Chương 471 - Cũng Muốn Kê Kê
Chương 471 - Cũng Muốn Kê KêChương 471 - Cũng Muốn Kê Kê
"Chị, chị cầm lấy cái điện thoại này. Em đã lưu số di động của em vào danh bạ của chị, còn để thành số liên hệ trong trường hợp khẩn cấp vậy nên bình thường nếu có chuyện gì chị cứ gọi trực tiếp cho em là được. Đương nhiên, đợi tới lần khai giảng sắp tới chúng ta đã là bạn cùng trường, ngày thường ở trường học cũng có thể nhìn thấy nhau.'
Tô Vi Vi tay câm tay mà dạy Tô Mạn Mạn sử dụng điện thoại di động.
Thật ra...
Điện thoại di động vào lúc này cũng không có gì để dạy cả, bởi vì công năng của nó còn quá là đơn giản.
Nhưng đối với chị gái là phải ôn nhu.
Chị gái của cô chính là chị gái tiên nữ, là chị gái tiên nữ ôn nhu nhất.
Tô Mạn Mạn có hơi ngượng ngùng.
"Vi Vi, điện thoại di động này quá quý, thật ra chị cũng không dùng đến. Bình thường chị đều ở trường học nên căn bản là không cần tới điện thoại."
Tô Mạn Mạn từng thấy máy bạn học trong lớp dùng điện thoại di động, nghe nói là đặc biệt quý. Hơn nữa tiêu phí mỗi tháng cũng không rẻ nên cô ấy thật sự cũng không dám nhận quà tặng quy trọng như vậy.'
"Không có việc gì, em gái chị không thiếu tiền nha."
Tô Vi Vi vô cùng hào sảng mà nói, đương nhiên lời này của cô cũng là nói thật.
"Tuy rằng kho ở trường có thể chị sẽ không cần dùng đến, nhưng,... sắp tới chị sẽ phải tham gia kỳ thi nghệ thuật nên có lẽ sẽ rất bận, còn muốn đi nơi khác thi. Vậy nên nếu có một chiếc điện thoại sẽ tiện lợi hơn rất nhiều. Chị à, chị cứ nhận trước đi."
Tô Vi Vi xoa xoa cái cằm trơn bóng của cô.
Hết kỳ nghỉ hè này, cô đã là học sinh cao trung(cấp ba ở Việt Nam).
Cũng cần nên suy xét việc học nhảy lớp rồi.
Tốt nhất là sau khi khai giải có thể trực tiếp nhảy lên cao nhị(lớp 11), sau đó đợi qua nửa năm tiếp theo cô sẽ lại nhảy lên cao tam(lớp 12) là đã có thể cùng tham gia thi đại học với chị cô.
Một bên... Cố Dung Thời bỗng nhiên rùng mình một cái.
Giữa mùa hè nóng bức sao đột nhiên anh cảm thấy có hơi lạnh vậy nhỉ?
Tuy rằng Tô Vi Vi không mua điện thoại di động cho anh nhưng bản thân anh đã có rồi vậy nên cũng không đến mức khiến trái tim cảm thấy băng giá đi?
Cố Dung Thời không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Vậy nên lại càng không biết... Tô Vi Vi đang âm mưu muốn làm đàn chị của anh.
Cuối cùng Tô Mạn Mạn vấn là tốt thu ý tốt của Tô Vi Vĩ.
Giống như Vi Vi nói vậy, nửa năm tiếp theo cô ấy sẽ bắt đầu chuẩn bị tham gia kỳ thi nghệ thuật nên phải thường xuyên đến các lớp nghệ thuật. Cô ấy còn phải đi nơi khác tham gia thi nghệ thuật, nếu có một chiếc điện thoại đúng là sẽ tiện hơn rất nhiều. Có thể liên hệ cho người nhà, người trong nhà cũng có thể tùy thời tìm được cô ấy như vậy cũng có thể khiến người nhà và Vi Vi yên tâm hơn rất nhiều.
Còn chuyện điện thoại này rất quý...
Tô Mạn Mạn đã nghĩ kỹ rồi.
Đợi cô ấy trở thành nhà thiết kế sẽ làm việc cho Vi Vi cả đời.
Tô Vi Vi cùng Tô Mạn Mạn chị em tình thâm.
Đột nhiên...
Một tiểu khả ái đột nhiên xuất hiện.
“Chị hai...
Tiểu Huyên Huyên lộc cộc, lộc cộc mà chạy tới, đi theo cô bé còn có cả Bé Ngoan.
Hai đôi mắt như quả nho đen đồng thời chớp chớp với Tô Vi Vi, bling bling.
Tiểu Huyên Huyên vươn hai cánh tay béo ghé vào trên đầu gối của Tô Vi Vĩ.
Bé Ngoan cũng học theo mà giơ lên hai chân trước... chỉ tiếc, vị trí hoàng kim là đầu gối của Tô Vi Vi đã bị Tiểu Huyên Huyên chiếm trước một bước. Bé Ngoan chỉ có thể ghé vào trên sô pha.
"Chị hai... Em cũng muốn kê kê - -"
Tiểu Huyên Huyên rất là thông minh nha, nên cô bé đã nghe ra tất cả mọi người trong nhà đều có kê kê.
Đương nhiên ngoài cô bé còn có ông ngoại Chu không có, nhưng đây không phải là chuyện bình thường sao? Nhưng cô bé không có lại là chuyện rất không bình thường.
Chị Vi Vi bình thường có thứ gì tốt sẽ không bỏ quên cô bé.
Tuy rằng Tiểu Huyên Huyên không biết cái kê kê là cái gì, nhưng cô bé cũng muốn có.
Tô Vi Vi:...Đây đâu đều là hắc tuyến ( : u› : `Il)
"Tiểu Huyên Huyên, không cho phép em nói từ láy nữa! (((9š9,)))"