiệm hơn nhiều.
"Chúng ta lại nói về chuyện của xưởng in nhuộm, Cố Dung Thời, chẳng lẽ anh không cảm thấy kỳ lạ sao? Nếu như thật sự muốn mở xưởng in nhuộm, chẳng lẽ đối phương không cần công nhân lành nghề sao? Nhưng mà... Thành phố Hàng có nhiều công nhân lành nghề như vậy sao?"
Thành phố Hàng vốn có xưởng in nhuộm, hơn nữa họ vẫn đang kinh doanh rất tốt, cái xưởng in nhuộm mới mở này tìm người từ đâu chứ?
Nếu không có người làm thì còn mở xưởng in nhuộm gì chứ?
"Huống chỉ... Vì sao tin tức của xưởng in nhuộm kia lại lan truyên ra ngoài, còn đặc biệt được lan truyền đến những người ở trên con phố đó?"
Đây mới là chỗ mà Tô Vi Vi nghi ngờ nhất.
Tin tức lớn như vậy, lại được lan truyền ra trước thì không lo lắng có người nghĩ giống như Tô Vi Vi mà đi tố cáo cái xưởng này trước sao?
Hơn nữa, một cái xưởng in nhuộm chắc chắn không nhỏ, ít nhất phải hơn trăm công nhân làm việc, chiếm diện tích mấy trăm mét vuông.
Biến động lớn như vậy, sao lại có thể chỉ ảnh hưởng đến những hộ gia đình trên con phố kia thôi chứ?
Người ở phụ cận nhất định đều sẽ bị ảnh hưởng đến.
Nhưng...
Tại sao ở những chỗ khác không có người bán nhà chứ?
Tại sao cũng chỉ có người ở trên con phố kia đang bán nhà chứ?
Cố Dung Thời cũng đã hiểu.
"Em đang nghi ngờ, có người cố ý phát tán tin tức này, chính là vì nhà của những người ở trên con phố kia?"