Chương 469 - Điện Thoại
Chương 469 - Điện ThoạiChương 469 - Điện Thoại
Trước khi điều kiện của gia đình Tô Vi Vi trở lên tốt hơn, những người kia cũng chỉ là nông dân bình thường. Cũng chỉ có người cậu út kia của cô miễn cưỡng có thể coi như nửa người làm ăn, chuẩn xác chỉ có thể coi như buôn bán nhỏ... Nhưng vị cậu út Chu này làm buôn bán đến nỗi thiếu chút nữa đã phải bù cả quần cộc vào trong.
Một gia đình như vậy, cuối cùng tại sao lại có thể bồi dưỡng ra một nhân tài như Tô Vi Vi vậy?
Thật sự rất khiến người khác giật mình.
“Cái này...có lẽ chính là thiên phú đi?”
Tô Vi Vi tự kỉ mà trả lời một câu, sau đó lại nhanh chóng nói.
"Thật ra... Loại việc như làm ăn buôn bán này ngoài người nhà còn có thể học tập những người xung quanh. Lời nói việc làm của người thân thật sự có thể ảnh hưởng rất lớn nhưng chính bản thân cũng có thể thông qua việc quan sát cùng học tập mọi người xung quanh rồi đưa ra những tổng kết cũng rất hữu ích. Hơn nữa, Đường thiếu không biết hiện nay có một thứ gọi là internet sao? Bình thường hay lên mạng cũng sẽ biết rất nhiều chuyện trên thế giới này."
Internet thật tốt nha.
Chẳng những có thể tra cứu tư liệu còn có thể xem video, chơi trò chơi...
Muốn nói chuyện mà từ lúc Tô Vi Vi được trọng sinh trở về tiếc nuối nhất, thì chính là... không có internet nhanh và tiện lợi như ở hiện đại.
Không có smartphone, không có máy tính bảng, càng không có các phân mềm hữu ích, các trò chơi cũng không có nốt.
Thế giới tinh thân của cô thật sự đã trống vắng đi rất nhiều.
Nhớ trước đây, Tô Vi Vi chính là người chỉ cân rời khỏi điện thoại di động quá mười phút sẽ cả người đều cảm thấy không thoải mái.
Nhưng hiện tại...
Coi như cũng còn ổn đi, mãi đến bây giờ mới ổn hơn một chút. Điện thoại di động của côiI!!
Nhưng nói đến điện thoại di động...
Đột nhiên Tô Vi vi cảm thấy bản thân tựa hồ cũng lên đi mua một chiếc.
Hiện tại việc làm ăn càng ngày càng lớn, việc Tô Vi Vi cần giải quyết cũng càng ngày càng nhiều.
Tuy rằng đa số thời gian cô đều phủi tay làm chưởng quây nhưng một khi có chuyện cần cô ra mặt giải quyết nhất định đều là chuyện quan trọng. Nếu lúc đó không thể tìm thấy cô vậy thì đúng là rất dễ chậm trễ công việc.
Huống chi... Năm 1997 điện thoại di động đã phát triển không sai biệt lắm, ít nhất không cần cầm chiếc điện thoại to như cục gạch. Motorola mới tung ra kiểu dáng di động mới vẫn rất kinh điển.
Được rồi, vậy đợi lát nữa cô sẽ đi mua điện thoại di động.
Tô Vi Vi vui sướng đưa ra quyết định.
Thậm chí nghĩ đến sẽ mua điện thoại di động, một khắc Tô Vi Vi cũng không muốn chậm trễ thêm nữa.
Tô Vi Vi vui vẻ tạm biệt Đường Minh Viễn dặn dò anh ta trông coi công ty, một lần nữa gây dựng lại đội ngũ tiêu thụ sau đó cô lập tức vui vẻ rời đi.
Tô Vi Vi đi thằng đến trung tâm thương mại.
Cô chẳng những tự mua cho bản thân một chiếc di động kiểu mới nhất, cô còn chọn lựa thêm mấy chiếc nữa.
Cô muốn mua cho cả ba Tô, mẹ Tô, Tô Mạn Mạn, bà ngoại Chu mỗi người một chiếc.
Còn cả công thần của cửa hàng Cổ Vịt Nhà Bà Ngoại là mợ cả Chu và mợ ba Chu.
Cuối cùng còn có công thần của công ty nội thất là mợ hai Chu.
Cứ vậy đi.
Phong cách làm việc của Tô Vi Vi chính là... lộ tuyến các vị phu nhân.
Nếu đã muốn tặng quà thì đều phải đối xử bình đẳng với ba vị mợ kia của cô.
Cho dù không mua cho các cậu nhưng nhất định phải mua cho các mợ.