Chương 81 - Sân Khấu
Chương 81 - Sân KhấuChương 81 - Sân Khấu
Lại nói tiếp, Chiêm Hiểu Hồng hiểu như thế nào sẽ là quá trình phát triển của vấn đề.
Chẳng qua...
Trong lúc này sự thay đổi của tình huống liền có một chút sai lệch.
Tô Vi Vi đương nhiên sẽ không giải thích mình đã làm như thế nào để phản kích áp bách lại Tê Kiêu Kiêu, càng sẽ không giải thích việc mình ra ngoài tìm Kiều Kiều chỉ là để ngụy trang, mục đích thật sự là để tìm chủ nhiệm lớp.
Nhận thấy rằng một số giáo viên khác trong văn phòng cũng bị quá trình quang co này thu hút, bọn họ đều mở to lỗ tai nghe lén.
Khóe miệng Tô Vi Vi khế cong.
Rất tốt, sân khấu đã chuẩn bị xong.
Đã đến lúc Tô Vi Vi cô bước lên sân khấu.
"Cô giáo, là do lời em nói quá mức thẳng thắn nên đã kích động đến bạn học Kiều Kiêu, cho dù cậu ấy có nói em là dân quê hay là cực kỳ xấu xí em cũng không nên phản bác lại trực tiếp như thế, nhưng mà em lo lắng là bạn Tê Kiều Kiêu chạy ra ngoài một mình sẽ có nguy hiểm, hơn nữa cậu ấy bỏ đi như vậy, giáo viên và các bạn trong lớp cũng sẽ lo lắng, có thể giúp đỡ tìm cậu ấy một chút, ít nhất sẽ bảo đảm được bạn học Tê Kiều Kiều an toàn, cho dù...Cho dù là để em đi xin lỗi cậu ấy cũng được."
Tô Vi Vi nói một cách hiên ngang lẫm liệt.
Có thể nói là công chính liêm minh.
Có thể nói là rộng rãi độ lượng.
Chiêm Hiểu Hồng cùng lớp trưởng Trịnh Cao Sơn đều cảm động.
Tê Kiều Kiều xúc phạm cô ấy như vậy, Tô Vi Vị cũng không thèm để ý, còn quan tâm Tê Kiêu Kiêu như vậy.
Thậm chí vì đại cục, cô ấy là nạn nhân còn phải xin lỗi người có tội.
Thật là... Hiểu chuyện đến mức khiến người khác đau lòng a.
So với Tô Vi Vi, Tê Kiều Kiều chẳng những không thân thiện với bạn học, mà còn nói xấu các bạn học sinh mới, thậm chí còn chạy ra ngoài trong giờ học, chẳng những khiến cho Tô Vi Vi và lớp trưởng phải chạy ra ngoài tìm cô ấy, còn làm tất cả các bạn cùng khối không được yên ổn.
Cái này so sánh cũng quá khác biệt. "Bạn học Tô Vi Vi, em yên tâm đi, cô biết chuyện này không liên quan đến em, em là một đứa trẻ ngoan, cô sẽ không để em phải xin lỗi chuyện mà mình không có làm”
"Cô giáo...
Đúng lúc này trong đôi mắt của Tô Vi Vi toát ra sự cảm động và biết ơn.
Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm dằm vào, trong lòng Chiêm Hiểu Hồng dâng lên niềm tự hào với tư cách là một giáo viên.
Giáo viên tốt chính là phải bảo vệ học sinh của mình.
Những giáo viên đang lắng nghe xung quanh cũng không nhịn được gật đầu.
Cô bé tên Tô Vi Vi này đúng thật là không tôi.
Lúc Chiêm Hiểu Hồng chuẩn bị đi tìm Kiều Kiều, cánh cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra.
Người đi vào đúng là Tề Kiều Kiều.
Người đi theo phía sau cô ấy là một người phụ nữ trung niên có dáng người cao và gầy, vẻ mặt thâm trâm và đôi mắt âm u.
"Cô giáo Chiêm, tôi đang định tìm cô đây, học sinh mới chuyển trường của lớp cô ở trước mặt giáo viên còn dám lộng hành gây chuyện thị phi, còn bắt nạt học, hành vi như vậy không thể bỏ qua được."
Người này hiển nhiên là cô của Tề Kiều Kiều, vị chủ nhiệm giáo dục kia.
Có cô chống lưng, Tê Kiều Kiều đương nhiên cảm thấy rất tự tin.
Hừ một tiếng thật lớn với Tô Vi Vi, cực kỳ đắc ý.
"Tô Vi Vi, cậu chính là người đã đi cáo trạng với giáo viên rằng tớ không hòa đồng với bạn bè, còn nói là tớ cực kỳ xấu xal"
Tô Vi Vi:...
Cô gái nhỏ à.
Dáng vẻ cậy mạnh ức hiếp người khác này cũng quá sống động rồi.
Cái này không phải là rõ ràng để cho tất cả mọi người đều biết cậu kiêu ngạo ngang ngược, biết được tôi nhỏ bé đnags thương hay sao?
Tô Vi Vi không cần phải nói gì cả, chỉ cần ủy khuất nhìn Tê Kiều Kiều, cắn chặt răng, liền khơi dậy sự đồng cảm và bảo vệ cửa các vị giáo viên xung quanh.
Vốn dĩ đối diện với chủ nhiệm Tề, Chiêm Hiểu Hồng còn có chút nhân từ. Nhưng hiện tại...
Cô ấy chính là chiến binh Chiêm Hiểu Hồng!
"Chủ nhiệm Tề, bạn học Tô Vi Vi chưa từng nói xấu bất cứ điều gì với tôi về bạn học Tề Kiều Kiều, tôi không biết cái gọi là mách lẻo từ đâu mà nói."