Chương 494 - Bàn Về Đồ Ăn Ngon
Chương 494 - Bàn Về Đồ Ăn NgonChương 494 - Bàn Về Đồ Ăn Ngon
Nấm mỡ nướng xong phảng phất như một cái chén nhỏ tản ra mùi thơm, thịt nấm mỡ ăn rất ngon miệng, càng ngon miệng hơn chính là một ít nước ứa ra từ giữa thịt nấm, uống một ngụm, ngọt thanh lại mang theo mùi thơm nồng đậm của nấm mỡ.
Quả nhiên, nhìn thấy nấm mỡ nướng đột nhiên xuất hiện ở trong dĩa, ánh mắt Tô Vi Vi sáng lên, cúi người xuống uống một ngụm nước nấm trước, lại một ngụm ăn hết toàn bộ cây nấm.
Vô cùng hài lòng -
(v)
"Đồ ăn ở đây thật sự không tệ đâu, a, em đều đã chọn đến hoa mắt rồi, đồ ăn ngon quá nhiều."
"Tiểu thư xinh đẹp, cô thật sự là tinh mắt quá."
Một bên, đột nhiên một âm thanh kỳ quái xen vào, Tô Vi Vi quay đầu lại nhìn, liền phát hiện, bên cạnh cô khi nào thì xuất hiện thêm một thanh niên tóc nâu, cũng cầm một cái dĩa lớn, đang lựa chọn đồ ăn.
Xem ra là người cùng chí hướng.
Ấn tượng đầu tiên của Tô Vi Vi với đối phương rất tốt.
Người hiểu được thưởng thức đồ ăn ngon tám phần không phải là người xấu, ít nhất người như vậy còn yêu đời.
"Tiểu thư xinh đẹp, tôi nhất định phải giới thiệu với cô về món gan ngỗng ở đây một chút, nó vừa mới được chế biến chiên xong, phảng phất có thể nghe thấy được âm thanh mỡ đang được đốt cháy, kết hợp với nước ép nam việt quất hơi chua và mứt đại hoàng, trời của tôi ơi, quả thực là ngon không thể cưỡng lại được mài"
Chàng trai tóc nâu nói, đã nhịn không được bắt đầu ăn gan ngỗng ở trong dĩa của mình.
Sau khi nghe anh ta miêu tả, lại nhìn thấy dáng vẻ vô cùng hưởng thụ kia của anh ta...
Tô Vi Vi:... Không cần nói gì cả, ăn một miếng trước đã.
Quả nhiên, sau khi ăn một miếng gan ngỗng, Tô Vi Vi vươn ngón tay cái.
"Khẩu vị của anh, rất tốt đó, món gan ngỗng này thật sự là siêu cấp ngon miệng!"
Chàng trai tóc nâu vô cùng hưng phấn trước lời khen ngợi của Tô Vi Vi, cái cảm giác hưng phấn khi tìm được bạn đồng hành này khiến anh ta không ngừng giới thiệu món ngon cho Tô Vi Vi, đồng thời Tô Vị Vi cũng sẽ đưa ra phản hồi.
Hầu hết Tô Vi Vi đều rất tán đồng, nhưng cũng có vài chỗ không vừa ý.
Lúc này, Tô Vi Vi liền sẽ thảo luận "chuyên sâu" với thanh niên tóc nâu về cách chế biến nguyên liệu nấu ăn và cách phân tầng hương vi.
Cố Dung Thời người vẫn luôn im lặng lắng nghe ở bên cạnh:...
Ai có thể nghĩ đến, Tô Vi Vi người đang lưu loát bàn luận về đồ ăn ngon trước mắt này, thế nhưng lại là sát thủ phòng bếp chứ?
Quả nhiên là người giỏi nói miệng, làm thật sẽ tiêu tùng.
Nhưng mà, cô gái nhỏ nhà mình, Cố Dung Thời đương nhiên sẽ không phá đám ngay tại chỗ, chỉ là yên lặng ủng hộ Tô Vi Vi, đồng thời sau khi cô thảo luận xong, đưa cho cô một ly nước trái cây.
"Tô, tám chuyện với cô thật là quá hạnh phúc rồi."
Tô Vi Vi và chàng trai trẻ tóc nâu đã trao đổi họ tên, đối phương biết cô tên Tô Vi Vị, Tô Vi Vi cũng biết, người đối diện tên là Leonard.
"Tôi cũng rất vui được làm quen với anh, không thể không nói, cho dù là sự đánh giá của anh với đồ ăn ngon, hay là tiếng trung, đều tương đối tốt"
Đúng vậy, cuộc nói chuyện của Tô Vi Vi và Leonard lúc nãy, cơ bản đều dùng tiếng trung, có đôi khi Leonard không thể giải thích hết điều mình muốn nói bằng tiếng trung, liền sẽ đổi thành tiếng Anh, sau đó sau khi giải thích xong anh ta lại một lần nữa chuyển sang tiếng trung.
Điều này khiến cho Tô Vi Vi có ấn tượng rất tốt với Leonard, có thể ở nước Mỹ, đặc biệt là ở loại địa phương như Wall Street này tìm được một người biết nói tiếng trung, hơn nữa là người bằng lòng dùng tiếng trung để nói chuyện, thật sự quá hiếm có rồi.
Ha ha....
Leonard cười vô cùng cởi mở.
"Tôi lúc trước để học được tiếng trung, đã tốn rất nhiều thời gian đó, một trong những ước mơ lớn nhất của tôi, chính là muốn đến Trung Quốc sống một thời gian, sau đó ăn hết tất cả những món ngon ở Trung Quốc."
Leonard tựa hồ nghĩ đến chuyện gì đó tốt đẹp, nước mắt vui vẻ cũng sắp chảy ra từ khóe miệng rồi ( )
"Đồ ăn ngon của Trung Quốc, vô cùng ngon đó -"