Chương 632 - Viên Thuốc
Chương 632 - Viên ThuốcChương 632 - Viên Thuốc
Ivan nhanh chóng phân tích lời nói của Cố Dung Thời, sau đó... Đoán ra, lời Cố Dung Thời là sự thật, anh đã tìm ra một người bạn thần thông quảng đại, đưa ông thoát ra khỏi vòng vây, để gặp Cố Dung Thời.
Ivanovich thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thật tốt quá, như vậy, tôi cũng có thể an tâm, đồ chúng ta muốn giao dịch ở trong hành lý của tôi."
Cố Dung Thời gật đầu.
"Thật ra, lúc nãy tôi đã lấy được tài liệu đó, cám ơn ông, lvan."
Ivanovich đương nhiên biết, đồ đã bị người ta lấy đi.
Cũng chính vì như thế, ông ấy mới nhận định vừa rồi Cố Dung Thời không nói dối, nếu không, họ căn bản không cần đánh thức ông, trực tiếp lấy đồ đi sau đó ném ông ấy xuống biển làm mồi cho cá là được.
Nhưng... lvan còn có chuyện không hiểu.
Ông ấy đã là người sắp chết, vì sao đối phương còn muốn bịt mắt ông ấy?
Nhưng ngay sau đó, lvan đã hiểu.
"van, người bạn này của tôi vô cùng lợi hại, đại khái cô có cách có thể đưa ông trở về nước, đến lúc đó ông có thể gặp mặt người nhà của ông, nhưng quá trình này, chắc chắn không thể cho người khác nhìn thấy, lại càng không thể cho người khác biết, cho nên tiếp theo tôi sẽ đánh ngất ông, có lẽ, lúc ông tỉnh lại, ông đã ở trong nước."
Cái gì?
Ông ấy, còn có thể sống sao?
Ivanovich thật sự không thể tin vào tai ông ấy.
Nhưng rõ ràng Cố Dung Thời đã nói như vậy, theo bản năng ông vẫn muốn tin tưởng, muốn đoàn tụ với người nhà.
Lúc này, còn bận tâm gì tới vấn đề có bịt mắt hay không, chỉ cân ông ấy có thể gặp lại người nhà, để ông ấy sống chung với người nhà, đừng nói đánh ngất bịt mắt, trực tiếp đâm mù ông ấy cũng không thành vấn đề!
"Được, tôi hiểu, có những bí mật tôi không thể biết, đến đây, đánh ngất tôi đi!"
Đợi tôi tỉnh lại lân nữa, hy vọng có thể gặp lại người nhà ấm áp của mình.
"Bốp!"... lvanovich mềm oặt ngã gục xuống đất.
Ông ấy đã hoàn toàn bất tỉnh.
"Cố Dung Thời, anh xuống tay thật sao, đó là nhà khoa học, lỡ đánh hỏng đầu thì làm sao bây giờ?"
Cố Dung Thời bất đắc dĩ nhìn Tô Vị Vị, "Không đánh ngất, em bị ông ấy nhìn thấy thì sao? Hơn nữa, cái này không phải là điều em căn dặn sao?"
Vừa nảy, khi Ivan được phi hành khí vớt lên, rõ ràng là Tô Vi Vi đã lập tức điều khiển phi hành khí vớt Ivan, sau đó nhanh chóng mang ông ấy lên khỏi sông, rồi đưa tới bãi biển này.
Thậm chí, Tô Vi Vi còn đề xuất kế hoạch đánh thức Ivan và giải thích tình hình sau đó mới khiến ông ấy hôn mê, sau đó nhân lúc ông ấy hôn mê lần nữa dùng phi hành khí đưa ông ấy về nước.
Tại sao lúc này, Vi Vi lại muốn thay đổi ý định?
Tất nhiên không phải Tô Vị Vi muốn thay đổi ý định, nhưng...
"Chính là... Ở đây em có thuốc gây mê, vốn dĩ em chỉ muốn cho ông ấy uống viên thuốc, khiến ông ấy ngủ mấy ngày, chờ cơn bão qua đi, thời gian không có gì đáng nghi, sẽ để người trong nước tìm thấy ông ấy trong thùng hàng nào đó."
Tô Vi Vi vô tội đưa bàn tay nhỏ ra.
Vài viên thuốc nằm lặng lẽ trong lòng bàn tay.
Rõ ràng có thể uống thuốc, tại sao một hai phải đánh vào gáy ông ấy?
Cố Dung Thời:...1(V`)r