Chương 430 - Uống Nước Cho Ngọt Giọng
Chương 430 - Uống Nước Cho Ngọt GiọngChương 430 - Uống Nước Cho Ngọt Giọng
Mà dì Lưu ở lầu một, cũng ở tại khu nhà gia đình của nhà máy thuộc da, bà ấy mở tiệm bán kem ở lầu một là do Tô Vi Vi giúp bà ấy liên hệ mua máy làm kem tươi, nhờ bà ấy đến đây nhận người, đương nhiên sẽ không từ chối.
Tô Vi Vi tới đây, đứng yên bất động, sẵn sàng biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Nhưng hai người phụ nữ lại không nhịn không được.
Hoá ra tôi kêu lớn tiếng như vậy cô lại không nghe thấy sao?
Cô có biết là cô đang coi thường màn biểu diễn của người khác không?
"Cô... Cô chính là bà chủ thời trang nữ Bella đúng không, đồ nhà các cô làm hỏng mặt của chúng tôi, cô đã đến rồi một câu xin lỗi cũng không có sao?"
Một người phụ nữ trong đó trực tiếp nhằm vào Tô Vị Vi.
Điều tôi muốn chính là có cãi nhau qua lại, biết không?I!I
Tô Vi Vi xoa chiếc cằm trơn bóng của mình.
Vốn dĩ muốn để họ phát tiết trước, sau đó giải quyết vấn đề một lần, kết quả đối phương cố tình không để cô cho cơ hội phát tiết.
Vậy chỉ có thể... Không nói nhiều, làm luôn.
"Hỏng mặt sao?"
Tô Vi Vi che miệng cười khúc khích.
"Mặt dì hỏng sao? Xin lỗi tôi không nhìn ra, còn tưởng rằng đây vốn là tình trạng ban đầu của dì."
"Phụt...'
Tiếng Tô Vi Vi vừa dứt, một nhân viên bán hàng trẻ tuổi phía sau cô nhịn không được phụt một tiếng bật cười.
Đoạt măng.
Măng trên núi đều bị người ta đoạt hết rồi.
Đây không phải nói trắng ra là người phụ nữ vốn dĩ rất khó coi sao.
Người phụ nữ xông lên cũng sững người một lúc, sau đó tức sùi bọt mép.
"Cô nói ai có bộ dạng như vậy chứ? Tôi đây là hỏng mặt, hỏng mặt!" "Đúng đúng đúng, vốn dĩ dì tuyệt đối không có bộ dạng này, đều do tôi sai, tôi thừa nhận, đây là dì sửa mặt, không, hỏng mặt."
Mặt Tô Vi Ví tỏ vẻ xin lỗi, chỉ là lời nói... Lại có móc câu.
Người phụ nữ lại sững sờ trong giây lát.
Với kiến thức của bà ấy, vẫn chưa hiểu rõ sửa mặt là gì.
Nhưng... Bà ấy biết, bị Tô Vị Vi nói ra, chắc chắn không phải từ tốt đẹp gì.
"Tôi không muốn khua môi múa mép với cô, quà tặng nhà các cô làm tôi hỏng mặt, cô phải xin lỗi tôi, tôi tuyệt đối không để người kinh doanh có lòng dạ hiểm độc như cô tiếp tục lừa gạt người ta."
Tô Vi Vi nhướng mày.
Người phụ nữ này thoạt nhìn thật hung dữ, nhưng kỳ thật luôn nắm trúng trọng tâm, là một nhân tài.
Khó trách được người ta thuê làm những chuyện này.
"Dì à, lời này của dì tôi nghe không hiểu lắm, dì sửa mặt... Không, hỏng mặt, thì có quan hệ gì với chúng tôi bán quần áo, nếu bà không đưa ra được chứng cứ, cho dù dì rất tội nghiệp, tôi cũng sẽ tố cáo dì tội phỉ báng."
Người phụ nữ đang chờ những lời này của Tô Vi Vĩ.
"Cô muốn chứng cứ đúng không, được, tôi đây sẽ cho cô chứng cứ, cô nhìn đi, đây có phải quà tặng trong tiệm của các cô hay không?!"
Trên tay người phụ nữ cầm một cái hộp nhỏ, đóng gói dễ thương, đúng là quà tặng trong tiệm của Tô Vi Vi ... Kem dưỡng da tay.
Tô Vi Vi:...
"Dì à, đây là quà tặng kem dưỡng da tay trong tiệm chúng tôi... Cái này có liên quan gì tới mặt của dì?"
Vẻ mặt của người phụ nữ có biểu cảm rốt cuộc cô cũng chịu thừa nhận.
"Chính là vì quà tặng này của các cô, mặt tôi mới trở thành như vậy! Đều là vấn đề do cửa hàng của các côi!"
Vừa nói vừa hung hăng chỉ vào mặt của mình.
Cả khuôn mặt đều sưng đỏ lên, còn nổi lên từng đám chấm đỏ.
"Cô nhìn gương mặt này của tôi đi, đã bị hỏng thành dáng vẻ gì, đều tại người kinh doanh lòng dạ hiểm độc như các cô, bây giờ các cô còn không thừa nhận, mọi người đến xem đi, nhìn xem người kinh doanh này lòng dạ hiểm độc đen tối như thế nào, sau này mọi người đừng tin tưởng cửa hàng này nữa."
"Mọi người lại nhìn bạn của tôi đi, tình trạng của bà ấy còn nghiêm trọng hơn tôi, đều là vì sử dụng quà tặng của cửa hàng này, nhìn mặt chúng tôi đi, hôm nay của chúng tôi chính là ngày mai của mọi người, mọi người nhất định phải nhớ kỹ bài học của chúng tôi."
Người phụ nữ than thở khóc lóc, khiến nhiều người thật sự xúc động.
Quan trọng là... Gương mặt này của bà ấy rất có sức thuyết phục, cho dù ai nhìn thấy gương mặt này đều phải lui vê phía sau ba bước.
Đáng sợ, thật đáng sợ.
Tô Vi Vi lẳng lặng nhìn người phụ nữ la lối khóc lóc như vậy, không hề có ý định ngăn cản.
Cho đến khi giọng nói của người phụ nữ khàn đi, mới kêu người bên cạnh mua về hai chai nước.
"Đây, nước khoáng mới vừa mua về, còn chưa bóc tem đâu, yên tâm uống, cho thấm giọng, rồi tiếp tục.."
Người phụ nữ trung niên:...
Cô bé, cô có biết phân rõ lập trường không.
Chúng ta là kẻ địch, kẻ địch đói
Sao cô còn có thể giúp đỡ kẻ địch chứ?
Nhưng...
Ọc ọc ọc.
Nước uống ngon thật.