Chương 389 - Chuẩn Bị Tiếp Chiêu
Chương 389 - Chuẩn Bị Tiếp ChiêuChương 389 - Chuẩn Bị Tiếp Chiêu
Người đàn ông lực lưỡng và hai người phía sau mặt đây hoang mang đưa Tô Vi Vị và Tiểu Huyên Huyên ra khỏi phòng, ngay cả mấy gã trông coi ngoài cửa chào hỏi cũng không để ý.
Thật sự là quá sốc.
Cho tới khi đưa Tô Vi Vi và Tiểu Huyên Huyên đến một phòng trang trí vô cùng sang trọng, người đàn ông lực lưỡng nhìn thật sâu vào mắt Tô Vi Ví.
"Nhóc con, đừng hòng có ý đồ xấu, ở đây, mày chạy không thoát đâu."
Tô Vi Vi không để ý tới người đàn ông lực lưỡng, ngược lại nhìn căn phòng với ánh mắt ghê tởm.
Trang trí kiểu này, thoạt nhìn sang trọng, nhưng mọi thứ đã quá cũ.
Đầy mùi phong cách nhà giàu mới nổi.
Còn có...
"Các người đều không cho tôi thay quần áo đẹp sao? Không sợ ảnh hưởng tới tâm trạng của khách sao?"
Người đàn ông lực lưỡng:... Khỏi phải nói, đề nghị này còn khá hay.
"Vậy, hay để tao đi lấy cho mày một bộ?”
Tô Vi Vi xua tay, nhân cơ hội ném miếng huyết ngọc trên người Tiểu Huyên Huyên vào túi người đàn ông lực lưỡng, "Mau đi đi, đúng rồi, lấy cho tôi một chút rượu, biết chưa?”
Người đàn ông lực lưỡng sửng sốt ba giây, thật sự lạch bà lạch bạch chạy đi lấy quần áo và rượu.
Tô Vi Vi vẫn luôn để ý đến quỹ đạo hành trình của người đàn ông lực lưỡng.
[ Máy dò sinh học không xác định] vào lúc quan trọng, dùng thật sự rất tốt nha.
Người đàn ông lực lưỡng đi tới chỗ nào, chắc chắn chỗ đó là nơi chứa đồ.
Loại địa điểm ngầm này, chỉ có một lối vào, chắc chắn không có phương tiện vận chuyển đồ, đặc biệt là rượu, vì vậy những thứ nặng và thường xuyên được sử dụng, tất nhiên đặt ở chỗ gần cửa.
Tô Vi Vi chỉ cần nhìn thấy trước hướng mà người đàn ông lực lưỡng đi, là có thể biết đại khái cửa ở đâu và biết đại khái chỗ nào có ngã rẽ trên đường. Rất nhanh, người đàn ông lực lưỡng đem theo quần áo và rượu trở về, Tô Vi Vi nhận đồ, cười tủm tỉm nói cám ơn, thuận tay lấy viên huyết ngọc trở về.
Một thiết bị định vị tốt như vậy, không thể bỏ mất.
"Được rồi, đại ca, tôi muốn thay đồ chờ khách đến, mời ông tránh một chút đi."
Người đàn ông lực lưỡng muốn nói gì đó, nhưng... Lại nói, lúc này Tô Vi Vi là hàng hóa mà khách muốn, thật sự ông ta không thể làm gì Tô Vi Vi.
"Được rồi, mày thành thật yên phận cho tao!"
Người đàn ông lực lưỡng bỏ lại một câu nói dữ tợn, rồi rời phòng.
Tô Vi Vi dán tai lên cửa phòng.
Ngoài cửa, đám người của người đàn ông lực lưỡng không rời khỏi, mà vẫn tiếp tục canh giữ bên ngoài.
Tô Vi Vi cũng không thay quần áo, mà trước tiên kéo Tiểu Huyên Huyên còn hơi mơ hồ đến cửa.
"Tiếp theo chị hai còn có chút chuyện phải làm, Tiểu Huyên Huyên không được quấy rối, em ngoan ngoãn đứng ở đây che mắt lại, chờ chút nữa chị hai đưa em chơi trò chơi sinh tôn."
Tuy Tiểu Huyên Huyên không hiểu trò chơi sinh tồn là gì, nhưng...
Chị hai Vi Vi nói muốn đưa cô bé đi chơi, cô bé rất vui vẻ -
"Vâng _H
Tiểu Huyên Huyên vui vẻ đồng ý, rồi đứng ở cửa, rất thành thục đứng quay mặt vào tường, đưa hai tay nhỏ bụ bẫm che kín mắt của mình.
Tô Vi Vi nhanh chóng ném quần áo linh tinh trong tay vào không gian, cùng với áo khoác cô đang mặc trên người.
Lại lấy áo khoác từ trong không gian ra, thay đổi kiểu tóc lần nữa, cố gắng làm cho bản thân khiêm tốn bình thường, thuận tiện tách biệt với hình tượng lúc trước.
Thời đại hiện tại không có giám sát là thuận lợi nhất, nhưng Tô Vi Vi vẫn phải đề phòng bản thân bị người ta nhận ra, dẫn tới nguy cơ tìm ẩn sau này.
Làm xong mọi thứ, Tô Vi Vị hít sâu một hơi.
Tiếp theo, chờ ' khách ' đến cửa.