Chương 444 - Nuôi Vợ Từ Bé
Chương 444 - Nuôi Vợ Từ BéChương 444 - Nuôi Vợ Từ Bé
Cố phu nhân nói một cách rất hài lòng.
Nhìn đi, nuôi con trai lớn như vậy, cuối cùng cũng có ích rồi.
Chẳng những tự mình học được cách tìm bạn gái, mà đã tìm là tìm được người tốt như vậy.
"Con trai à, con nhất định phải đối xử thật tốt với bạn gái đó, coi chừng, đừng để mất."
Cố phu nhân không có ý định kêu Cố Dung Thời trở về thủ đô.
Con trai nhà bà ấy nên bà ấy biết, học ở đâu cũng đều có thành tích tốt cả, nhưng... Thủ đô không có Vi Vi.
Cố phu nhân khá ủng hộ Cố Dung Thời tiếp tục sống ở Hàng Châu.
Bảo vệ cô bé mà mình yêu thương từ nhỏ đến lớn... Thật quá lãng mạn.
Đương nhiên, nếu cô bé được mình bảo vệ đến năm 18 tuổi thích người khác, đó sẽ là một câu chuyện bi thương.
Cho nên...
Con trai, cố lên nhal
Cố Dung Thời đối với lòng cẩn thận của mẹ anh, vô cùng rõ ràng.
Có thể nói...
Trước đây Cố Dung Thời một hai phải rời thủ đô đến Hàng Châu học tập, một phần là bởi vì muốn trả ơn cứu mạng của Tô Vi Vi, muốn bảo vệ an toàn cho Tô Vị Vi.
Về mặt khác, cũng là bởi vì... Mẹ anh hay 'làm xăng làm bậy'.
Làm một người con, vẫn cần phải làm người con hiếu thảo.
Chẳng những mỗi ngày phải chứng kiến ba mẹ thể hiện tình cảm, còn thường xuyên bị mẹ dạy dỗ cái gì mà 'con trai tốt phải tam tòng tứ đức, cái gì con trai sao có thể ngọt ngào mềm mại như con gái nhỏ xinh đẹp, cái gì mà tại sao con không phải là con gái, ...
Cố Dung Thời tỏ vẻ:... Thế giới thật rộng lớn, tôi muốn đi trốn.
Dù sao cũng không muốn tiếp tục ở lại thủ đô.
Hơn nữa lúc ấy tình hình của gia đình nhà họ Cố ở kinh đô tương đối phức tạp, Cố Dung Thời phải đề nghị rời khỏi thủ đô đến Hàng Châu, đương nhiên người trong nhà đều đồng ý.
Ngắt điện thoại của mẹ, Cố Dung Thời thở ra một hơi.
Cuối cùng cũng thông qua.
Nhưng...
Cuối cùng là đã giúp Vi Vi tạo thiện cảm với mẹ rồi đúng không?
Cũng không biết có tạo hiệu ứng quá mức hay không.
Sau này lúc Vi Vị và bà ấy gặp nhau, sẽ không bị dọa sợ chứ?
Cố Dung Thời đột nhiên có chút lo âu...
Thủ đô.
Cố phu nhân ngẩng đầu chờ mỹ phẩm dưỡng da, cuối cùng cũng được chú Vương đưa đến.
"Chú Vương, cảm ơn chú, vẫn luôn chăm sóc con trai thối nhà chúng tôi ở Hàng Châu.”
Cố phu nhân mời chú Vương vào, kêu dì trong nhà đưa trà nóng lên giúp.
"Con trai thối nhà chúng tôi một hai phải đi Hàng Châu, còn làm phiền chú luôn thết đãi nó ở đó."
Chú Vương cười hắc hắc.
Rõ ràng đúng là người giúp Tô Vị Vi mua căn nhà đầu tiên.
"Không có việc gì, Dung Thời rất thông minh, ở đó tôi cũng không giúp được gì."
Ngược lại, ở Hàng Châu ăn ngon ngủ tốt, còn mua theo mấy căn nhà.
Lần này ra ngoài, chẳng những không vất vả, còn có lợi rất nhiều.
"Vậy... Chú có nhìn thấy bạn gái của thằng nhãi nhà chúng tôi không? Người thế nào? Có xinh đẹp không?”
Cố phu nhân nhìn chú Vương đầy mong chờ.
Nhưng...
Ngay lúc chú Vương muốn mở miệng, Cố phu nhân lại liên tục xua tay.
"Không được không được, chú đừng nói với tôi, tuy là chắc chắn chú sẽ nói cô bé Vi Vi kia thông minh xinh đẹp, tính tình tốt, nhưng... Giữ cho tôi chút không gian để tưởng tượng đi, chờ sau này tôi thật sự được nhìn thấy cô bé kia mới có thể tràn đầy bất ngờ Vui VỀ. Không sai...
Điều tốt đẹp, luôn chờ đợi ở phía sau.
Con trai ở trước mặt mình giành cảm tình cho cô bé cũng không sao.
Trước đừng nghe lời người khác.
Cố phu nhân tin tưởng ánh mắt của con trai mình, càng mong tự mình có thể nhìn thấy Tô Vi Vi, quen biết Tô Vi Vi.
Chứ không phải nghe lời người khác, để tạo ấn tượng cố hữu từ trước.
Chú Vương:...Vậy sao? Tôi còn có thể nói gì nữa? Uống trà đi.
Chú Vương cúi đầu uống trà.