Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 189

Chờ Hạ Thiên Tịch ngủ một giấc tỉnh lại, đã là ba giờ chiều, cách thời gian đại lễ đường bắt đầu đã qua 1 giờ.

Nhìn thời gian Hạ Thiên Tịch run rẩy khóe miệng, y thật sự không phải cố ý không muốn đi, nhưng vừa rồi quá mệt mỏi, ai biết ngủ một giấc liền ngủ một giờ.

"Tỉnh" Khi Hạ Thiên Tịch tỉnh dậy, Lăng Thần cũng liền tỉnh theo, hắn vốn dĩ ngủ cũng không sâu.

"Ừ, chúng ta nhanh đứng lên đi!" Cho dù hắn không muốn gia nhập tứ đại thế lực, nhưng hắn cũng không muốn làm người đứng đầu sóng!

Trắng trợn táo bạo không đi, không phải là đứng đầu sóng sao!

Hai người nhanh chóng rời giường đơn giản rửa mặt một phen lập tức đi tới đại lễ đường, sân trường to như vậy giờ phút này đã không có bóng người, xem ra mọi người đều đã ở đại lễ đường.

Mà giờ phút này trong đại lễ đường, lựa chọn thế lực cũng đã dần dần kết thúc, chỉ còn dư lại 45 học viên ở lớp của Hạ Thiên Tịch.

"Kỳ quái, vì sao Lancet điện hạ còn chưa tới?"

"Hạ thiếu và Lăng thiếu hai vị nam thần cũng không tới?"

"Chúng ta đây phải làm sao bây giờ? Rốt cuộc có đi lên hay không?"

"Ta mới không cần đi lên, ngươi không thấy tứ đại thế lực kia quá kiêu ngạo sao?"

"Đúng vậy, chúng ta muốn đi theo Hạ thiếu..."

Dư lại mấy chục người này rối rít thảo luận, bọn họ rất không quen nhìn người của tứ đại thế lực trên bục giảng đang lựa chọn thành viên như lựa rau cải thế kia, quả thực quá vũ nhục người.

"Nếu Lăng thiếu bọn họ lựa chọn thì sao?"

"Chúng ta liền đi theo bọn họ cùng nhau lựa chọn."

Ba người tuy rằng đều vừa đến trường Quân đội số 1, trong lớp mọi người còn chưa quen biết, nhưng mọi người đã coi ba người như thiên lôi sai đâu đánh đó, ai bảo thân phận người ta khác biệt như vậy chứ!

"Dạ...Dạ Đồng, có thể hỏi một chút ngươi sẽ lựa chọn thế lực nào không?" Mắt thấy không tìm thấy thân ảnh của ba người, có người ra tiếng nhỏ giọng dò hỏi Dạ Đồng đang đứng ở một bên dựa lưng vào góc tường.

Nhân loại trên cơ bản đều là loại động vật thuộc hiệp hội thị giác, khi không tìm thấy ba người thân phận cao quý kia, bọn họ liền đem hy vọng ký thác trên người Dạ Đồng, ai bảo Dạ Đồng có được một khuôn mặt bừa bãi khiến người chú mục như vậy chứ!

Tuy không biết thân phận Dạ Đồng, nhưng nhìn cách ăn mặc cùng với khí thế phát ra từ người Dạ Đồng, loại khí thế ẩn ẩn cao cao tại thượng, thế nhưng không hề kém ba người kia, vì thế người khác lập tức lấy Dạ Đồng coi như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Có người vừa ra tiếng hỏi, tuy thanh âm của hắn rất nhỏ, nhưng cũng khiến cho mấy chục người chú ý, kết quả là mấy chục đôi mắt ào ào hướng về phía Dạ Đồng.

Dạ Đồng hơi hơi câu môi cười, trong con ngươi đỏ như máu hiện lên một mạt ánh sáng màu đỏ sậm, ánh mắt liếc bốn người trên bục giảng một cái, nhẹ giọng nói: "Xin lỗi, ta cũng không có ý định gia nhập bốn đại thế lực này."

Hắn sao có thể gia nhập mấy thế lực này được?

Nếu gia nhập những thế lực này, nhưng người này đối với việc hắn làm cũng chỉ vướng tay vướng chân mà thôi, hắn không hy vọng bản thân đi vào trường Quân đội số 1 bên người có một đám nhân loại vướng bận.

"A?"

Câu trả lời của Dạ Đồng cũng có thể coi là ngoài dự kiến lại cũng có thể coi như trong dự kiến của mọi người, ánh mắt mọi người ngơ ngác nhìn Dạ Đồng, nhưng ba người có thân phận cao nhất ở đây còn chưa tới, bọn họ trong lúc nhất thời cũng không biết nên lựa chọn như thế nào.

Mà trên bục giảng cũng không có người lên tiếng, trừ bỏ mấy chục người bọn họ, những học viên khác đều đã phân phối xong, mấy trăm người bị bốn người nhặt nhặt chọn chọn cũng chỉ còn dư lại ba mươi người không có thể gia nhập tứ đại thế lực, nhìn đã không còn tân sinh đi lên đài, bốn người nhìn nhau, mỹ nữ Tinh Tuyết Y là người thân thiện nhất có lực tương tác nhất trong bốn người cười nói: "Còn có mấy chục người nữa, mời các ngươi nhanh xếp hàng đi lên."

Mấy chục người hai mặt nhìn nhau, ba người còn chưa tới, bọn họ cũng không biết rốt cuộc nên lựa chọn như thế nào.

Nhìn đám tân sinh dưới đài không có bất luận động tác nào, bốn người nhíu mày một chút, lúc trước các khóa trước cũng có học sinh như vậy, nhưng là từ trước tới này không có nhiều người lưu lại như vậy.

