Chương 391 - Giải Cứu Các Cô Gái
Chương 391 - Giải Cứu Các Cô GáiChương 391 - Giải Cứu Các Cô Gái
Tuy Tô Vi Vi cô chưa bao giờ cho rằng bản thân là người tốt gì, nhưng... Có ơn phải báo lại là đức tin của cô.
Chỉ là...
Đi được nửa đường, bước chân Tô Vi Vi đột nhiên dừng lại, sau đó đột nhiên lắc mình bước vào một căn phòng.
Bởi vì, trong nháy mắt vừa rồi, thế mà cô đã nhìn thấy một bóng dáng rất quen.
Long ca.
Lúc này, bên cạnh Long ca có hai đàn em nhìn rất quen, trong tay hai người đều xách theo vài cái hộp lớn, từ xa đã có thể nghe thấy tiếng của Long ca.
"Chuyện gì xảy ra ở đây? Tại sao đột nhiên xuất hiện nhiều rắn như vậy?"
"Mẹ nó! Ông đây mời nhiều người như vậy, đến thời khắc quan trọng không sót một người, toàn bộ bỏ chạy!"
Tiếng của đàn em có chút đau khổ, "Đại ca, lại có rắn tới, chúng ta mau chạy đi, còn may là anh đã lấy đồ trong két sắt và tiền mặt trước, nếu không không chừng bị ai đó nhân lúc hỗn loạn lấy mất.."
Nói xong, lúc này đàn em còn không quên vuốt mông ngựa.
"Vẫn là Long ca anh uy phong sáng suốt."
Ồ?
Sòng bạc ngầm này lại là của Long ca?
Cái này thật đúng là nghiệt duyên.
Nhưng... Nếu đã đụng nhau...
Tô Vi Vi vung tay lên, lại có vô số con rắn xuất hiện, rít lên bò về phía Long ca và đàn em của ông ta.
"Mẹ -'
Bên ngoài, truyên đến một tiếng hét chói tai kinh hoàng, Tô Vi Vi bĩu môi.
Sau đó... Trong tay xuất hiện hai dùi cui điện.
"Tư lạp-
"Tư lạp- Sau hai tiếng điện giật, Long ca và đàn em của ông ta cùng ngã xuống đất.
Trong tay hai người đều mang theo hai cái rương lớn, lại đột nhiên xuất hiện vô số rắn khiến họ sợ hãi tột độ.
Chúng không phát hiện Tô Vi Vị xuất hiện phía sau, trực tiếp bị điện giật ngã xuống.
Tô Vị Vi suy nghĩ, lấy một bình sơn xịt từ trong không gian ra, phun thẳng lên người Long ca, phun lên bốn chữ to "Ông chủ sòng bạc".
Trên mặt cũng không tha.
Một chữ 'Giết' thật to, phun thật to lên trên mặt Long ca, còn vẽ một vòng tròn.
Quả quyết táo bạo hết sức triệt để.
Tiện tay, Tô Vi Vi còn mang những cái rương lớn đó trên mặt đất vào không gian của mình.
Về khía cạnh đen tối và hiểm độc, Tô Vi Vi đã trước lạ sau quen.
Thả Long ca và đàn em của ông ta ra, Tô Vi Vi không chần chừ, nhanh chóng quay trở vê căn phòng nơi giam giữ rất nhiều cô gái.
Người canh cửa lúc này đã chạy mất.
Trên cửa phòng có một ổ khóa lớn, không có chìa khóa.
Nhưng điều này cũng không làm khó được Tô Vi Vi, cô trực tiếp câm cái rìu từ trong không gian ra, dùng rìu đập xuống ổ khóa lớn vài cái, khóa đã bị xiêu vẹo.
Trong phòng, tất cả các bé gái đều vô cùng hoảng loạn.
âm thanh ngoài cửa thật đáng sợ.
Đâầu tiên là tiếng thét chói tai, ngay sau đó là âm thanh chạy trốn.
Bây giờ, còn có người phá cửa.
"Bang!"
Cánh cửa nặng trịch bị người ta đẩy ra, lộ ra ánh sáng rực rỡ bên ngoài, còn có một ... Bóng người gây yếu.
"Chạy!"
Tô Vi Vi bỏ lại chữ này, tự mình chạy trước.
Cô, chính là người như vậy cứu người không để lại tên.
âm thầm làm việc tốt, chính là cô Tô Vi Vi.
Nhóm cô gái trong phòng ngây ngẩn cả người. Cửa lớn đã mở, các cô gái lại không dám nhúc nhích.
Cho đến khi Dung Tình lấy hết can đảm trước, đẩy cửa phòng ra, phát ra tiếng hò reo hoan hô.
"Bên ngoài không có người! Chạy maul”
Nháy mắt, tất cả các cô gái trong phòng đều chạy ra ngoài, đi theo đám đông chạy về phía lối vào.
Chạy vê hướng tự do.
Các cô, đã được giải cứu sao?
Tuy rằng không biết người phá cửa bên ngoài cứu bọn họ chạy thoát rốt cuộc là ai, nhưng...
Giờ khắc này, trong lòng các cô gái, đều coi hình bóng ấy như vị cứu tinh lớn nhất của đời mình.