Chương 622 - Ăn Dưa
Chương 622 - Ăn DưaChương 622 - Ăn Dưa
Trước khi khai mạc đại hội điện tử quốc tế, chắc chắn Tô Vi Vi phải đi một chuyến.
"Cố Dung Thời, anh có muốn đi cùng với em không?"
Tô Vi Vi gửi lời mời với Cố Dung Thời.
Từ sau khi sống lại, Tô Vi Vi và Cố Dung Thời đã như hình với bóng, hiện tại hai người đã xác định mối quan hệ, Tô Vi Vi càng không muốn rời xa Cố Dung Thời.
"Đại hội lần này là ở xứ sở hoa, thời gian cũng đúng lúc, đang là kỳ nghỉ đông, chúng ta qua đó họp đồng thời có thể thưởng thức thức ăn ngon ở đó, còn có thể đi dạo các cửa hàng sang trọng, đúng rồi, trang phục ở đó cũng không tôi, em có thể thiết kế cho anh mấy bộ quần áo."
Tô Vi Vi tính toán một cách tràn đầy hứng thú.
Tuy nhiên...
"Vi Vi, lần này chỉ sợ anh không thể đi cùng em."
Cố Dung Thời có chút áy náy cắt ngang kế hoạch đầy hứng thú của Tô Vi Vị.
"A2"
Tô Vi Vi có chút thất vọng nhỏ.
Nhưng...
Nhưng thật ra cô cũng có thể hiểu, chắc chắn Cố Dung Thời có kế hoạch của riêng anh, cô không thể vì ham muốn ích kỷ của cô mà làm Cố Dung Thời từ bỏ công việc của anh.
"Vậy, được rồi, em đi sẽ cất đồ ăn ngon vào không gian, như vậy chờ lúc trở về sẽ cùng ăn với anh, vẫn còn hương vị giống lúc đó."
"Đúng rồi, còn có quần áo, em cũng có thể thiết kế, dù sao, em cũng biết rất rõ kích cỡ của anh."
Đúng vậy, cho dù Cố Dung Thời không thể theo cùng, nhưng Tô Vi Vi cũng có cách khác, để Cố Dung Thời chia sẻ niềm vui trong chuyến hành trình này của cô.
Còn nếu không được...
"Nếu không được buổi tối em sẽ lén mở phi hành khí về đây tìm anh."
Ai biểu cô có không gian để làm càng chứ.
Tốc độ của phi hành khí nhanh hơn nhiều so với máy bay, lại còn có thể điều khiển bất cứ lúc nào.
Cố Dung Thời buồn cười xoa đầu Tô Vi Ví.
'Em đó... Nghịch ngợm.'
Nhưng, mọi chuyện Vi Vi đều suy nghĩ cho anh như vậy, thật sự anh rất thích...
Tô Vi Vi thu dọn hành lý, chuẩn bị xuất phát.
Nhưng trước khi lên đường, vẫn muốn giải quyết mọi chuyện trong nước trước.
Trong số đó, đương nhiên đến Vị Quang xem là chuyện không thể thiếu.
Ban đầu Tô Vi Vị chỉ muốn đến đó xem một vòng, chào hỏi Trình Lam và mọi người.
Nhưng lại không ngờ, lại... Đụng phải một cảnh tượng lớn.
"Chị dâu -"
Cửa văn phòng của Trình Lam bị người ta mạnh mẽ đẩy ra, một người trông rất quen vọt từ ngoài cửa vào.
"Thịnh Tâm Cảnh?"
Người chạy vội vã đến, trên đầu còn đầy mồ hôi, còn không phải là Thịnh Tâm Cảnh Sao.
Về phần tiếng gọi chị dâu... ưm, từ góc độ của Tiểu Hạo Hạo mà nói, thật ra có thể hiểu được.
Nhìn thấy Thịnh Tâm Cảnh, sắc mặt Trình Lam hơi thay đổi.
"Vị này, tôi không biết cậu, mong cậu đừng gọi bậy, ở đây là công ty, không phận sự miễn vào, mời cậu lập tức rời khỏi, nếu không tôi sẽ báo công an đó."
"Chị dâu nếu chị không nhận tôi, vậy chị báo công an đi, để cảnh sát bắt tôi đi."
Thịnh Tâm Cảnh lại là bắt đầu giở trò.
"Chị dâu, tôi là Tâm Cảnh đây, em trai của chị, là chú ruột của Tiểu Hạo Hạo, thật sự chị muốn để cảnh sát bắt tôi sao?"
Trình Lam:...
Đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy một người đàn ông lớn như vậy đùa giỡn.
Ngay cả Tiểu Hạo Hạo cũng sẽ không như vậy đúng không?!
Nhưng...
Không thể không nói, Thịnh Tâm Cảnh đùa giỡn đúng là khiến người chưa gặp chuyện tương tự như Trình Lam, không biết phải làm sao. Trình Lam quay sang nhìn Tô Vi Vi bên cạnh, người duy nhất trong ba người ở văn phòng ngoại trừ cô ấy và Thịnh Tâm Cảnh.
Nhưng mà...
Tô Vi Vi lại chỉ cười tủm tỉm ngồi trên sô pha, mội...
Dáng vẻ...
Tôi chỉ là khán giả ăn dưa, mời quên đi...