Trọng Sinh 90: Có Không Gian Trong Tay, Làm Giàu Không Khó (Dịch Full)

Chương 83 - Chương 83 - Thu Phục Lòng Người

Chương 83 - Thu Phục Lòng Người Chương 83 - Thu Phục Lòng NgườiChương 83 - Thu Phục Lòng Người

"Tại sao anh lại hỏi như vậy?"

"Lúc bà ngoại Chu hỏi em tình huống ở trường học em trả lời có hơi ngập ngừng, ngoài ra...nụ cười lúc cuối cùng cũng không đúng lắm, chắc hẳn ở trường học có người muốn bắt nạt em nhưng đã bị em bẫy ngược lại?

Tô Vi Vi:..

Tiểu ca ca à, sao anh lại nhạy bén như vậy chứ.

Cô chỉ có một chút biến hóa nhỏ xíu như vậy mà anh cũng nhìn ra được sao?

"Chỉ là có một cô bạn nhỏ không hiểu chuyện thôi, em có thể dạy dỗ lại được."

"Vậy được."

Cố Dung Thời gật gật đầu, về chuyện này thì anh không hề lo lắng.

Quen biết Tô Vi Vi đã được hai tháng, anh ít nhiều gì cũng hiểu một chút về thủ đoạn của Tô Vị Vi.

Đừng nhìn Tô Vi Vi mới chỉ là cô bé mười ba tuổi nhưng cho dù bàn về tâm thái hay các loại thủ đoạn thì rất nhiều người lớn cũng không so được với cô.

Cố Dung Thời đến đây cũng chỉ để xác nhận lại một chút.

" Vậy trước hết em..."

Tiếng nói Cố Dung Thời hơi dừng một chút.

Lúc này anh mới phản ứng lại, chính mình vừa gõ chính là cửa phòng ngủ của Tô Vị VI.

Lúc này nhìn lại, Tô Vi Vị đã thay áo ngủ hình con thỏ, xuyên qua cửa còn có thể nhìn thấy sau lưng Tô Vi Vi ẩn hiện chăn in hình dâu tây của cô.

"Cố Dung Thời."

Tô Vi Vi quơ quơ tay trước mặt Cố Dung Thời, người này sao tự dưng lại ngây người ra vậy?

"Anh làm sao vậy? Đột nhiên cảm thấy không thoải mái à? Sao tự dưng mặt anh lại đỏ lên vậy?"

Lại nói làn da của Cô Dung Thời cũng thật là tốt nha.

Là một chàng trai nhưng da anh chẳng những tỉnh tế, láng mịn mà còn trắng nõn như muốn phát sáng. Bên tai Tô Vi Vi lại vang lên tiếng Tê Kiêu Kiêu chê cô vừa đen lại vừa xấu.

Ôi không.

Cô rất tức giận.

"Khụ, không có việc gì, em nghỉ ngơi trước đi tôi đi vê trước đây."

Cố Dung Thời hồi thần lập tức xoay người nhanh chân rời đi. Có lẽ do tốc độ quá nhanh còn xém chút tự khiến bản thân vướng chân vấp ngã.

"Người này sao tự dưng lại kỳ quái như vậy?”

Tô Vi Vi lắc đầu.

Nhưng lại nói cô rất ít thấy Cố Dung Thời vận động thể thao, anh ấy có khi nào bị hư nhược cơ thể không nhỉ?

Vậy nên anh ấy mới đột nhiên sẽ cảm mạo hay đỏ mặt gì đó?

Được rồi, xem ra về sau cô có thể thường xuyên lôi kéo Cố Dung Thời đi vận động thể thao.

Từ đáy lòng Tô Vi Vi tự khen thưởng cho bản thân.

Cô đúng là một người bạn tốt bụng thích giúp đỡ bạn bè...

"Đây là trái cây cắt sẵn, cảm ơn các cậu sáng nay đã giúp đỡ tớ."

Buổi chiều đi học, Tô Vi Vi mang theo hai hộp trái cây nhỏ đưa cho cô bạn ngồi sau lưng và bạn cùng bàn của cô ấy.

Sáng nay nếu không phải bọn họ kịp thời nhắc nhở Tô Vi Vi đợi Tê Kiều Kiều đi tìm người cô là chủ nhiệm giáo dục kia tới trước thì nói không chừng Tô Vi Vi đã ăn phải quả đắng.

Đối với người giúp đỡ mình Tô Vi Vi tất nhiên muốn cảm ơn.

"Oa là dâu tây, quả nho, dưa hami còn có cả chuối..."

Cô bạn nhỏ mở hộp ra vui sướng kêu lên.

Tất cả đều là trái cây ngon hơn nữa đã được cắt sẵn thành miếng vừa miệng còn có cả mấy cây tăm để tiện cắm đồ ăn.

Thật là quá chu đáo.

"Tô Vi Vi, cậu thật tốt."

"Tớ đúng là người tốt, luôn rất rất tốt."

"Ôi, về sau tớ chính là bạn tốt của cậu, tớ tên là Hoàng Tinh Tinh." Cô bạn nhỏ Hoàng Tinh Tinh đơn phương quyết định sau này Tô Vi Vi chính là bạn tốt của cô ấy.

Đặc biệt là sau khi ăn xong một miếng dâu tây, cấp bậc bạn tốt càng là tạch tạch không ngừng tăng lên.

Ăn ngon quá (V)

"Này, chỉ cần một chút trái cây đã thu mua được cậu rồi à?"

Bạn cùng bàn của Hoàng Tinh Tinh khinh thường mà nhìn cô ấy.

Cô gái nhỏ chính là kiến thức hạn hẹp.

Hoàng Tinh Tinh nghe vậy lập tức tức giận duỗi tay muốn cướp đi trái cây cắt sẵn của bạn cùng bàn.

"Đúng vậy, là tớ dễ bị thua mua nếu cậu không dễ bị thu mua vậy thì trái cây Vi Vi cho cậu cũng đừng ăn nữa cho tớ hết đi!"

"Không cho, không cho, tớ mới không cho cậu đâu!"
Bình Luận (0)
Comment