Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 591 - Chương 591 - Đốt Lửa

Chương 591 - Đốt Lửa Chương 591 - Đốt LửaChương 591 - Đốt Lửa

Cuộc sống khó khăn của Tiểu Huyên Huyên, một lần nữa bắt đầu rồi.

Ừm, cái từ một lần nữa này, tương đối vi diệu.

Về phần Tô Vi Vi, cô đương nhiên là ném Tiểu Huyên Huyên cho bà ngoại Chu xong liền hạnh phúc đi hưởng thụ thế giới hai người cùng Cố Dung Thời rồi.

Thật vất vả mới có cảm giác yêu đương ngọt ngào, đương nhiên không thể lãng phí một phút giây nào.

Một lần nữa trở lại căn biệt thự kia.

Tô Vi Vi cảm xúc hỗn độn.

Nhìn đi, Cố Dung Thời, đây là giang sơn em giành được cho anh.

"Căn biệt thự này là mấy năm trước em mua về, lúc ấy cảm thấy bề ngoài của nó rất giống với không gian, về sau tìm người sửa sang lại, liền giống trong không gian y đúc, thế nào, không tồi chứ?"

Tô Vi Vi hứng thú bừng bừng khoe khoang với Cố Dung Thời.

"Ừm, Vi Vi của anh lợi hại nhất."

"Hừ, em mới không phải là của anh đâu."

"Đúng đúng, anh là Cố Dung Thời của em."

"Nghe vậy còn tạm được, he he, anh là của em-"

Tô Vi Vi phát hiện, sau khi cô bị coditinhyeu quật đến, các loại tưởng tượng ban đầu vốn dĩ cảm thấy sến súa buồn nôn, giờ phút này ngược lại nửa điểm thẹn thùng còn không có.

Yêu đương, quả nhiên là hành vi tràn ngập ma lực, có thể khiến một người thay đổi hoàn toàn mà...

Tô Vi Vi cùng Cố Dung Thời hai người vui sướng ngồi ôm nhau trên sô pha ở phòng khách.

Cho dù không nói lời nào, cũng không cảm thấy xấu hổ ngượng ngùng.

Chỉ là...

Nhìn Tô Vi Vi đã nhịn không nổi gật gù nhưng vẫn cố mở to mắt ra, Cố Dung Thời dịu dàng vén một lọn tóc ra sau vành tai cô.

"Vi Vi, trời tối rồi, đi nghỉ đi." "Hừm...Em không muốn."

Đây mới là ngày đầu chính thức yêu nhau, Tô Vi Vi luyến tiếc phải tách khỏi Cố Dung Thời.

"Ngoan, anh ở phòng bên cạnh, ngày mai em tỉnh dậy là có thể lập tức nhìn thấy."

Cố Dung Thời khom lưng, một tay ôm lấy eo Tô Vi Vi, tay kia luồn qua đầu gối cô, trực tiếp ôm cô lên theo kiểu công chúa.

"Tiểu công chúa của tôi, anh đưa em đi nghỉ."

"Hmm...được rôi."

Tô Vi Vi bị cơn buồn ngủ đánh úp có chút ngơ ngác.

Hôm nay vì chuẩn bị hiện trường tỏ tình với Cố Dung Thời, Tô Vi Vi thực ra đã rất mệt.

Giờ phút này quả thực nhìn không nổi nữa.

Sau khi Cố Dung Thời đưa cô lên phòng ngủ trên lầu hai, hai mắt Tô Vi Vi đã mở không nổi nữa.

-Hừm...Đừng đi.'

Tay nhỏ của Tô Vi Vi theo bản năng nắm lấy vạt áo Cố Dung Thời.

"Cố Dung Thời, của em."

Cố Dung Thời:...

Tô Vi Vi, em...

Cô gái, em đang đốt lửa đó, em có biết không?

Không được, Cố Dung Thời, mày không thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Vi Vi còn chưa đủ 20 tuổi, tụi mày chưa thể kết hôn được!

Thậm chí, hiện tại cô ấy đến 18 cũng chưa tròn!

Mày tuyệt đối không thể xuống tay với cô ấy!

Cố Dung Thời nỗ lực cực đại, dùng sức chín trâu ba hổ mới bình ổn được ngọn lửa ở trong lòng.

Hiện tại, Tô Vị Vi đã ngủ, nhưng bàn tay vẫn vô thức nắm chặt góc áo của Cố Dung Thời.

“Em đó...Đúng là thua em mà.'

Cố Dung Thời cười cởi áo khoác bên ngoài ra, lại đắp chăn cho Tô Vi Vị xong mới lặng lẽ ra khỏi phòng.

Đứng ở ngoài cửa phòng của Tô Vi Vi, Cố Dung Thời hít sâu một hơi.

Cố Dung Thời, Vi Vi tin mày như vậy, mày không thể làm mấy chuyện xúc phạm em ấy được.

Chỉ là...

Vi Vi, em mau lớn nhanh aaa...
Bình Luận (0)
Comment