Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 184

"Hạ Thiếu, ta đột nhiên cảm thấy ta có thể tới được lớp này, có thể được đi theo ngươi và Lăng thiếu, thật sự đúng là quá hạnh phúc." Nghe những nữ sinh đó ríu rít nhiệt liệt thảo luận, Flina cảm khái nói một câu.

Mắt to nhìn một lượt, lớp bọn họ, quả thực chính là mỹ nam tụ tập mà!

Tuy lớp này nhân số có hơn 40 người, nhưng bình thường có thể có một mỹ nam như Hạ Thiên Tịch đã là vạn hạnh, hiện giờ lập tức có sáu người, hơn nữa lại có ba vị thân phận tôn quý, còn có gì khiến đám nữ sinh hoa si này kích động hơn so với điều này sao?

Cho dù không phải nữ hoa si, bình thường nhìn mấy vị mỹ nam tử này cũng thực đẹp mắt a!

"Hừ!" Nghe thanh âm thảo luận sôi nổi của mọi người, Lancet cao ngạo nhếch nhếch cằm, một khuôn mặt hoa lệ tràn đầy biểu tình so với một con khổng tước còn cao ngạo hơn, thần sắc rất chi là kiêu căng!

Hiển nhiên, nghe người khác đánh giá cao hắn, Lancet thực thích, hắn thân là vương tử điện hạ, thích nhất chính là cảm giác được mọi người chúng tinh phủng nguyệt. Nhưng mà, khi ánh mắt hắn liếc hướng Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần, thần sắc kiêu căng lại có chút phức tạp, Hạ Thiên Tịch trước mắt này, quả thực không giống với kẻ yếu đuối mà hắn biết trước kia.

Có điều, mặc kệ là giống hay không, cũng không liên quan tới Lancet hắn, chỉ cần y không lại đây dây dưa với mình là được, dù sao Hạ Thiên Tịch đối với hắn mà nói đã là nhân vật không liên quan.

"Này này, ngươi như thế nào vừa tới nơi này liền ngủ?" Lancet nhíu mày khó chịu nhìn Thẩm Hạo ngồi ở bên cạnh hắn.

Hắn thân là điện hạ cao quý, cho phép Thẩm Hạo ngồi ở bên cạnh hắn, hắn hẳn là phải mang ơn vẻ mặt kích động nhìn mình chứ, thế mà hắn cư nhiên vừa ngồi xuống liền ngủ là làm sao?

Chẳng lẽ khinh thường bổn điện hạ?

Sắc mặt hoa lệ của Lancet lập tức xị xuống, một tay đập lên bàn, thanh âm hoa lệ vang lên bên tai Thẩm Hạo: "Không cho ngủ, dậy, nhanh lên, bổn điện hạ ra lệnh cho ngươi lập tức ngồi dậy cho ta."

"Làm sao vậy?" Thẩm Hạo khuôn mặt cương nghị hàm hậu ngốc ngốc nhìn Lancet, có điểm xuẩn manh manh.

"Ngồi tử tế cho bổn điện hạ, không cho ngủ." Lancet biểu tình kiêu căng ra lệnh nói.

"Ta buồn ngủ quá." Thẩm Hạo một phẩy qua, thần sắc lười biếng nhìn Lancet một cái, thực không có tình thần ngủ tiếp.

Mặt Lancet lập tức thối hoắc.

Ngu dân đáng chết, cư nhiên dám không nghe bổn điện hạ, ngươi chờ, bổn điện hạ nhất định sẽ khiến ngươi thần phục.

Lancet và Thẩm Hạo biết nhau cũng là khi khảo hạch trong rừng rậm, lúc ấy Lancet đi lạc với bọn họ sau gặp phải nhóm học trưởng đuổi theo hắn, bị hai học trưởng bức thiếu chút nữa thất bại, là Thẩm Hạo đi qua đó cứu hắn, lúc sau hai người liền cùng nhau lên đường.

So với thối sắc mặt của Lancet bên này, Dạ Đồng bên kia liền hài hòa rất nhiều.

Con người màu đỏ sậm của Dạ Đồng không chút gợn sóng nhìn Tinh Dạ, một khuôn mặt tương đối thờ ơ vẻ mặt ôn hòa, rõ ràng là ánh mắt khiến người kinh hãi, lúc này lại dịu dàng nhìn Tinh Dạ, khiến Tinh Dạ lập tức đỏ mặt.

"Rất sạch sẽ, ngồi đi!" Biết Tinh Dạ có tính sạch sẽ nghiêm trọng, Dạ Đồng nhìn cái ghế trước mặt nói.

Mặt Tinh Dạ lập tức đỏ bừng, lắp bắp nói: "Cảm...cảm ơn."

"Đừng khách khí." Dạ đồng hơi hơi mỉm cười.

