Chương 620 - Thịnh Thương Cảnh, chịu chết đi!!!
Chương 620 - Thịnh Thương Cảnh, chịu chết đi!!!Chương 620 - Thịnh Thương Cảnh, chịu chết đi!!!
Thịnh Thương Cảnh suy nghĩ trong đầu sau đó cũng đoán ra hẳn anh Cố trong miệng Tiểu Hạo Hạo chính là Cố Dung Thời, bạn trai của Tô Vi Vĩ.
"Nếu bàn về có tiền thì hẳn là ba vẫn có tiền hơn?"
Thịnh Thương Cảnh biết bối cảnh sau lưng Cố Dung Thời lớn thế nào, nhà họ Cố có quyền thế mà nhà họ Dung của mẹ Cố Dung Thời lại có tiền.
Cố Dung Thời là đứa trẻ của nhà họ Cố và nhà họ Dung tất nhiên là không thiếu tiền.
Nhưng nếu chỉ nói riêng về tiền thì có khả năng... nhà họ Thịnh của anh ấy vẫn nhiều hơn một chút?
Rốt cuộc thì căn cơ của nhà họ Thịnh đã rất không tồi trong mấy năm nay có anh ấy khổ tâm kinh doanh, đặc biệt là sau khi hợp tác với Tô Vi Vi nhà họ Thịnh lại càng là phát triển cực nhanh.
Vậy nên...
Anh ấy hẳn là có tiền hơn một chút đúng không?
Đương nhiên đó là do Thịnh Thương Cảnh còn không biết ngoài nhà họ Cố và nhà họ Dung, Cố Dung Thời còn có sự nghiệp riêng của bản thân. Bằng không Thịnh Thương Cảnh cũng sẽ không dám dễ dàng nói loại lời nói như anh ấy có nhiều tiền hơn Cố Dung Thời này.
Mà lúc này, Tiểu Hạo Hạo sau khi nghe được đáp án của Thịnh Thương Cảnh đã vô cùng kích động.
"Thật tốt quá, thật là tốt quá! Vậy có phải nếu con là con của chú vậy con sẽ có nhiều tiền hơn cả anh Cố không ạ? Con có phải lập tức có thể cướp chị Vi Vi về được không ạ?”
Thịnh Thương Cảnh:...(-) 2
Đây là kiểu phát triển thành như nào vậy?
“Con trai, con đây là...
Tiểu Hạo Hạo phồng phồng hai má.
Trước đó cậu bé khiêu chiến với Cố Dung Thời, muốn cạy góc tường của anh kết quả lại bị Cố Dung Thời kéo đến một bên giáo dục.
Tuy rằng cậu bé nhỏ tuổi hơn, nhưng... Cố Dung Thời lại có tiên hơn cậu nhóc.
Có thể cho chị Vi Vi cuộc sống càng tốt hơn. Bởi vì Tiểu Hạo Hạo không có tiên nên cứ vậy mà bị thua cuộc.
Nhưng hôm nay...
Có phải nếu cậu bé có một người cha có tiền vậy thì vô luận là tuổi tác hay tiền tài đều có thể chiến thắng Cố Dung Thời?
Đến lúc đó chị Vi Vi sẽ không thích Cố Dung Thời nữa mà là chuyển sang thích cậu bé?
Nghĩ đến đây, Tiểu Hạo Hạo vô cùng kích động và phấn khởi!
Mà Thịnh Thương Cảnh sau khi nghe xong lời Tiểu Hạo Hạo nói:.. Con trai, ba cảm thấy suy nghĩ của con rất nguy hiểm.
Con mới chỉ là một tiểu đậu đỉnh mà đã suy nghĩ đến việc cạy góc tường của Cố Dung Thời?
Ba vẫn là nên khen có dũng khí hay là nói con đang tự tìm đường chết đây?
Thịnh Thương Cảnh theo bản năng muốn cứu vớt con trai mình lại một chút.
Nhưng mà...
Nếu không... cứ chờ con trai theo mình về nhà đã rồi lại cứu?
Dù sao tiểu đậu đinh này nhỏ như vậy khẳng định không đấu lại Cố Dung Thời, mà Cố Dung Thời cũng hẳn là... cũng không đến mức sẽ ra tay với một cậu nhóc nhỏ như vậy chứ?
Lời nói cứu vớt nháy mắt đã không nói ra được, ngược lại...
Thịnh Thương Cảnh còn, "Nếu con thật sự muốn theo đuổi chị Vi Vi mà nói vậy thì chỉ sợ là phải thật sự trở thành con trai của ba thì may ra mới có thể thắng được Cố Dung Thời. Đồng thời, ba còn phải tiến hành bồi dưỡng con trên nhiều phương diện thì mới có thể xứng đôi với một nhân tài như Vi Vi. Tiểu Hạo Hạo à, con cũng biết là chị Vi Vi của con rất ưu tú đúng không? Nếu con không khiến cho bản thân trở nên ưu tú hơn thì làm sao có thể xứng với chị Vi Vi của con được, đúng không?”
Vi Vi đúng là một cô gái rất tốt.
Chẳng những có thể khiến Tiểu Hạo Hạo có thể dễ dàng tiếp nhận người ba ba như anh ấy mà còn có thể treo một cây cà rốt trước mặt cậu bé, thúc đẩy Tiểu Hạo Hạo nỗ lực phát triển bản thân tốt hơn một cách hoàn mỹ.
Thật là nhất tiễn song điêu, một mũi tên trúng hai con chim, một chuyện tốt không cần phiền đến hai chủ -
Tiểu Hạo Hạo:... Chú ấy nói cũng rất có đạo lý - Bàn tay to của Thịnh Thương Cảnh nắm lấy bàn tay nhỏ của Tiểu Hạo Hạo.
Thịnh Thương Cảnh: "Con trai, chỉ cần con đi theo ba, ba chẳng những sẽ chăm sóc cho mẹ con thật tốt còn nhất định có thể bồi dưỡng con thành một tiểu nam tử hán có thể xứng đôi với chị Vi Vi của conl"
Tiểu Hạo Hạo: "Ba ba -"
Trình Lam và Tô Vi Vi vẫn luôn đứng ngoài cửa lắng nghe từ nãy đến giờ.
O( v II %;)o
Thịnh Thương Cảnh, chịu chết đi!!!