Chương 302 - Không Ngừng Cố Gắng
Chương 302 - Không Ngừng Cố GắngChương 302 - Không Ngừng Cố Gắng
"Vi Vi à, đây cũng là quyết định của tập đoàn chúng tôi, năm sau sẽ tiến hành kế hoạch phá bỏ và di dời...Nhưng em yên tâm, tập đoàn Hào Đình của chúng tôi tuyệt đối sẽ đưa ra một khoản tiền đền bù phá bỏ di dời hợp lý. Đối với những căn nhà dưới danh nghĩa của em cũng sẽ đưa ra những đãi ngộ đền bù tốt nhất."
Lúc này, cũng chỉ có tiền tài mới có thể rửa sạch tội ác của anh ta.
Mà Tô Vi Vi đang chờ cũng chính là những lời này.
Được rồi, vị tiểu Thịnh tổng này làm người cũng thật không tồi, thế nhưng lại có thể chủ động nói ra những lời này.
Một khi đã như vậy...
Nếu không cô lại 'được một tấc lại muốn tiến một thước' một chút xem sao?
"Tiểu Thịnh tổng, ngài đừng nói những lời khách khí như vậy. Em đều có thể lý giải cách làm của ngài, dù sao đây cũng là quyết định của Quý tập đoàn. Tuy rằng ngài anh minh thân võ nhưng bên trên rốt cuộc cũng còn có anh trai của ngài, còn có rất nhiều các vị cổ đông của công ty. Vậy nên dù dì thì ngài cũng phải làm ra thành tích cho bọn họ xem nữa đúng không?”
Lúc Tô Vi Vi mua phòng ở cũng đã nhờ chú Uông điều tra qua về tình huống của tập đoàn Hào Đình, vậy nên cô tự nhiên cũng biết được một số tin tức của cao tầng tập đoàn Hào Đình. Bằng không, vừa nãy cô cũng sẽ không thể vào lúc vừa nhìn thấy đã đoán được thân phận của đối phương.
Mà những lời này của Tô Vị Vi thật sự đã nói đến tâm khảm của Thịnh Tâm Cảnh.
Thật là tri kỷ.
Tô Vi Vi đúng là tri kỷ của anh ta.
Thế nhân chỉ nhìn đến phong cảnh của anh ta mấy ai lại có thể nhìn đến áp lực sau lưng những phong cảnh ấy của anh ta cơ chứ.
Anh ta không những luôn bị anh trai mình chèn ép, áp bức và ghét bỏ mà còn luôn bị nói phải làm ra được chút thành tích gì đó chứng minh năng lực của bản thân cho các cổ đông nhìn thấy hay sao?
Nếu không phải do luôn chịu áp lực lớn như vậy, anh ta cần thiết phải làm ra cái kế hoạch minh tu sạn đạo, ám độ trần thương, ý của Túy ông không phải ở rượu, để rồi...bị Tô Vi Vi nẵng tay trên như hiện tại sao?
Anh ta cũng rất khổ sở. Thấy Thịnh Tâm Cảnh như vậy, Tô Vi Vi lại không ngừng cố gắng.
"Nghe ý tứ của tiểu Thịnh tổng, vậy là tập đoàn của Ngài hiện tại muốn khai phá khu phố kia. Nhưng là...nhưng là em đã mua nhiều nhà ở đó như vậy, chẳng phải đã gây ra phiền toái cho ngài rồi sao? Có phải đã ảnh hưởng tới kế hoạch khai phá của tập đoàn rồi không? Không, không, quan trọng nhất là có ảnh hưởng tới địa vị của tiểu Thịnh tổng ngài ở tập đoàn hay không ạ?"
Bộ dáng kia của Tô Vi Vi phải nói là vô cùng khẩn trương, cô đang gắt gao túm chặt tay áo bản thân, đầu ngón tay đều trở nên trắng bệch.
Thịnh Tâm Cảnh nhìn chỉ tiết nhỏ này càng cảm thấy cảm động.
Nhìn xem, nhìn xem.
Tô Vi Vi tính toán cho anh ta biết bao nhiêu.
Sau khi biết chuyện, không những không trước tiên lo lắng đến chuyện phá bỏ di dời mà ngược lại còn quan tâm đến tình huống của anh ta ở tập đoàn.
Tại sao...tại sao cô có thể lương thiện đến như vậy chứ?
Tuy rằng đây là lần đầu tiên anh ta gặp Tô Vi Vi nhưng Thịnh Tâm Cảnh đơn phương tuyên bố rằng...vê sau Tô Vi Vi chính là em gái của anh ta, là em gái ruột!"
Ai cũng không thể thương tổn đến em gái của anh tal
Tô Vi Vi hồn nhiên không biết bản thân đã khiến Thịnh Tâm Cảnh cảm động thành như vậy, cô vẫn còn đang không ngừng nỗ lực.