Mặt Tinh Dạ lập tức lại đỏ thêm.

Hạ Thiên Tịch nghe mọi người trong lớp thảo luận, khóe miệng hung hăng run rẩy.

Nữ nhân, quả nhiên vẫn là sinh vật khủng bố nhất trên thế giới.

Tiếng thảo luận trong lớp cũng diễn ra không lâu, một người nam nhân cao lớn từ ngoài cửa đi tới, nhìn người nam nhân này thân cao cũng phải một mét chín trở lên, cả người cơ bắp, rất là uy vũ.

Khuôn mặt thực lãnh ngạnh, cả người tản mát ra một loại cảm giác nghiêm túc, không giận tự uy. Khi hắn đến, chỉ cần đứng lên bục giảng, không nói lời nào, thanh âm thảo luận trong lớp tự giác dần dần nhỏ xuống, không đến ba giây đồng hồ, trong lớp đã lặng ngắt như tờ, yên tĩnh đến nỗi một cây châm rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy tiếng vang.

"Không nói nữa chứ?" Đôi mắt nam nhân quét qua mọi người trong lớp một cái, rõ ràng không cảm giác được ánh mắt người nam nhân này bất luận cảm xúc tồn tại nào, lại vẫn có thể khiến mọi người cảm giác được một cỗ uy nghiêm vô pháp phản kháng, trong không khí im lặng không tiếng động của lớp học, nam nhân nhàn nhạt lên tiếng: "Nếu không có ai nói, như vậy để ta nói."

"Tên của ta là Kyznie, là trưởng quan phụ trách ban A1 của trường quân đội số 1, cũng có thể nói là lão sư của các ngươi, đầu tiên, ta hoan nghênh mọi người tiến vào trường Quân đội số 1." Lời nói của Kyznie bình đạm lại mang theo một cỗ lãnh ngạnh, diện mạo cao lớn uy mãnh, cho người ta một loại cảm giác không giận tự uy, rất có phong thái trưởng quan, khiến cho mọi người căn bản không dám ở dưới mí mắt hắn quấy rối, đối phó với đám tân sinh có chút tâm cao khí ngạo không phục, thoạt nhìn vị trưởng quan Kyznie này rất là lành nghề.

Nhìn mọi người trong lớp không có ai phản đối hoặc lên tiếng gì đó, Kyznie vừa lòng gật gật đầu, gương mặt lãnh ngạnh lúc này mới hơi hơi hòa hoãn một chút, hơi mỉm cười nói: "Thời gian khảo hạch trường Quân đội số 1 là ba tháng, ba tháng này phi thường nghiêm khắc, nếu mỗi một học sinh các ngươi không trải qua một phen khắc khổ rèn luyện của ba tháng này là không vào được trường Quân đội số 1. Nếu các ngươi đã ngồi ở chỗ này, vậy nói lên mỗi người các ngươi đều là học sinh ưu tú."

"Hiện tại, nếu các ngươi trở thành đệ tử của ta, ta sẽ hảo hảo dạy dỗ các ngươi làm thế nào để trở thành một người quân nhân đủ tư cách? Như thế nào làm một chiến sĩ cơ giáp ưu tú?" Kyznie vừa nói những lời này, tươi cười trên mặt dần dần thu liễm, sắc mặt nghiêm túc nhìn học sinh trong phòng lạnh giọng nói: "Kế tiếp, ta sẽ hảo hảo dạy dỗ các ngươi, muốn làm một người quân nhân, muốn làm một chiến sĩ cơ giáp, quan trọng nhất chính là cái gì? Trả lời ta."

"....."

Phòng học yên tĩnh, như cũ yên lặng, vị trưởng quan Kyznie này nói cũng không có người muốn tìm ngược.

Vốn dĩ, hẳn là có người đáp lại lời trưởng quan nói, nhưng đám tân sinh bọn họ có rất nhiều người không phản ứng lại được, có rất nhiều người không biết, ngay cả Hạ Thiên Tịch cũng trong nhất thời không có phản ứng lại được.

Kyznie trải qua một hồi yên lặng, khuôn mặt lãnh ngạch hoàn toàn trở nên lãnh ngạnh, cả người phát ra khí lạnh có thể khiến toàn lớp run rẩy trái tim.

Sau khi trải qua ba tháng ma quỷ này, không nghĩ tới bọn họ cư nhiên còn nghênh đón trưởng quan khủng bố như thế, còn để cho người sống nữa không?

"Báo cáo trưởng quan, là thể thuật."

Dưới sắc mặt lạnh tới một trình độ nhất định của trưởng quan Kyznie, bốn người Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch, Dạ Đồng cùng Lancet rất có ăn ý nhất trí đứng lên trả lời.

Bọn họ thân là hậu đại của quân nhân ưu tú, đương nhiên biết muốn trở thành một người quân nhân đủ tư cách hoặc là chiến sĩ cơ giáp quan trọng nhất là cái gì.

