Chương 273 - Muốn Chết
Chương 273 - Muốn ChếtChương 273 - Muốn Chết
Nếu không phải Tô Vi Vi lo lắng đợi cô mua hết nhà ở khu phố đó, vị chủ đầu tư kia sẽ dứt khoát từ bỏ khai phá thì cô còn muốn mua nhiều thêm mấy căn.
Nhưng như hiện tại cũng không tồi.
Tô Vi Vi gật đầu nhìn số chứng nhận bất động sản trong tay.
Những căn nhà này đã chiếm tới một phần ba số nhà ở khu phố kia. Đặc biệt những căn nhà này còn được cô tỉ mỉ lựa chọn, đa phần còn nằm ở những vị trí rất tốt.
Chỉ với những thứ này cũng đã giúp cô có đủ tự tin khi đối mặt với nhà đầu tư. Giúp cô vừa có thể chiếm được chỗ tốt đồng thời cũng không khiến chủ đầu tư có ý tưởng muốn vứt bỏ chỗ này, lựa chọn một chỗ khác.
Dù sao làm người quan trọng nhất là vui vẻ.
Tham lam cũng cần có giới hạn.
Tô Vi Ví tự khen ngợi chính mình.
Cô đúng là một đứa bé lanh lợi.
Tiếp theo chỉ cần chờ vị chủ đầu tư phía sau kia chủ động tìm tới cửa.
Tập đoàn Hào Đình, một tập đoàn lớn như vậy khi đối mặt với một cô bé yếu đuối, không thể tự gánh vác như cô chắc hẳn sẽ cho chút điều kiện tốt đúng không?
Tô Vi Vi đối với chuyện này rất là chờ mong nha.
Hiện tại, tư liệu của cô chắc hẳn đã nằm trong tay người phụ trách hạng mục này của tập đoàn Hào Đình rồi chứ nhỉ?
Cũng không biết tâm trạng đối phương hiện tại ra sao...
Tâm trạng rất phức tạp.
Giờ phút này, tâm trạng của Thịnh Tâm Cảnh vô cùng phức tạp.
Anh ta thật vất vả chuẩn bị một cái hạng mục tốt như vậy.
Vì để chứng minh năng lực bản thân.
Anh ta đã làm rất nhiều việc, trả giá rất nhiều nỗ lực.
Thậm chí còn nghĩ ra một kế sách giương đông kích tây, minh tu sạn đạo, ám độ trân thương, ý của Túy ông không phải ở rượu,...vô cùng tuyệt diệu.
Mắt thấy đã sắp thành công. Kết quả...
Vậy mà bị người khác nẵng tay trên!
Lại nhìn tin tức trên tư liệu.
Đối phương chỉ là một cô bé mười ba tuổi.
Có khả năng sao?
Vậy mà thật sự do cô bé đó làm?
Vậy nên, anh ta so ra còn kém một cô bé mười ba tuổi?
Lúc này tâm tình đi chết của Thịnh Tâm Cảnh cũng đã có.
Không đúng, đây tuyệt đối không phải vấn đề của anh ta.
Tất cả đều do người phía dưới không làm việc dựa theo kế hoạch của anh ta.
Không sail
Đều là do người phía dưới!
Kế hoạch của anh ta hoàn mỹ như vậy sao có thể có vấn đề được?
Thịnh Tâm Cảnh lạnh mặt đưa mắt nhìn về vị phía giám đốc đã mang tư liệu đến trước mặt anh ta.
"Vậy nên...Cô bé kia đã mua mất năm mươi căn nhà?”
Mặc dù vị giám đốc mang tư liệu lại đây kia đang cố gắng giảm bớt sự tồn tại của bản thân, nhưng vẫn nhịn không được mà phản bác.
"Kỳ thật không phải năm mươi căn mà chỉ có...chỉ có bốn mươi tám căn thôi ạ."
"Bộp!"
Thịnh Tâm Cảnh ném tài liệu lên bàn thật mạnh.
"Bốn tám cùng năm mươi, ông nói cho tôi biết có gì khác nhau sao?"
Giám đốc:...Sao có thể không khác nhau? Cái này rõ ràng chênh nhau hai căn luôn đói
Biến phòng ở thành tiên là tới mấy vạn luôn đói
Nhưng... Nhưng từ tận đáy lòng ông ấy vẫn không dám nói.
Thịnh Tâm Cảnh xoa huyệt thái dương.
"Tại sao cô bé kia có thể mua được nhiều nhà ở như vậy? Chẳng lẽ trước đó ông không phát hiện ra cái gì không đúng?" Năm mươi...Không, là bốn mươi tám căn nhà, động tĩnh lớn như vậy sao có thể một chút tin tức cũng không thu được?
Nếu là biết có người muốn mua những căn nhà đó, vậy thì anh ta đã sớm ra tay rồi. Đâu nhất thiết cứ phải chờ giá nhà hạ thấp xuống như hiện tại chứ.
Vốn là muốn dùng giá thành thấp nhất mua được những căn nhà đó, đem lợi ích tối đa hóa đến lớn nhất. Cũng là để triển lãm một chút cho anh trai biết được thực lực của anh ta.
Nhưng hiện tại...
Còn không bằng dùng giá cao hơn một chút mua hết tất cả những căn nhà đó.
Cô bé kia bỗng dưng lại đi mua nhiều căn nhà ở khu phố đó như vậy, vừa nhìn đã biết là có chuẩn bị mà đến nên tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị lừa dối.
Nhưng cố tình đối phương lại nắm bắt rất tốt, nhà ở mua đi không ít, nhưng chừa lại cũng rất nhiều.
Khiến anh ta cho dù muốn đổi chỗ khác khai phá cũng cảm thấy luyến tiếc.