Chương 52 - Thiết Kế Thời Trang
Chương 52 - Thiết Kế Thời TrangChương 52 - Thiết Kế Thời Trang
Ừm?
Tô Vi Vi chớp chớp mắt.
Đem cái đẹp đến cho nhiều người hơn nữa?
"Vậy là, chị có hứng thú với thiết kế quần áo?”
Nhắc đến thì, chị gái Tô Mạn Mạn từ nhỏ đã thông minh khéo léo, lúc nhỏ nhà nghèo, Tô Vi Vi nghịch ngợm làm rách quần áo, cũng không nỡ đi mua quần áo mới, đều là Tô Mạn Mạn lấy được vải vụn từ nơi khác, làm thành hình dáng thỏ con mèo con, vá vào quần áo.
Tô Vi Vi lúc nhỏ cơ bản đều là nhặt lại quần áo của chị gái và người khác mà mặc nên toàn không vừa người, cũng đều được Tô Mạn Mạn giúp đỡ cắt sửa lại cho.
Khoảng thời gian này cô bán quân áo ở chợ đêm, Tô Mạn Mạn cũng thường xuyên giúp đỡ phối đồ. Thường thì sẽ có hiệu quả tốt, thu hút không ít người dựa theo sự phối hợp của Tô Mạn Mạn, một khi đã mua chính là mua luôn cả bội
Cô sao lại không nghĩ đến, chị gái rất có thiên phú ở mặt này chứ.
" Chị ơi, em thấy cái này được đó! Thật sự rất phù hợp với chị! Đến lúc đó em sẽ có một người chị gái là nhà thiết kế lớn rồi."
Tô Mạn Mạn hơi xấu hổ cúi đầu xuống.
" Chị cũng chỉ nói vậy thôi, nhưng không được đâu, chị ngay cả vẽ tranh cũng không biết nữa."
Nhà thiết kế gì đó, đối với Tô Mạn Mạn mà nói, thật sự là ngoài tâm với.
Cô ấy cũng chỉ là khát khao trong lòng, chứ hoàn toàn không dám tưởng tượng mình có thể làm được.
"Sao lại không được, chị gái của em chắc chắn làm được!"
Tô Vi Vi động viên chị gái.
"Chị ơi, em nhớ là trong trường đại học có ngành chuyên về thiết kế thời trang, chị hoàn toàn có thể đi học thử, đúng rồi, học thiết kế thời trang tốt nhất là chọn hướng nghệ thuật, phải tham gia bài kiểm tra nghệ thuật đầu vào của tỉnh này, nhưng chuyện này cũng không khó, có người lớp 12 mới bắt đầu học mà vẫn có thể qua được, chị khai giảng mới học lớp 11, lại thông minh khéo léo, bây giờ học hoàn toàn không có vấn đề gì, chị, bây giờ em sẽ giúp chị nghe ngóng thử tình hình của lớp mỹ thuật cơ bản, sau đó đăng ký cho chị!"
Tô Vi Vi đang nói, đã vội vàng chạy ra ngoài.
Phía sau...
Tô Mạn Mạn lặng lẽ rút cánh tay muốn gọi em gái trở về lại, lắc đầu bật cười.
Chỉ phục khả năng hành động của em gái.
Chỉ trong nháy mắt, đã chạy không thấy bóng người rồi.
Nhưng mà... Nhà thiết kế thời trang sao?
Tương lai vốn dĩ tưởng chừng mông lung mờ mịt trước mắt, dường như thật sự trở nên rõ ràng hơn nhờ vào những lời của em gái...
Tô Vi Vi cực kỳ hào hứng muốn góp phần giúp đỡ tương lai của chị gái.
Chỉ là...
Đã ra khỏi cửa nhưng lại ngây ngẩn người rồi.
Chuyện này...
Đời trước cô cũng không hề quan tâm đến chuyện học sinh mỹ thuật, hoàn toàn không biết ở đâu có giáo viên dạy vẽ vỡ lòng giỏi.
Cuối cùng vẫn là Cố Dung Thời đến tìm Tô Vi Vi thì nghe được chuyện này, liền giúp đỡ giới thiệu một người giáo viên.
Giáo viên mà Cố Dung Thời giới thiệu họ Hà, là một người phụ nữ có vẻ mặt rất hiền hòa.
Cô giáo Hà mở mấy lớp học bổ túc mỹ thuật ở Cung Thiếu Niên bên kia, có trẻ con, cũng có học sinh trung học muốn theo con đường thi nghệ thuật, là một người rất có tính kiên nhẫn, cũng có nhiều kinh nghiệm giúp đỡ thí sinh thi nghệ thuật chạy nước rút.
Tô Mạn Mạn đã đi gặp cô giáo Hà, hai người nói chuyện riêng một lúc lâu, lúc ra ngoài, Tô Mạn Mạn đã trở thành học sinh của cô giáo Hà.
Cô giáo Hà rất hài lòng với Tô Mạn Mạn, tuy không có căn bản, nhưng lại rất thông minh, cô ấy học rất nhanh.
Chính là bắt đầu từ hôm đó, ngày nào Tô Mạn Mạn cũng sẽ đến Cung Thiếu Nhi học mỹ thuật, Tô Vi Vi cũng có ý bảo chị gái tiến hành phối hợp quân áo mà cô ấy mua về nhiều hơn, còn giả vờ vô ý nói cho Tô Mạn Mạn nghe mốt thời trang của hai mươi năm tới.