Chương 367 - Đại Ca Giang Hồ
Chương 367 - Đại Ca Giang HồChương 367 - Đại Ca Giang Hồ
"Râm!"
Cây gậy bida đang múa may nhưng bỗng dưng lại va phải người khác.
Tô Vi Vi lập tức xoay người xin lỗi người bị đụng phải.
Chỉ là, không đợi Tô Vi Vi mở miệng nói chuyện đối phương đã giận giữ hét lên.
"Con nhóc chết tiệt kia mày không có mắt à?"
Tô Vi Vi:...Đột nhiên cô không muốn xin lỗi nữa.
"Vị đại thúc này, phòng này đã được chúng tôi bao, chính ông đột nhiên xông vào nên có bị đánh trúng cũng là đáng đời.'
Không sai.
Vì có thể đánh bida cho thoải mái nên Tô Vị Vi và Cố Dung Thời đã bao lại một phòng riêng.
Chỗ này chẳng những có hoàn cảnh tốt, thanh tĩnh lại còn có thể gọi trái cây thập cẩm cho Tiểu Huyên Huyên ăn.
Kết quả người đàn ông này tự mình xông vào phòng riêng của bọn họ mà còn hô to gọi nhỏ, quả thật là không biết nói gì cho phải.
Lúc này Cố Dung Thời cũng đã đi tới, anh cũng không nói gì chỉ là kéo Tô Vi Vi lại bảo hộ cô ở sau lưng anh rồi nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của người đàn ông kia.
Người đàn ông bị gậy đánh bida đánh trúng cũng ngơ ngác, nhíu mày nhìn hai bên trái phải.
Cái này...
"Đây không phải phòng đánh bài?"
Lúc này, cửa phòng riêng lại bị người khác mở ra.
Một người đàn ông mặc tây trang màu đen nhưng cũng không thể che giấu được vẻ côn đồ trên người chạy vào, vừa vào tới đã sốt ruột nói.
"Anh Long, anh đi sai tâng lầu rồi. Chúng ta đặt phòng ở lầu hai còn đây là tâng ba."
Ồ?
Người đàn ông bị gọi là anh Long ngẩn ra. "Đây là tâng ba chứ không phải tâng hai à?"
"Đúng vậy, đúng vậy anh Long. Chúng ta đi nhầm tầng rồi, hiện tại Thẩm tổng còn đang chờ chúng ta ở phòng riêng tâng hai đó, chúng ta nhanh chóng qua đó thôi."
Nghe vậy người tên anh Long kia lập tức dùng đôi mắt to như chuông đồng hung hăng trừng Tô Vi VI.
"Con nhóc kia, hôm nay coi như mày gặp may. Lần sau đừng để rơi vào tay ông đây, tao thích nhất là những cô gái nhỏ da dẻ non mịn như mày, chính là hàng thượng đẳng nha, hắc hắc..."
Hắc hắc cái gì mà hắc hắc!
Tô Vi Vi bỗng nhiên cảm thấy khó chịu.
Ông xông vào phòng riêng của tôi còn dám uy hiếp tôi?
Ông rất lợi hại đấy.
Nhưng mà...khó chịu thì khó chịu, mạng nhỏ mới là quan trọng nhất.
Tầm mắt của Tô Vi Vi đảo qua người được gọi là anh Long một vòng.
Tuy người đàn ông này đang mặc một bộ tây trang xa hoa, nhưng...khí chất thổ phỉ trên người lại rõ đến mười phần. Tô Vi Vi còn thấp thoáng nhìn thấy trên cổ áo sơ mi đang được mở rộng và nơi cổ tay áo tây trang của ông ta đều có chút dấu vết của hình xăm.
Vừa nhìn đã biết không phải là người tốt.
Cho dù Tô Vi Vi đã ăn qua thuốc viên tăng cường thể năng của không gian nhưng cũng chỉ là giúp tố chất thân thể tăng lên, vả lại thân thể hiện tại của cô cũng chỉ mới mười bốn tuổi mà thôi.
Ôi, cô là người văn minh nên mới không có một lời không hợp đã động thủ đâu.
Tô Vi Vi nhìn theo bóng dáng anh Long và đàn em của ông ta rời đi, sau đó...
Đi tới ban công.
Nếu đúng như đối phương nói là đi nhầm phòng vậy thì chứng minh nơi ông ta vốn dĩ muốn đi chính là phòng riêng nằm dưới phòng bọn họ ở lầu hai.
Phòng riêng này bên ngoài có một cái ban công nhỏ, Tô Vị Vi đi ra ban công nhắm mắt lại lắng nghe. Bằng vào thính lực siêu cường của mình cô quả nhiên nhanh chóng nghe thấy âm thanh quen thuộc.
Đúng là âm thanh của người tên anh Long kia. "Ha ha ha, chào Thẩm tổng xin lỗi, xin lỗi là tôi đã đến muộn."
Khác với âm thanh ác thanh ác khí khi nói chuyện với bọn họ, anh Long kia hiện tại đang vừa nói vừa cười đến rung trời ở dưới lầu hai.
"Long tổng khách sáo."
Đây là một âm thanh xa lạ, chắc hẳn đó là Thẩm tổng mà anh Long vừa nhắc đến.
Nghe giọng nói có hơi yếu ớt không đủ khí thế nhưng âm thanh này hẳn là của một người đàn ông trẻ tuổi, vả lại còn...
Tô Vi Vi hơi nhíu mày lại.
Cô cảm giác âm thanh này có hơi quen tai, có cảm giác như đã từng nghe qua ở đâu đó rồi thì phải.
Nhưng nếu đã nghĩ không ra thì thôi vậy, Tô Vi Vi nhìn thấy rành mạch ánh mắt của anh Long lúc ông ta rời đi, vẻ hung ác của ông ta lúc đó tuyệt đối không phải là làm bộ.'