Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 419 - Chương 419 - Cả Nhà Cùng Mua

Chương 419 - Cả Nhà Cùng Mua Chương 419 - Cả Nhà Cùng MuaChương 419 - Cả Nhà Cùng Mua

Gì?

Không được mua nhà ở sao?

Mắt mọi người trong phòng trợn tròn hoang mang nhìn Tô Vi Vị.

Vậy còn mua nhà làm gì?

Ngược lại cậu út Chu Chu Tử Kiệt lại hiểu rõ đầu tiên.

"Vi Vi cháu là cảm thấy nhà ở khu phố cổ kia tương lai sẽ tăng giá sao?"

Thông minhl

Tô Vi Vi đưa ngón tay cái với cậu út Chu b( v”)d

“Cháu thật sự nghĩ vậy.'

Không, chính xác mà nói, cháu xác định chắc chắn sẽ như vậy.

"Tuy là hiện tại hoàn cảnh khu phố cổ không tốt, nhà cũng rất cũ kỹ, nhưng không thể phủ nhận, điều kiện địa lý bên đó cực tốt, nằm gần trung tâm thành phố, chắc chắn Hàng Châu sẽ không để một khu vực tốt như vậy mai một đi xuống, càng sẽ không để dáng vẻ của khu phố cổ, làm ảnh hưởng đến sự phát triển của thành phố, đối với diện mạo của thành phố cũng không tốt, cho nên sớm muộn gì cũng sẽ phá bỏ di dời khu phố cổ, mà một khi phá bỏ di dời..."

Tô Vi Vi chưa nói xong, nhưng tất cả mọi người đều hiểu.

Trong dịp Tết Nguyên Đán, họ đã tận mắt nhìn thấy việc phá bỏ di dời là như thế nào.

Người ta đồng ý dùng biệt thự lớn đổi lấy nhà trệt nhỏ của bà ngoại Chu.

Có thể thấy được, một khi nhà gặp phải chuyện phá bỏ di dời, vậy lập tức từ sắt vụn đồng nát biến thành đồng vàng!

Kỳ thật, nói đến khu phố đó, Tô Vi Vi lúc ấy cũng từng nghĩ có nên đưa người nhà đến mua nhà hay không.

Chỉ là...

Một là, khi đó vội mua, lại sợ tin tức lọt ra ngoài, không tiện nói với người trong nhà.

Thứ hai, khi đó cậu ba vừa đến Hàng Châu không bao lâu, cậu ba vừa tới, cậu út Chu càng không cần phải nói.

Cả nhà cậu cả Chu đến sớm hơn một chút còn phải lao vào Cổ Vịt Nhà Bà Ngoại. Có thể nói, trong tay mọi người cũng chưa có tiền gì, khi ấy đưa họ đi mua nhà, Tô Vi Vi chỉ có thể cho họ vay tiền để mua nhà.

Tuy rằng bản thân Tô Vi Vi không có vấn đề gì, nhưng chắc chắn mấy cậu mợ không muốn.

Tô Vi Vi rất hiểu tính cách của họ, cho nên trước đây dứt khoát không đề cập.

Cho nên, lúc ấy chỉ mình Tô Vi Vi xuống tay, nhưng cũng để tâm đến chuyện nhà ở của các cậu mợ.

Không như vậy...

Khu phố cổ lần này chính là một cơ hội tốt.

Mấy cậu mợ đã tới Hàng Châu một thời gian, đều có công việc kinh doanh và cách kiếm tiên của mình, đoán chừng cũng có chút tiền tích lũy để mua nhà.

Cho dù không đủ, Tô Vi Vi cho mượn một ít họ cũng sẽ không quá cự tuyệt, bởi vì biết bản thân rất nhanh sẽ có thể trả lại.

Hơn nữa giá nhà khu phố cổ không đắt, hoàn toàn có thể ra tay.

Cho dù không phải để bản thân ở, cũng đáng để mua.

Quả nhiên...

Nghe Vi Vi nói xong, vài cậu mợ đã nghiêm túc suy nghĩ.

“Tôi nghe lời Vi Vi, nhà này, nhà chúng tôi mua."

Tô Vi Vi cũng không ngờ, người mở miệng đầu tiên lại là mợ ba.

"Mợ ba, tài sản tăng giá gì đó đều là do con nói, cũng không chắc chắn đúng, có khả năng nhiều năm sau cũng không phá bỏ di dời."

Mợ ba cười ha hả, sau khi quyết định ngược lại không do dự như trước.

"Mợ biết, Vi Vi, mợ ba tin tưởng mắt nhìn của con, nhưng quyết định là mợ quyết, cho dù không phá bỏ di dời cũng không thành vấn đề, hơn nữa... Cho dù căn nhà sau này không tăng giá cũng không sao, mợ mua nhà chủ yếu là có con ở đây, hơn nữa đến lúc đó có nhà của mình, mợ có thể ổn định chỗ ở cho Hướng Bắc, đứa nhỏ này sau này lên cấp ba, vào đại học, đều có thể dùng thân phận người Hàng Châu, thật tốt!"

Mợ ba cười thực vui vẻ.

Bà ấy và cậu ba Chu hai người rời quê đến Hàng Châu cố gắng làm việc là vì cái gì, còn không phải vì con cái sao.

Vì cái hộ khẩu kia, nhà ở này đáng mua. Huống hồ... Mợ ba thật sự tin tưởng vào mắt nhìn của Tô Vi Vị. Vi Vi trước nay chưa làm chuyện gì không kiếm được tiền.
Bình Luận (0)
Comment