Chương 540 - Trách Oan
Chương 540 - Trách OanChương 540 - Trách Oan
Lại phơi nắng dưới ánh nắng chói chang thêm hai mươi phút nữa, nhìn thấy tiểu huấn luyện viên càng ngày càng nghiện, hoàn toàn không có ý định dừng lại, càng không có lòng tốt đi đến dưới bóng cây huấn luyện, Tô Vi Vi cảm thấy... ...Cân phải làm gì đó.
"Ừm, ngất xỉu bị bác sĩ của trường phát hiện thì không tốt lắm, nhưng nếu như bò dậy trước khi bác sĩ của trường xuất hiện, có phải cũng có thể được nghỉ ngơi một chút hay không?”
Các cô gái ở xung quanh, lập tức đều vểnh tai lên nghe.
Các cô, ngửi thấy được mùi hương của sự nghỉ ngơi rồi.
Tô Vi Vi vẫn đang thấp giọng thâm thì.
"Không biết trong lớp có quá nhiều bạn nữ ngất xỉu, huấn luyện viên có giảm bớt độ khó huấn luyện hay không? Cho dù huấn luyện viên không muốn, lãnh đạo phía trên cũng sẽ ra lệnh nhỉ."
Những cô gái xung quanh:... Còn có thể làm như vậy sao?
Ngay lập tức.
"A, em ngất xỉul"
Một cô gái ngã xuống (:3" ⁄)
Sau đó, lại kiên cường bò dậy.
Vài phút sau...
"A, em ngất rồi!"
Lại một cô gái nữa ngã xuống (:3" ⁄)
Sau đó, lại một lần nữa kiên cường bò dậy.
Lại vài phút sau...
"A, em xu rồi!"
Lại một lần nữa có một cô gái ngã xuống (:3" ⁄)
Sau đó, lại lại lại một lần nữa kiên cường bò dậy.
Lại lại vài phút sau...
Các cô gái người này nối tiếp người kia lần lượt ngã xuống, rồi lại lân lượt bò dậy. Anh chàng đẹp trai huấn luyện viên:...
Chuyện này không đúng!
Bạn muốn nói những cô gái này tập luyện không tốt phải không, nhưng bọn họ đều kiên cường như vậy, người nào người nấy ngất xỉu rồi mà vẫn muốn kiên trì huấn luyện.
Thế nhưng... Các em lần lượt ngất đi, cứ như vậy thì hoàn toàn không có cách nào tiếp tục huấn luyện!
Tiểu huấn luyện viên rất buồn râu, lúc đang nghĩ ngợi dùng cách nào để đưa buổi huấn luyện trở lại đúng quỹ đạo... Lãnh đạo nhà trường và tổng chỉ huy huấn luyện quân sự đã đến.
Ở đây, chuyện bên chỗ ngành kinh tế học này liên tục có người ngất xỉu đã được lan truyền rồi, lãnh đạo nhà trường và chỉ huy phụ trách huấn luyện quân sự đương nhiên không thể nhắm mắt làm ngơ được.
"Tiểu Triệu à, mấy đứa nhỏ huấn luyện quân sự đúng là để tăng cường sức khỏe của các em ấy, rèn luyện ý chí của các em ấy, nhưng dù sao những đứa trẻ này cũng không phải là quân nhân thực thụ, cũng không thể huấn luyện quá tàn nhẫn, đặc biệt là những cô gái này, các em ấy đều giống như những nụ hoa vậy, cậu cũng phải thương tiếc mấy bạn học nữ này một chút.'
Lãnh đạo nhà trường nói chuyện còn xem như khách sáo, tổng chỉ huy của căn cứ huấn luyện quân sự lại trực tiếp vỗ một cái vào sau ót anh chàng đẹp trai huấn luyện viên.
"Cậu cái tên ngốc này, cậu làm cái gì vậy! Cậu xem mấy cô bé đó da dày thịt béo như mấy cậu à, mau đưa mấy em ấy đến dưới bóng cây nghỉ ngơi đi."
Anh chàng đẹp trai huấn luyện viên vô cùng ấm ức, nhưng vẫn đưa sinh viên ngành kinh tế học đến dưới bóng cây, đồng thời tuyên bố nghỉ ngơi.
Haizz
Đám học sinh này, yếu, quá yếu rồi!
Người yếu thì phải rèn luyện, lãnh đạo đúng thật là không hiểu chuyện này rồi...
"Vi Vi, uống nước đi."
Vi Vi, tôi tên Phùng Minh Nguyệt.'
"Vi Vi, cô chính là thân tượng của tôi đó!"
Ngồi dưới bóng cây, các cô gái nhanh chóng vây quanh một vòng bên người Tô Vi Vi, hơn nữa ai nấy đều nhìn Tô Vi Vi với ánh mắt tràn ngập sùng bái và ngưỡng mộ. Nếu không có Tô Vi Vi, bây giờ bọn họ vẫn phải huấn luyện dưới ánh mặt trời chói chang đó.
Nhưng mà bây giờ bọn họ không chỉ có thể nghỉ ngơi, mà sau này cũng không cần phải thường xuyên huấn luyện ở dưới ánh mặt trời nữa, tất cả đều nhờ vào Tô Vi Vị chỉ huy.
Trên thế giới này sao lại có người thông minh như vậy lại xinh đẹp như vậy chứ?
Tô Vi Vi:...Chuyện này mọi người biết là được rồi, khiêm tốn, âm thầm thông minh thôi."
Mặt khác...
"Thật ra anh chàng đẹp trai huấn luyện viên cũng khá tốt, đứa trẻ thành thật không lừa gạt người khác, loại chuyện này làm một lần thôi là được rồi, sau này mọi người vẫn nên chăm chỉ huấn luyện quân sự đi."