Chương 577 - Vạch Rõ Ranh Giới
Chương 577 - Vạch Rõ Ranh GiớiChương 577 - Vạch Rõ Ranh Giới
"Mà chuyện quan trọng nhất nhất chính là... Vi Vi, em chắc chắn rằng em thật sự chỉ xem Cố Dung Thời là bạn bè thôi sao? Em không cảm thấy khó chịu khi nghe thấy ai đó nói thích cậu ấy hay sao? Lúc em đến gần Cố Dung Thời chẳng lẽ không cảm thấy tim mình đập nhanh hay sao? Lúc Cố Dung Thời thổ lộ với em... Em chẳng lẽ không thấy rung động hay sao?”
"Vi Vi, chẳng lẽ em không phát hiện ra, cách em đối xử với Cố Dung Thời cũng hoàn toàn khác biệt sao?”
"Chẳng lẽ, em không phát hiện ra, thật ra em cũng đã thích cậu ấy từ sớm rồi sao?"
Cô?
Tô Vi Vi2
Đã sớm thầm thương trộm nhớ Cố Dung Thời?
Tô Vi Vi quả thật muốn ngửa mặt lên trời cười to.
Cô sao có thể chứ?
Cô chính là người tôn thờ chủ nghĩa độc thân hoàng kim nhất có được không?
Đời trước trai đẹp vây quanh, cô cũng chưa từng vì ai mà rung động, đời này...Ha hả.
Tô Vi Vi trực tiếp uống hai viên thuốc ngủ, ngủi
Chỉ cần cô không đi tìm phiền não, phiền não đừng hòng làm phiền côi...
Tô Vi Vi cho rằng, chỉ cần ngủ dậy, mọi phiên não sẽ biến mất.
Chỉ cần cô làm một con đà điểu, mọi âu lo sẽ tự tan biến.
Nhưng mà...
Đó là khi cô không thấy được cảnh tượng đó.
"Cố Dung Thời."
Một thanh âm thanh thúy vang lên.
Hình bóng quen thuộc nhẹ nhàng bước đến, mang theo nắng ban mai chạy đến chỗ Cố Dung Thời, lộ ra tươi cười xán lạn.
Nhưng...
Cố Dung Thời lui về sau nửa bước, hơi nhíu mày:"Cô là ai?"
Ngô Nhược Vi chạy như bay đến:...Còn có thể nói chuyện không? Mấy ngày trước chúng ta vừa gặp nhau xong.
"Cố ca ca, em là Ngô Nhược Vi, mấy ngày trước chúng ta từng gặp nhau đó."
Ngô Nhược Vi tươi cười sáng lạn, hôm nay cô ta cố ý mặc một cái váy lông dê màu trắng, tóc dài xõa tung, kiểu tóc cũng đặc biệt sửa lại.
Nhìn thoáng qua, có chút giống Tô Vi Vi.
Ánh mắt Cố Dung Thời dừng trên mặt Ngô Nhược Vi, nháy mắt có chút hoảng hốt, nhưng ngay sau đó là cảm giác chán ghét sâu đậm.
Nửa điểm muốn tiếp xúc với Ngô Nhược Vi cũng không có, trực tiếp xoay người muốn rời đi.
Cũng không biết người nhảy từ chỗ nào ra, thế mà còn dám bắt chước theo Vi Vi.
Cô ta không biết, căn bản không có ai sánh được với Vi Vi trong lòng anh.
"Cố ca cal"
Ngô Nhược Vi dậm chân một cái chạy qua, chắn trước mặt Cố Dung Thời.
"Cố ca ca, hôm nay em đến đây chính là có chuyện chính tìm anh, tháng sau khoa mỹ thuật bọn em muốn cùng khoa máy tính các anh tổ chức một hoạt động, em là đại biểu bên khoa mỹ thuật, mà anh chính là đại biểu do thầy phụ trách chỉ định, nên phải tiếp xúc nhiều hơn, cùng nhau thảo luận công việc, cùng đi ăn cơm, cùng đi xem phim...
Ngô Nhược Vi càng nói càng vui vẻ, trên mặt không kìm nén được tươi cười.
Nhìn xem, cô ta thông minh như vậy, theo đuổi nam nhân còn biết đi đường tắt, trực tiếp lôi thây phụ trách của Cố Dung Thời ra nói, Cố Dung Thời không phải muốn làm học sinh ngoan sao, vậy cô nhân cơ hội này, liền có thể cùng Cố Dung Thời...Ha ha ha.
Hẹn hò, cứ như vậy là thành rồi.
Cố Dung Thời nhíu mày.
Ngô Nhược Vi này cũng là sinh viên đại học Bắc Kinh?
Hơn nữa...Khoa máy tính với khoa mỹ thuật thì có liên quan gì?
Cho dù thật sự có hoạt động gì đó, cũng không nên tìm đến anh, sinh viên năm nhất mới nhập học được nửa học kỳ mới phải.
Vậy nên...Cái gọi là đại biểu, bên trong không biết giấu bao nhiêu ẩn tình đây.
Cố Dung Thời chỉ cảm thấy... Thật sự không nói lên lời.
"Thứ nhất, chúng ta ai lớn ai bé không cần biết, nhưng Cố ca ca gì đó, mong cô sửa lại, phiên gọi tôi là Cố Dung Thời hoặc Cố đồng học, chúng ta không quen thân đến như vậy.'
“Thứ hai, hoạt động mà cô nói tôi chưa nhận được thông báo, cũng không nghĩ tham gia, cho nên chuyện đại biểu tôi sẽ không làm, cô không cần đến tìm tôi nữa."
"Thứ ba...Tô Vi Vi chính là Tô Vi Vi, không một ai có thể thay thế được, cô, chỉ khiến tôi chán ghét thêm."