Chương 409 - Quá Nhiêu Người
Chương 409 - Quá Nhiêu NgườiChương 409 - Quá Nhiêu Người
Tô Vi Vi là bị đánh thức bởi một loạt tiếng cào cửa.
Kỳ nghỉ hè khó có được, còn không có bài tập hè.
Tô Vi Vi thỉnh thoảng muốn ngủ nướng một hôm.
Chỉ tiếc là...
Trong nhà có một Tiểu Quai Quai hoạt bát quá mức.
Tiểu Quai Quai không hổ là một con chó được tạo ra từ không gian.
Xinh đẹp, thông minh, khỏe mạnh...
Khuyết điểm duy nhất chính là... thích quấn lấy Tô Vi Vi quá rồi.
Ngày thường luôn thích vây quanh bên người Tô Vi Vi, chơi mệt rôi cũng thích dựa vào bên người Tô Vi Vi mà ngủ.
Mỗi buổi sáng, nó sẽ cung cấp dịch vụ tiếng gọi buổi sáng của tình yêu.
"Ạ —"
Tô Vi Vi một động tác cá chép lộn mình, nhảy lên từ trên giường.
Thức giấc.
Hôm nay lại là một ngày tràn đầy năng lượng nha -
"Tiểu Quai Quai, được rồi nhé, chị dậy rồi đây."
"Gâu -"
Tiểu Quai Quai vui vẻ lao đến bên cạnh chân Tô Vi Vi, không ngừng vòng quanh chân Tô Vi Vi, sau đó...
"Gâu..."
Con chó ngốc nghếch này, tự mình xoay vòng khiến bản thân choáng váng rồi, ánh mắt mờ mịt ngã xuống bên cạnh chân Tô Vi Vị, bất lực nhìn về phía Tô Vi Vi.
Chủ nhân, muốn ôm một cái -
Tô Vi Vi bất đắc dĩ bế Tiểu Quai Quai lên, đặt nó lên ghế sô pha trong phòng khách, xoa xoa đầu của nó.
"Được rồi được rồi, đừng làm nũng nữa, chị yêu em mà, chị đi rửa mặt nha."
Có nhà có tiền còn có chó, Tô Vi Vi cảm thấy, cuộc sống của chính mình trôi qua rất thỏa mãn. Đi đến nhà bếp ăn món hoành thánh và trứng chân nước đường ngọt ngào mà bà ngoại Chu nấy, lại ăn cùng với dưa muối và tỏi ngâm đường mà bà ngoại Chu làm tuân trước.
Vô cùng đơn giản, vô cùng ngon miệng.
"Bà ngoại, sao hôm nay trong nhà yên tĩnh như vậy, không thấy những người khác đâu cả?"
Ngày thường cả gia đình nhà họ Tô có rất nhiều người, lúc nào cũng có vẻ vô cùng náo nhiệt.
Nhưng hôm nay yên tĩnh lạ thường, ngoại trừ bà ngoại Chu ra thì không còn ai khác.
"Ồ... Hình như chỗ kia bên hồ có rút thăm trúng thưởng, cha mẹ cháu còn có ông ngoại cháu, Hướng Bắc và Tiểu Huyên Huyên, bọn họ đều đi qua đó rồi, nghe nói dùng hai đồng có thể rút thăm trúng một căn nhà đó."
Ừm?
Tô Vi Vi sửng sốt.
Kịch bản này, nghe có vẻ không hợp lý lắm.
2 đồng rút thăm trúng một căn nhà?
Cũng làm người ta động lòng quá rồi nhỉ?
Mà mọi người đều biết, càng là những thứ nhìn có vẻ tốt đẹp, thì càng sẽ gạt người.
Tô Vi Vi đã lờ mờ ngửi thấy một âm mưu.
Sau khi hỏi bà ngoại Chu rõ ràng vị trí cụ thể của nơi hai đồng rút thăm một căn nhà kia, Tô Vi Vi định đưa Tiểu Quai Quai ra ngoài ngay lập tức.
Chẳng qua là...
Nghĩ đi nghĩ lại, tuy rằng cô biết Tiểu Quai Quai rất ngoan, cũng sẽ không cắn người. Nhưng... Những người khác không biết a.
Nếu như dọa người khác sợ thì không tốt rồi.
Tốt hơn là thêm dây dắt chó để kiểm soát, và nó cũng có thể ngăn việc Tiểu Quai Quai quá hoạt bát và chạy lạc.
Tô Vi Vi tìm kiếm một lát, tìm thấy được dây thừng năm ngoái cố ý tìm người chế tạo.
"Đây là dây thừng quý giá đặc quyền của Tiểu Huyên Huyên, và bây giờ nó thuộc về em rồi." Tô Vi Vi đem dây thừng tròng lên người Tiểu Quai Quai, xoa xoa cái cằm trơn bóng của nó.
Nói ra thì...
Năm mới đến rồi, cũng nên chuẩn bị một món quà mới cho Tiểu Huyên Huyên.
Nếu không thì ... Lại làm một sợi dây dắt chó khác đưa cho Tiểu Huyên Huyên?
Ừm, ý kiến hay!
Tô Vi Vi cong cong khóe miệng.
Tiểu Huyên Huyên chắc chắn sẽ rất thích món quà này nhỉ.
Chắc chắn...
Dắt theo Tiểu Quai Quai, Tô Vi Vi dựa theo tin tức mà bà ngoại Chu nói lúc trước, nhanh chóng tìm ra được vị trí của chỗ 'hai đồng rút thăm một căn nhà '.
Trên thực tế, còn chưa đến nơi, Tô Vi Vi cũng đã biết nơi này chính là điểm đến.
Không vì điều gì khác... Người quá nhiều rồi.
Từ xa nhìn lại, chính là một biển người tấp nập.
Còn có thể nhìn thấy một đống tờ giấy nhỏ trên mặt đất.
Khi đến gần hơn, càng là đem hết thảy mọi chuyện thu vào đáy mắt.