Chương 561 - Lễ Đính Hôn 3
Chương 561 - Lễ Đính Hôn 3Chương 561 - Lễ Đính Hôn 3
Lễ đính hôn tiếp tục được tiến hành.
Rót trà ngọt, dâng trà lên, dẫm ghế tròn, đeo nhẫn...
Chẳng mấy chốc, trên tay Tô Vi Vi, liền có thêm một viên trứng bồ câu lóe sáng.
Kế tiếp, chính là đi kính rượu với những vị khách.
Nghe nói, quá trình tổ chức lễ đính hôn nhẹ nhàng rất nhiều so với kết hôn...
Tô Vi Vi:... Nếu đây đã là phiên bản dễ, tại sao tôi lại phải thử thách phiên bản khó chứ??
Quả nhiên, không kết hôn là chính xác.
Khi kính rượu với những vị khách, Tô Vi Vi lại một lần nữa khẳng định, tính đúng đắn của quan điểm không kết hôn, không sinh con, đảm bảo bình an của mình.
Sau đó...
"Cô chính là Tô Vi Vi? Người nghèo khó đến từ thành phố Hàng à?"
Một giọng nói bất hòa vang lên.
Tô Vi Vi liền buồn bực rồi, tại sao cô luôn gặp những người không biết thời thế cứ muốn nhảy ra khiêu khích cô chứ.
Cô thoạt nhìn giống một người hiên lành đáng yêu như vậy sao?
Vốn dĩ hôm nay Cố Dung Thời vẫn luôn nở nụ cười trên mặt, thậm chí cười có chút ngốc nghếch, thế mà giờ nụ cười trên mặt nháy mắt biết mất hoàn toàn, anh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn người phát ra âm thanh
Thẩm Ngưng Hương.
Tiểu thư được yêu chiều nhất của nhà họ Thẩm ở Bắc Kinh.
Nhà họ Thẩm nhiều đời làm ăn kinh doanh, tổ tiên chính là hoàng thương, sau này trở thành thương gia yêu nước trong chiến tranh, bây giờ cải cách mở cửa, nhà họ Thẩm cũng phất lên như diều gặp gió, trở thành một gia tộc giàu có tại Bắc Kinh.
Mà Thẩm Ngưng Hương với tư cách là tiểu thư được yêu chiều nhất của nhà họ Thẩm, ngày thường đương nhiên được mọi người cưng chiều, nâng niu, che chở, vì vậy cô ta tự nhiên có một sự kiêu ngạo hống hách từ trong xương cốt, cùng với dáng vẻ cao cao tại thượng này.
Đối với Tô Vị Vi, người đến từ địa phương nhỏ trong truyền thuyết, dựa vào sắc đẹp để hạ gục Cố Dung Thời, Thẩm Ngưng Hương từ sớm đã không vừa mắt rồi.
Càng không cần phải nói...
Cố Dung Thời cũng là bạch mã hoàng tử trong lòng Thẩm Ngưng Hương, là đóa hoa lạnh lùng ở trong lòng cô ta.
Hôm nay đến tham gia tiệc đính hôn của Cố Dung Thời, Thẩm Ngưng Hương đến đây với ý định xem thử tiểu tiện nhân quyến rũ Cố Dung Thời kia rốt cuộc là có dáng vẻ như thế nào.
Kết quả vừa nhìn thấy...
Được rồi, đúng là có tiền vốn để làm hồ ly tinh đó.
Dung mạo thật sự rất xinh đẹp.
Nhưng dung mạo xinh đẹp lại như thế nào?
Còn không phải dùng vẻ đẹp để quyến rũ sao, sao có thể lâu dài được chứ, càng không thể đánh đồng với vị tiểu thư nhà họ Thẩm như cô ta được.
Bị người khác nhắm vào, Tô Vi Vi không nói gì, mà nhìn sang Cố Dung Thời ở bên cạnh.
Anh yêu, là nợ đào hoa do anh gây ra đó, anh đi giải quyết đi.
Cố Dung Thời dùng ánh mắt xin lỗi nhìn Tô Vi Vi, rồi lạnh lùng mà nói với Thẩm Ngưng Hương.
"Vi Vi là người tôi thích, trong lòng tôi em ấy là báu vật quý giá nhất trên đời, tôi không cho phép bất cứ ai bôi nhọ em ấy."
Nhìn thấy sắc mặt của Thẩm Ngưng Hương đột nhiên thay đổi, Cố Dung Thời không hề có ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc, những lời anh thốt ra càng tàn nhẫn hơn.
"Trong mắt tôi thì, cô còn kém hơn cả ngón tay út của Vi Vi nữa."
"Anh... Cố Dung Thời anh vậy mà lại vì một kẻ nghèo hèn mà nhục nhã tôi như vậy sao?! Tôi có nói sai cái gì sao? Một kẻ nghèo hèn mà còn muốn chen chân vào giới thượng lưu, cô ta dựa vào cái gì chứt
"Chỉ dựa vào việc em ấy là người tôi thích! Cũng dựa vào việc em ấy còn ưu tú hơn cô, ưu tú hơn rất nhiều người!"
"Nói hay lắm!"
Một bóng người không biết xuất hiện bên cạnh Cố Dung Thời và Tô Vi Vi từ khi nào, khi nghe thấy những lời của Cố Dung Thời, lập tức lớn tiếng trâm trồ khen ngợi. "Cố Dung Thời, lời này của cậu cũng có lý đó, tôi giao em gái mình cho cậu cũng xem như là yên tâm rồi."
"Thịnh Tâm Cảnh!"
"Là anh ta, nhị thiếu gia của nhà họ Thịnh?!"
Xung quanh vang lên những tiếng cảm thán, người đột nhiên xuất hiện kia, đúng là Thịnh Tâm Cảnh.
Nếu như nói nhà họ Thẩm là phú thương ở Bắc Kinh, vậy thì nhà họ Thịnh... Chính là siêu cấp hào môn nổi danh khắp Hoa Quốc.