Thể thuật không tốt, thì cái gì cũng không làm được.

Vừa mới rồi bốn người đều chưa phản ứng lại được, hiện tại phản ứng lại lập tức đứng lên trả lời, cũng không đến mức khiến vị trưởng quan này quá mức im lặng.

Đôi mắt Kyznie nhìn bốn người liếc mắt một cái, bốn người đều quân tư tiêu chuẩn, ngữ khí tôn kính, lớn tiếng trả lời, thực phù hợp với điều kiện cơ bản nhất của một quân nhân, điều này khiến cho hắn phi thường vừa lòng, xem ra tân sinh lần này vẫn có mấy cái hạt giống, cũng không đến nỗi bất kham như vậy.

"Ừm." Kyznie vừa lòng gật đầu: "Ngồi xuống."

"Vâng, trưởng quan."

Chờ bốn người ngồi xuống, ánh mắt Kyznie nhàn nhạt nhìn mọi người trong lớp, sắc mặt nghiêm túc, trầm giọng nói: "Xem ra, các ngươi cũng không biết muốn trở thành một người quân nhân đủ tư cách yêu cầu cơ bản nhất là gì! Như vậy hiện tại, ta sẽ cho các ngươi nhớ kỹ, muốn làm một người quân nhân đủ tư cách, muốn làm một chiến sĩ cơ giáp đủ tư cách, yêu cầu cơ bản nhất là gì? Trả lời ta."

"Báo cáo trưởng quan, là thể thuật."

Lúc này không còn ai dám im lặng, mọi người nhất trí trả lời, thanh âm quả thực đinh tai nhức óc.

Nhưng mà thanh âm như vậy vẫn không lọt vào tai vị trưởng quan.

"Lớn tiếng chút, trả lời ta!"

"Báo cáo huấn luyện viên, là thể thuật."

Mọi người gân cổ lên cao giọng trả lời, ngay cả nữ sinh cũng không nhịn được kích động lên, nghe thanh âm vang vọng phía chân trời này, mọi người đều có thể cảm giác được máu huyết của mình sôi trào, thuộc về loại nhiệt huyết của quân nhân, khiến tâm tình của bọn họ quả thực mênh mông hơn.

Giờ phút này, mọi người thông qua thanh âm, thông qua thanh âm vang vọng phía chân trời, đinh tai nhức óc này liền cảm nhận được tình cảm mãnh liệt mênh mông của quân nhân, cái loại nhiệt huyết sôi trào này khiến cho bọn họ từ trước tới nay đều không hối hận về lựa chọn của bản thân.

"Tốt, rất tốt." Kyznie vừa lòng gật đầu: "Hiện tại, đều CMN cút ra ngoài đứng nghiêm cho ta, tất cả mọi người, nhanh lên."

Mọi người trong phòng học lập tức vội vàng đứng lên chạy ra phòng học, đứng ở khu đất trống bên ngoài xếp thành năm hàng, dáng người đĩnh bạt, đứng nghiêm tiêu chuẩn quân tư.

Đội ngũ chỉnh tề, tập hợp mất 30 giây thời gian, không vượt qua một phút đồng hồ, thật sự là nhanh chóng, cũng khiến Kyznie thực vừa lòng, chỉ cần là học sinh lưu lại sau ba tháng khảo hạch, đều là học sinh ưu tú nhất.

"Đều không tồi." Kyznie sắc mặt như cũ nghiêm túc nhìn mọi người nói: "Nhưng các ngươi cũng không nên đắc ý, quân tư là yêu cầu cơ bản nhất của một quân nhân, hiện tại, toàn bộ đều bắt đầu chạy quanh sân thể dục 50 vòng cho ta, người không kiên trì chạy xong, buổi sáng hôm nay không được ăn cơm, như cũ kiên trì chạy ở sân thể dục xong cho ta, nhanh lên?"

Năm đội học sinh lập tức hướng sân thể dục chạy đi, nhưng yêu cầu của Kyznie vang lên trong nháy mắt thật khiến bọn họ có điểm xúc động muốn chết.

Mịa nó! Bọn họ vừa mới kết thúc ba tháng khảo hạch, về nhà chắc chắn không yêu cầu bản thân nghiêm khắc như vậy, hiện tại mới ngày khai giảng đầu tiên còn không cho bọn họ một chút thích ứng đã bắt bọn họ chạy 50 vòng, này không phải muốn mệnh bọn họ sao ><

Mọi người sắc mặt trắng bệch, nhưng lại không dám không phục tùng mệnh lệnh. Bởi vì, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân!

Nhưng mà, bọn họ mới vừa ra ổ sói lại phải tiến vào hang hổ!

..........
Bình Luận (0)
Comment