Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 457 - Chương 457 - Bóng Đèn Siêu Sáng

Chương 457 - Bóng Đèn Siêu Sáng Chương 457 - Bóng Đèn Siêu SángChương 457 - Bóng Đèn Siêu Sáng

Dung Tình trơ mắt nhìn Tô Vi Vi và Cố Dung Thời say sưa nói.

Ngọn lửa nhỏ trong tim -

Tạch tạch tạch bùng cháy lên.

Anh họ sao anh nỡ tranh Vi VI với eml?

Vi Vi là của em-

Nghĩ vậy, Dung Tình quyết định phải lật đổ địa vị của Cố Dung Thời, một lần nữa đoạt lại sự sủng ái của Tô Vi Vi.

Nhưng mà...

Cố Dung Thời chỉ thản nhiên đứng cùng Tô Vi Vi, tùy tiện quay đầu nhìn Dung Tình một cái, Dung Tình vươn tay ra...Rồi không dám động.

Anh họ rất hung dữ.

Hơn nữa ánh mắt của anh ấy hình như muốn nói gì đó...

Nói cái gì?

"Em còn muốn cùng Tô Vi Vi trở thành người một nhà nữa không?”

Người một nhà?

Dung Tình sửng sốt, nhanh chóng phản ứng lại, phải rồi, cô còn muốn Tô Vi Vi làm chị dâu mình, nếu không có anh họ thì chị dâu ở đâu ra bây giờ.

Được rồi.

Vậy tạm thời nhường Vi Vi cho anh họ một chút đi.

Nhưng hết một chút thì Vi Vi vẫn là của côi

Cố Dung Thời quét mắt nhìn Dung Tình.

Rất tốt, ngoan ngoãn lại rồi, sẽ không tranh Vi Vi với anh nữa.

Lại nói, có đôi khi Dung Tình đúng là thần trợ công, nhưng có đôi khi đúng là cái bóng đèn loại siêu sáng.

Xem ra sau khi quay về anh phải tâm sự với em họ mình một chút.

Cố Dung Thời yên lặng đánh một dấu tích ở trong lòng, lại quay đầu, mỉm cười nhìn Tô Vi Vi.

"Vi Vi, em thật sự muốn để Đường Minh Viễn làm giám đốc kinh doanh sao?" "Không phải là giám đốc kinh doanh, mà là tổng giám đốc phụ trách tiêu thụ, đến lúc đó anh ta làm tổng giám đốc, em làm chủ tịch, thật tốt."

Ở trong lòng Tô Vi Vi, chủ tịch là chức vị tốt nhất.

Địa vị tối cao, nhất ngôn cửu đỉnh.

Nhận nhiều tiên nhất, làm ít việc nhất.

Chuyện kinh doanh ngày thường đều giao cho tổng giám đốc cùng đoàn đội xử lý, chủ tịch chỉ cần ở thời khắc mấu chốt "vung tay múa chân" một phen, ngày thường đi mở cuộc họp nhìn qua báo cáo là được.

Thật thoải mái.

Quả thực là chức vị thích hợp nhất cho người lười yêu kiếm tiền.

"Năng lực của Đường tổng không tôi, thực ra anh ta cũng không hiểu chuyện nghiên cứu phát minh mà ngược lại thích hợp đi tiêu thụ bán hàng hơn, về sau chúng ta hợp tác, vừa vặn có thế bổ sung lẫn nhau, em cũng không cần chạy đi chạy lại, quá tuyệt."

"Nói cũng đúng, chạy ngược chạy xuôi, còn phải giao tiếp với đám thương nhân đó, quá vất vả."

Cố Dung Thời gật đầu tán đồng.

Hoa quốc có một loại thói quen, là nói chuyện công việc trên bàn ăn.

Uống rượu càng nhiều, giao tình càng sâu, hợp tác mới dễ làm.

Đặc biệt là phương diện tiêu thụ này, càng là yêu cầu tửu lượng cao, có lẽ còn có thêm cả mấy hoạt động như ca hát, tắm xông hơi gì đó.

Tô Vi Vi là con gái, không thích hợp với mấy thứ này, thậm chí cho dù cô trưởng thành, thành phụ nữ, Cố Dung Thời cũng không muốn để cô đi làm mấy thứ này.

Như vậy, tìm một người am hiểu đối nhân xử thế, thật sự rất cần thiết.

Đường Minh Viễn là lựa chọn không tồi.

Cố Dung Thời yên lặng tính toán trong lòng một phen.

Đường Minh Viễn sẽ đồng ý với yêu cầu của Tô Vi Vi chứ?

Hay là anh đi tâm sự trước với Đường Minh Viễn đi.

"Em bình thường làm mấy cái nghiên cứu không tôi, nhưng bây giờ muốn mở công ty, nhân sự cũ đã rời đi không ít, dư lại cũng chỉ toàn sâu mọt...Lâần này chuyện nghiên cứu xảy ra vấn đề, tuy không phải do khâu quản lý, nhưng chung quy nhóm quản lý cũng không thật sự quá ổn, trước khi xuất xưởng vậy mà không phát hiện ra, mới để mọi chuyện ầm lên như vậy. Sau khi tiếp nhận nơi này, tốt nhất chúng ta vẫn nên thanh lọc một lần, mời một nhóm quản lý chuyên nghiệp về làm việc."

Một nhóm nghiên cứu có kinh nghiệm già dặn, chính là chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.
Bình Luận (0)
Comment