Chương 433 - Không Làm Quà Tặng Nữa
Chương 433 - Không Làm Quà Tặng NữaChương 433 - Không Làm Quà Tặng Nữa
(-)?
Cái gì? Tô Vi Vi sau này sẽ không làm quà tặng nữa?
Triệu phu nhân, Lý phu nhân, còn có một số khách hàng quen của cửa hàng thời trang nữ Bella ở trong đám người lập tức nôn nóng.
Quà tặng của cửa hàng thời trang nữ Bella tốt biết bao nhiêu chứ.
Mấy thứ đồ nhỏ nhặt đó ngày thường không biết hữu dụng đến thế nào đâu, những thứ như kem dưỡng da tay, cao trị muỗi đốt, bình nước hoa nhỏ, còn có các loại trà hoa và đồ ăn vặt, khỏi phải nói khiến người khác yêu thích như thế nào.
Không ít người vẫn luôn mua quần áo ở cửa hàng thời trang nữ Bella, phần lớn là vì những món quà nhỏ này thu hút bọn họ.
Nhưng hôm nay, Tô Vi Vi bị người khác làm cho đau lòng, bị người khác làm cho sợ hãi, không dám làm quà tặng nữa.
Vậy thì còn bọn họ thì sao?
Đặc biệt là những vị khách thích trà hoa, nếu không có trà hoa của Tô Vi Vi, bọn họ làm sao mà sống nữa chứ?
Trà hoa kia chẳng những mùi vị thơm ngon, hơn nữa sau khi uống thì cảm thấy khí sắc cả người đều tốt lên không ít.
Thứ đồ tốt như vậy, bọn họ tiếc nuối.
"Vi Vi, em đừng nghe lời nói nhảm nhí của bọn họ, quà tặng của cửa hàng em mấy chị đều đã dùng rôi, kem dưỡng da này chị cũng đã dùng rồi, dùng rất tốt đó, căn bản không thể làm người khác bị hủy dung được, chị thấy dáng vẻ này của bọn họ..."
Triệu phu nhân nhìn mặt hai người phụ nữ một cái, ghét bỏ bĩu môi.
"Ai biết là dùng thứ gì lung tung bậy bạ mới bị như vậy chứ, dù sao thì chắc chắn không phải vì mấy em đâu."
Còn Lý phu nhân ở bên cạnh thì lại nghiêm túc nhìn mặt của hai người phụ nữ.
"Khuôn mặt này của hai người, sao mà nhìn có vẻ... Không giống như bị hủy dung, mà càng giống như là... Dị ứng?"
Lời nói vừa dứt, cơ thể của hai người phụ đều khẽ run lên.
Tô Vi Vi nấy giờ vẫn luôn chú ý đến hai người này, cô đương nhiên không bỏ lỡ những thay đổi trên cơ thể họ. Hai người này, hình như rất dị ứng với hai chữ ' dị ứng ' này, không đúng, rất mẫn cảm.
Tô Vi Vi vốn đang cho rằng hai người cho thêm gì đó vào trong kem dưỡng da tay, cho nên mới không dám trực tiếp báo cảnh sát, nhưng nếu như là dị ứng...
"Triệu phu nhân, Lý phu nhân, hai chị nói rất đúng, tuy rằng em có chút sợ hãi, nhưng bọn em tuyệt đối không thể cúi đầu trước thế lực tà ác, tuyệt đối không thể bị người khác hãm hại liền tự nhận bản thân xui xẻo, sau đó làm tổn hại đến lợi ích của những khách hàng quen như mọi người được, chị Oánh Oánh...'
Đàm Oánh Oánh lập tức đi tới.
"Vi Vi em nói đi, chị phải làm như thế nào."
Chỉ cần Vi Vi dặn dò, cô ấy nhất định sẽ đi làm.
"Chị Oánh Oánh, chị báo cảnh sát đi, chúng ta đều là những cô gái hiền lành dịu dàng, cãi nhau gì đó quá thiệt thòi rồi, cho dù chúng ta có lý đi nữa, đối phương khóc vài tiếng cũng khiến chúng ta trở thành không có lý, vậy thì mời chú cảnh sát đến đây hỗ trợ, để chú cảnh sát đưa ra kết luận, rốt cuộc là vấn đề của ai, em tin tưởng quà tặng của cửa hàng chúng ta chắc chắn không có vấn đề gì cả."
"Được thôi, Vi Vi, chị đi ngay bây giờ đây!
Đàm Oánh Oánh chạy bước nhỏ đi tìm bốt điện thoại để báo cảnh sát.
Không chỉ mỗi Vi Vị tin tưởng quà tặng của bọn họ không có vấn đề, ngay cả Đàm Oánh Oánh, cũng rất tin tưởng, quà tặng của cửa hàng thời trang nữ Bella bọn họ, quà tặng mà đích thân Vi Vi chuẩn bị, chắc chắn không có vấn đề gì cải
Vậy thì báo cảnh sát.
Chú cảnh sát đến đây, chắc chắn có thể làm sáng tỏ chân tướng của tất cả mọi chuyện.
Hai người phụ nữ đã hơi hoảng sợ, nhưng bọn họ vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
"Các người chính là hợp tác với nhau bắt nạt người khác, chính là ỷ vào đông người mà ức hiếp ít người, ai biết các người..."
"Vương Minh Phượng! Triệu Kiêu Kiều!"
Người phụ nữ còn chưa nói xong, một giọng nói kích động vọng ra từ đám đông bên ngoài.