Chương 628 - Mời Rượu
Chương 628 - Mời RượuChương 628 - Mời Rượu
Hoàn thành xong hết những việc này.
Tô Vi Vi và Cố Dung Thời giống như đôi tình nhân ra nước ngoài đi chơi ( or hưởng tuần trăng mật?) vậy, bắt đâu du ngoạn khắp Châu u.
Hôm nay ở đất nước của nước hoa, ngày mai đi đất nước đấu bò, ngày mốt lại đi đất nước pizza ...
Biểu hiện rất bình thường.
Sau đó...
Tô Vi Vi cùng Cố Dung Thời dừng lại ở đất nước cổ tích...
"Vi Vi, vừa hay anh cũng có một người bạn ở đây, anh đi cùng cậu ấy đi uống một chút, lát nữa anh sẽ trở lại."
Ăn xong bữa tối, Cố Dung Thời vô cùng tự nhiên nói chuyện với Tô Vi Vi, lấy áo khoác và rời khỏi khách sạn.
Động tác thoạt nhìn vô cùng tự nhiên, cái cớ cũng được tìm khá thuần thục.
Nhưng mà...
Tô Vi Vi lại nhận ra được sự mất tự nhiên của Cố Dung Thời vào lúc đó.
Xem ra... Chính là hôm nay.
Tô Vi Vi hít sâu một hơi, lặng lẽ theo Cố Dung Thời.
Đêm.
Nyhavn.
Một con hẻm nhỏ quay mặt ra biển, một bên sông neo đậu những chiếc thuyền buồm phong cách trung cổ, còn bên kia con phố đầy những nhà hàng, quán bar và quán cà phê.
Những ngôi nhà ở đây đều là những tòa nhà cổ còn sót lại từ thế kỷ 17, màu sắc rực rỡ, giống như một thế giới cổ tích được tạo ra từ những khối Lego vậy.
Cố Dung Thời đi xuyên qua con hẻm, anh bước vào một quán bar tên là S'vinbar.
“Một ly rượu cam."
Rượu nho trắng được lên men bởi vỏ nho, để tạo cho rượu nho có màu cam và đầy ắp hương vị , do đó mới có tên như vậy, nó được xem như là một loại rượu rất đặc trưng ở đây. Người pha chế rượu phía sau quầy bar nhanh chóng đưa một ly rượu màu cam sáng đến trước mặt Cố Dung Thời, Cố Dung Thời nháp một ngụm, khẽ gật đầu.
Hương vị không tồi.
Chờ sau khi Vi Vi thành niên, cũng có thể mời em ấy nếm thử.
Nhưng hôm nay...
Một ngụm là đủ rồi.
Cố Dung Thời còn nhớ rõ, hậu quả của việc anh bị ép uống rượu ở nhà họ Tô lúc trước.
Ừm, sau này khi không có Vi Vi ở bên cạnh, tuyệt đối không thể uống nhiều.
Cố Dung Thời vừa uống một chút rượu, vừa xem biểu diễn ở trên sân khấu.
Thoạt nhìn giống như một du khách bình thường vậy, không có gì đặc biệt cả.
Ừm, ngoài việc rất đẹp trai.
Nhưng mà...
Cố Dung Thời đang xem biểu diễn rõ ràng nhận ra được...
Đã có vài ánh mắt nhìn về phía anh, nếu như anh có động tác lạ thường gì, chắc chắn sẽ có vài người xông đến ngay lập tức.
Nhưng...
Một tia lo lắng chợt lóe trong mắt Cố Dung Thời rồi biến mất.
Nhưng anh không có nhiều thời gian để chờ đợi như vậy, hôm nay anh lại càng không thể không hành động.
Cố Dung Thời hôm nay đến đây, đương nhiên không phải để gặp bạn bè gì đó, càng không phải đến đây xem biểu diễn gì đó.
Mục đích đến đây của anh rất rõ ràng.
Thông tin về chiếc thuyền lớn đó đã được chuẩn bị sẵn, Cố Dung Thời đến đây để giao nhận tài liệu với nhà khoa học của đất nước gấu trắng.
Còn về vì sao là Cố Dung Thời... Đó là bởi vì, đối phương chỉ tín nhiệm anh.
Hơn nữa... Sự giao lưu của Cố Dung Thời và đối phương vẫn luôn ở trạng thái vô cùng bí mật.
Nói cách khác, Cố Dung Thời vẫn luôn được xem là một thân phận tương đối an toàn. Đối với những thế lực đang nhìn chằm chằm vào chuyện này mà nói, Cố Dung Thời càng giống như một vị thiếu gia cao quý hơn, loại giao dịch chân chính này, chắc chắn sẽ không để cho anh thực hiện.
Ai sẽ để đồ sứ đi làm chuyện của gạch ngói chứ.
Nhưng mà...
Cố Dung Thời cái đồ sứ này, lại rất có tinh thần mạo hiểm.
Trên thực tế... Là anh cần phải mạo hiểm.
Chỉ có anh đến đây, khả năng mang được tài liệu trở vê mới lớn nhất.
Vốn dĩ, Cố Dung Thời cũng cảm thấy, sẽ không có quá nhiều người chú ý đến anh, càng sẽ không nghiêm túc lắm, anh đến quán bar này, chỉ khiến người khác xem là hành vi đánh lạc hướng mà thôi.
Nhưng mà...
Không nghĩ đến, cho dù là đánh lạc hướng, cũng có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy.
Như vậy thì không được đâu.
Bắt buộc phải nghĩ cách.
Ngay lúc Cố Dung Thời đang rối rắm.
Một cái bóng bao trùm anh.
"Anh trai này, muốn uống thêm một ly không?"