Chương 575 - Không Còn Là Chính Mình
Chương 575 - Không Còn Là Chính MìnhChương 575 - Không Còn Là Chính Mình
Tô Vi Vi không biết cô và Cố Dung Thời đã tách ra như thế nào.
Chờ đến lúc cô phản ứng lại, cô cũng đã vô thức lên đến tâng 18.
Căn nhà mà Cố Dung Thời đã sắp xếp cho cô, nơi chỉ thuộc về một mình cô.
Mỗi một nơi trong căn nhà này, đều được Cố Dung Thời trang trí sắp xếp theo tâm ý của cô.
Mỗi một nơi đều khiến Tô Vi Vi vô cùng vừa lòng.
Đều khiến cô có cảm giác an tâm khi ở nhà.
Lúc trước, Tô Vi Vi luôn cho rằng vì Cố Dung Thời đã là hàng xóm và bạn bè của cô thời gian lâu như vậy, cho nên mới hiểu cô đến như vậy.
Nhưng bây giờ... Sau khi nhìn thấy tất cả mọi chuyện, Tô Vi Vi lại nhịn không được nghĩ lại.
Tất cả những chuyện này, thật sự chỉ là bởi vì hai người quen thuộc sao?
Chỉ là quen thuộc e rằng không thể làm hoàn mỹ như vậy được, anh thật sự muốn nơi nào cũng sẽ khiến cô hài lòng, khiến cô cảm thấy thoải mái, chỉ sợ phải tốn không ít tâm tư, hơn nữa chuyện gì cũng đặt cô lên hàng đầu.
Ngay cả một số chi tiết nhỏ mà cô không chú ý đến, Cố Dung Thời đều nhớ rõ ràng rành mạch.
"Mình thật khờ màt"
Tô Vi Vi nhịn không được võ võ cái trán của mình.
Thật là, vì sao lúc trước cô lại không chú ý đến chứ.
Cố Dung Thời đối xử với cô, trước nay đều không giống với những người khác.
“Nhưng bây giờ, mình nên làm cái gì bây giờ?!
Tô Vi Vi ngả người mình nằm lên sô pha, chỉ cảm thấy cả người muốn nứt ra rồi.
“Linh...
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Tô Vi Vi nhìn vào điện thoại, sau đó ngồi dậy từ trên sô pha.
Là chị gái Tô Mạn Mạn!
Hai đời, chị gái đều là người quan trọng nhất với Tô Vị Vi. Giờ phút này gặp phải loại vấn đề này, Tô Vi Vi rất cân một người giúp chính mình phân tích phân tích, vừa hay chị gái lại gọi điện thoại đến.
Bạn nói có trùng hợp hay không -
Tô Vi Vi nhanh chóng bắt máy, đang muốn mở miệng nói ra tâm sự của mình, đầu bên kia điện thoại, giọng nói tràn ngập vui sướng của Tô Mạn Mạn đã không chờ nổi mà vang lên.
"Vi Vi - chị có một tin tốt muốn nói cho em biết đây, chị đang yêu rồi - không phải, nên nói là chị đã yêu từ sớm rồi, nhưng mà... Nhưng mà vừa nãy, Bùi Cẩn anh ấy cầu hôn chị rồi! Hơn nữa, quan trọng nhất chính là... Chị! Đồng! Ý! RồiIIIIII"
Tô Vi Vi:...
Cả người lại một lần nữa vỡ ra.
Sau đó...
Con dao của tôi đâu?
"Anh chàng Bùi Cẩn kia lại cầu hôn chị rôi sao? Không đúng không đúng, cái gì gọi là chị đã sớm yêu đương rồi? Chị và Bùi Cẩn lén lút quen nhau ở sau lưng emIIII!"
Tô Vi Vi quả thực sắp nổ tung rồi!
Chị gái của cô, người chị gái cô bảo vệ lâu như vậy, vậy mà lại bị tên sói đội lốt cừu Bùi Cẩn kia cướp đi ngay trước mũi côi
Chuyện này tuyệt đối không thể nhẫn nhịn được!
Đâu bên kia điện thoại, giọng nói của Tô Mạn Mạn hoảng hốt trong chốc lát.
"Chuyện này... Vi Vi, lúc trước chị không phải lo lắng em sốt ruột, không phải, là chị lo lắng ảnh hưởng đến việc thi đại học của em, cho nên vẫn luôn chưa dám nói cho em biết hay sao, thật ra, thật ra... Thật ra chị và Bùi Cẩn đã hẹn hò với nhau từ lúc chị học lớp mười hai rồi, hơn nữa... Hơn nữa là chị muốn tỏ tình với anh ấy."
Tô Vi Vi:... Không cần đưa dao cho tôi nữa, trực tiếp đưa cho tôi bình hạc đỉnh hồng chất lượng nhất đi -
Chị gái của tôi... vậy mà chủ động dâng mình vào miệng sói, còn tự mình tắm rửa sạch sẽ, nói một câu ' hãy từ từ thưởng thức em.
"Vi Vi... Em, em vẫn ổn chứ?"
Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Tô Mạn Mạn rất thận trọng.
Vốn dĩ hôm nay được Bùi Cẩn cầu hôn, Tô Mạn Mạn rất vui mừng, liền nhịn không được muốn chia sẽ niêm vui với người em gái cô ấy yêu mến nhất. Nhưng bây giờ, Tô Mạn Mạn mới phát hiện... Chuyện vui mừng này, đối với Tô Vi Vi mà nói, hình như không vui vậy đâu.