Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 489 - Chương 489 - Mưa Gió Sắp Ập Đến

Chương 489 - Mưa Gió Sắp Ập Đến Chương 489 - Mưa Gió Sắp Ập ĐếnChương 489 - Mưa Gió Sắp Ập Đến

Bên này, Tô Vi Vi kéo Cố Dung Thời nhanh chóng chuồn mất.

Bên kia, Triệu Phỉ Phỉ cùng Đỗ Mi có chút tiếc nuối nhìn thân ảnh họ đi xa, sau đó quay lại bên cạnh Trần Mặc.

"Đó là ai?"

Thanh âm người đàn ông trâm thấp, trên mặt đã không còn biểu tình đạm nhiên của mấy năm trước, mà ngược lại ẩn theo một cổ nôn nóng.

Gần đây tình hình không tốt lắm, Trần Mặc tuy rằng không nhìn thấy có chuyện gì, nhưng anh ta cảm giác được bầu không khí không ổn chút nào.

Luôn có cảm giác mưa gió sắp ập đến.

Đây là linh cảm do vô số lần vào sinh ra tử mà thành.

Nó nói cho Trân Mặc, có chuyện không đúng, nhanh chóng phòng bị.

Nhưng...

Thâm thị chính là địa bàn của bọ họ, còn muốn dời đi đâu được?

Nghĩ đến ánh mắt chợt lóe của cô gái vừa rồi, tâm tình Trần Mặc càng bực bội, nhịn không được dò hỏi.

"Cô ấy sao...Chính là năm đó chúng ta đến Hàng thị quen một em gái, Tô Vi Vi, anh nhớ không? Chính là em ấy, lớn lên xinh đẹp, nói chuyện dễ nghe, còn hiểu biết rất nhiều, tụi em rất thích, chỉ là...Em ấy tuổi còn nhỏ, lại là người Hàng thị, không thể đến Thâm thị bên này chơi với chúng ta.'

Triệu Phỉ Phỉ tiếc nuối nói.

Cô gái nhỏ biết nói chuyện, có thể giữ ở bên người thì thật tốt.

Hàng Châu?

Nghe thấy từ này, trong nháy mắt Trân Mặc càng thêm trâm mặc.

Anh ta nhớ lại.

Khoảng hai năm trước, anh ta dẫn người đến Hàng Châu, vốn là muốn đến đó phát triển, vị trí địa lý của Hàng Châu cực kỳ tốt, hơn nữa cách rất gần Thượng Hải, nếu có thể đánh vào khu vực này, tương lai chắc chắn là khu vực tiêu thụ hàng hóa rất tốt.

Chỉ tiếc...

Con dê béo đang bị để ý đến đột nhiên thay đổi ý định, hoàn toàn không bị mắc mưu.

Lại không chỉ có một con dê béo thay đổi ý định, mà liên tiếp hai con dê béo đều chạy mất.

Lúc ấy Trân Mặc nhạy cảm phát hiện có điêu gì đó không đúng, trực tiếp rút khỏi Hàng Châu, sau lại cho người đi hỏi thăm, biết người giật dây lúc ấy là Bạch Tố Mai bị bắt, Trân Mặc còn rất lo lắng.

Cũng may, Bạch Tố Mai bị bắt không phải vì lụa, mà là vì... Gian lận thương mại gì đó?

Nhưng dù vậy, Trần Mặc cũng không tiếp tục vươn tay đến Hàng Châu.

Không ngờ, hai năm sau, lại gặp được cố nhân năm đó ở Hàng Châu.

Trong mắt Trần Mặc hiện lên hình bóng cô bé, hai năm trước, cô bé đó chính là tiểu mỹ nhân viên như minh châu quý giá chưa được mài giũa.

Nhưng lúc ấy còn quá nhỏ, hai năm sau cô gái nhỏ dậy thì càng thêm xinh đẹp.

Tô Vi Vi... Khoan đã, Tô Vi Vi?

Trân Mặc đột nhiên nhớ tới tài liệu của Bạch Tố Mai mà năm đó anh ta nhìn thấy.

Trên đó, tất cả đều chỉ về một người, Tô Vị ViI

Mà năm đó, hai con dê béo mà Bạch Tố Mai dẫn dắt, phía sau cũng ẩn chứa một cái tên mờ mờ, Tô Vi Vĩ.

Hai năm trước, Tô Vi Vi làm loạn bố cục của anh ta.

2 năm sau, mắt xích quan trọng này, Tô Vi Vi lại xuất hiện.

Tâm trạng Trân Mặc càng khó chịu hơn, kéo cà vạt của mình, trong đầu đột nhiên hiện lên một hình bóng khác.

"Đúng rồi, người bên cạnh Tô Vi Vi kia, các ngươi có biết không?”...

Hô... May mà chạy nhanh."

Tô Vi Vi vỗ vỗ cái ngực hơi phát triển của mình, nhẹ nhàng thở ra.

"Vi Vi, sao đột nhiên lại lo lắng như vậy? Xảy ra chuyện gì sao?"

Cố Dung Thời bị Tô Vi Vi lôi chạy trên đường, trong lúc chạy trốn rất phối hợp.

Lúc này cuối cùng Tô Vi Vi cũng dừng lại, Cố Dung Thời cuối cùng cũng có chút thời gian để dò hỏi nguyên nhân.

"Anh quên rồi sao? Hai người vừa xuất hiện lúc nãy á?" Tô Vi Vi vừa thở nhẹ nhàng, vừa nhắc cho Cố Dung Thời nhớ lại.

Lúc ấy ở Thánh Hồ sơn trang, Cố Dung Thời cũng ở bên cạnh.

"Hai người đó, sau khi đi theo một thanh niên tên là Trần Mặc, lúc ấy chúng ta không phải đã nghi ngờ, Trần Mặc kia chính là người của tập đoàn tơ lụa, muốn phát triển thị trường ở Hàng Châu sao."

Cố Dung Thời:... Nếu lúc này anh nói ngoại trừ Vi Vi anh không có ký ức về người phụ nữ khác, Vi Vi có vui vẻ hay không?

Quên đi, trong lúc nghiêm túc, ghẹo người là không đúng.
Bình Luận (0)
Comment