Chương 414 - Sai Rồi
Chương 414 - Sai RồiChương 414 - Sai Rồi
Vi Vi so với người làm mẹ như bà ấy còn muốn uy phong hơn.
Bà ấy chỉ có thể chịu đựng bị giáo huấn.
Đều là bà ấy sai.
Sai khi đã xem địa vị bản thân quá cao.
Giờ phút này mẹ Tô đã hoàn toàn tỉnh ngộ.
Bà ấy không phải là mẹ của Vi Vi.
Mà Vi Vi chính là lãnh đạo trực tiếp của bà ấy!
"Tại sao lại là mẹ sai được chứ? Tất cả đều là lỗi của con, mẹ chỉ là cần được nói rõ ràng hơn một chút mà thôi."
"Bà ngoại, cháu cho rằng mẹ cháu cần được dạy bảo lại, cần nhanh chóng có kế hoạch giáo dục bà ấy!"
"Không sai, Vi Vi nói rất đúng!"
Bà ngoại Chu thập phần đồng ý mà gật gật đầu.
"Vi Ví à, cháu nói xem cần giáo dục như thế nào? Nếu không chúng ta dứt khoát đưa mẹ cháu đến lớp học tuổi tối nhé?"
Hiện tại hai anh em Chu Hướng Đông, Chu Hướng Tây đều đang học ở lớp học buổi tối, hai người này đều đã trưởng thành không ít.
Nhìn Hướng Đông xem, cửa hàng món kho được quản lý càng ngày càng tốt.
Lại nhìn Hướng Tây xem, càng có tiền đồ hơn nữa ở bên ngoài đều được người ta gọi là Chu tổng.
Đây đều là thành tựu do học tập mang đến nha.
Mẹ Tô:.. Bà ấy cũng phải đến lớp học buổi tối sao?
Mẹ Tô bỗng nhiên rùng mình một cái.
Muốn bà ấy đi học?
Không, không...tha cho bà ấy đi.
Bà ấy đã bỏ sách giáo khoa xuống bao nhiêu năm rồi chứ?
Huống chỉ lúc trước khi còn đi học thành tích của bà ấy cũng không tốt nha.
Nếu để bà ấy đến lớp học buổi tối, bà ấy thật sự sẽ bị bức cho phát điên lên mất. Mẹ Tô nhìn về phía Tô Vi Vị xin giúp đỡ.
Con gái, cứu mẹ một mạng với - - -
Tô Vi Vi tiếp thu được ánh mắt mẹ Tô, cô gật gật đầu với bà ấy.
"Bà ngoại, để mẹ cháu đến lớp học tuổi tối cũng là một sự lựa chọn không tồi, nhưng... mẹ cháu ban ngày đi là ở cửa hàng KFC đã rất vất vả rồi, nếu lại còn đi lớp học buổi tối cháu sợ cơ thể của bà ấy chịu đựng không nổi mất. Nếu không chúng ta đổi cái biện pháp khác nhé?"
Mẹ Tô lại muốn khóc.
Lãnh đạo như Vi Vị vẫn là đau lòng cấp dưới như bà ấy.
Mặc kệ trước kê Vi Vi từng tính kế bà ấy bao nhiêu lần nhưng vào thời khắc mấu chốt như này Vi Vi vẫn là con gái tốt, cấp trên tốt của bà ấy.
Bà ngoại Chu nghi ngờ nhìn Tô Vi Vị.
"Vậy thì...Vi Vi à, cháu thấy phải làm sao mới tốt bây giờ? Làm thế nào để mẹ cháu có thể nâng cao trình độ?”
Tô Vi Vi thưởng thức tấm phiếu trong tay mình. Đúng vậy, đây chính là phiếu rút thăm trúng thưởng 'hai đồng có thể trúng một căn nhà kia.
"Bà ngoại, bà nói xem để mẹ cháu cũng tổ chức một hoạt động rút thăm trúng thưởng thì thế nào? Cũng để bà ấy hưởng thụ một chút mị lực của việc tổ chức rút thăm trúng thưởng?"
Bà ngoại Chu, ông ngoại Chu và mẹ Tô:...(@-)?
Vi Vi à, cháu nghiêm túc chứ?
"Vi Vi à, không phải cháu nói chương trình rút thăm trúng thưởng kia là lừa người sao? Nếu để mẹ cháu cũng đi tổ chức vật thì..."
Bà ngoại Chu đưa mắt nhìn sang mẹ Tô.
Tuy rằng bà ngoại Chu đã sớm 'bỏ nữ đầu tôn, bỏ qua con gái mà đầu nhập vào cháu gái nhưng...dù sao thì đó cũng là con gái ruột của chính mình.
Bà ngoại Chu có lý do tin tưởng nếu con gái bà ấy đi tổ chức một hoạt động rút thăm trúng thưởng như vậy thì... người ta là kiếm được tiền còn mẹ Tô thì một là lỗ tiền còn hai là làm đến nỗi tự đưa bản thân tiến vào ngục giam.
Hai loại khả năng này phải xem khi đó vận khí mẹ Tô như thế nào. Không có biện pháp, ai bảo người có chỉ số thông minh thấp khi làm việc gì đó luôn chính là một khi bắt đầu, mặc kho số phận. "Bà ngoại, cháu khẳng định sẽ không để mẹ cháu tổ chức loại hoạt động rút thăm trúng thưởng như bên ngoài kia. Bọn họ có động cơ lừa đảo người khác nên sẽ chỉ ở đây mấy ngày rồi lập tức rời đi. Nhưng chúng ta lại muốn cắm rễ ở thành phố Hàng lâu dài nên không thể tổ chức loại hoạt động như vậy, cần phải 'bạn tốt, tôi tốt, chúng ta' đều tốt mới được."
Tô Vi Vi đầu tiên là an ủi bà ngoại Chu.