Lúc này, Thẩm Vũ Uyên nhớ tới một việc, mày không tự giác nhíu một chút nói: "Tựa hồ không nhìn thấy ba vị Thái tử gia."

Có quan hệ tới Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần, khi hắn tới lão đại còn cố ý dặn dò hắn cần phát lệ chiếu cố họ kìa.

Nhưng thời gian trôi qua lâu như vậy, nhìn người dưới đài, hắn tựa hồ không nhìn thấy hai người kia, còn có vương tử điện hạ kiêu ngạo ngang ngược của Đế quốc nữa.

Thẩm Vũ Uyên nói lập tức thu hút lực chú ý của mọi người, trong đám tân sinh năm nay có tam đại thái tử gia thân phận tối cao quý của thứ nguyên tinh tế, chính là trở thành đề tài say sưa của đám học sinh cũ mới bọn họ.

Không cần nói cũng biết, ba vị kia hẳn sẽ có tính cách của riêng mình.

Lancet thân là vương tử điện hạ của Đế quốc, nghe nói tính tình hắn rất kiêu ngạo, không coi ai ra gì.

Lăng Thần, làm con trai của thống soái tối cao Liên Bang, nhưng nghe nói hắn là một người lạnh lùng đến nỗi người khác không thể tới gần.

Hạ Thiên Tịch, cũng là đề tài đứng đầu của năm nay, một tên phế vật trong một đêm biến thành thiên tài, có thể nói là ra hết nổi bật, bọn họ đều rất muốn nhìn xem phế vật trong lời đồn này là như thế nào trong một đêm biến thành thiên tài.

Vừa rồi bọn họ còn chưa nhớ ra, hiện tại được Thẩm Vũ Uyên nhắc tới, mọi người đều nghĩ ra, ánh mắt không khỏi tuần tra qua lại ở dưới lễ đường, muốn tìm tìm ba vị Thái tử gia nổi bật nhất năm nay.

"Chỗ này của ta không có."

"Chỗ này của ta cũng không có."

...

Bốn người nhìn danh sách nhân vật trên tay mình, đều không có tên ba vị kia.

Hơn nữa, bọn họ tin chắc, nếu ba người kia cho dù chỉ có một người xuất hiện, chắc chắn cũng sẽ khiến cho mọi người chú ý.

"A! Thật là kiêu ngạo nha!" Khuôn mặt rất có lực tương tác của Thẩm Vũ Uyên không khỏi lộ ra một tia trào phúng, tuy rằng lão đại Tô Thanh Khê đặc biệt dặn dò hắn phải chiếu cố hai vị trong đó, nhưng là biết đến tính tình mắt cao hơn đầu của mấy vị thái tử gia đó, ai cũng không muốn đi hầu hạ ba vị tổ tông kia.

Nhưng không nghĩ tới, bọn họ còn chưa ra oai phủ đầu với ba vị kia, ba vị đó lại cho bọn họ một cái ra oai phủ đầu trước.

"Tính tình thái tử gia đế đô..." Đôi mắt Tinh Tuyết Y tràn ngập hứng thú.

"Xùy!" Diêu Ân phát ra một tiếng cười nhạo, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường cùng khinh thường.

Lãnh Diễn lạnh một khuôn mặt sắc, tuy không nói gì, nhưng trong ánh mắt lại có nhàn nhạt khinh thường.

"Chúng ta hiện giờ phải làm sao? Là muốn đợi bọn họ..." Ánh mắt Tinh Tuyết Y xoa xoa mang ý cười nhìn cửa vào của đại lễ đường, một câu của nàng còn chưa nói xong, ánh mắt đã bị hai người ở trước cửa vào hấp dẫn.

Ba người theo ánh mắt Tinh Tuyết Y nhìn về phía cửa vào đại lễ đường, ngay sau đó đồng tử bọn họ bỗng nhiên thu lại.

Cửa lễ đường có hai người đang đứng, hai người tay nắm tay, không có một chút thần sắc kiêng dè gì, quanh chung quanh hai người là một bầu không khí nhàn nhạt, cho dù là người mù cũng có thể cảm giác được loại quan hệ thân mật không giống với người ngoài của hai người.

Hai người hơn kém nhau một cái đầu, thanh niên cao hơn vẻ mặt thành thục ổn trọng, thoạt nhìn đã có tư thái nam nhân, vẻ mặt hắn lạnh lẽo, dáng người to lớn thon dài, cả người bá khí trắc lậu, khiến người đứng từ xa đã có thể cảm giác được một cỗ hàn ý sâu trong tâm.

Mà thiếu niên bên cạnh người hắn, cho dù biết tuổi tác bọn họ không chênh lệch mấy, nhưng là nhìn khuôn mặt, lại khiến người cảm thấy thiếu niên so thanh niên còn nhỏ hơn vài tuổi. Mặt mũi thiếu niên tinh xảo, khuôn mặt thon dài mang ý cười, khóe môi hơi nhếch, cả người từ trong ra ngoài tản mát một cỗ hơi thở mị hoặc vô thức, đây là là một thiếu niên vừa nhìn đã thấy trước mắt sáng ngời.

Hai người tay nắm tay, rõ ràng khí chất trong ảnh kém vạn dặm, nhưng bọn họ tay nắm tay đi cùng một chỗ lại khiến người cảm thấy vô cùng ấm áp.

"Tới" Tinh Tuyết Y nhìn hai người cười cười, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia tinh quang.

Diêu Ân lạnh lùng hừ một tiếng.

Thẩm Vũ Uyên hai mắt hứng thú nhìn hai người.

Trên mặt Lãnh Diễn không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt cũng gắt gao nhìn chằm chằm hai người.

"Hạ thiếu, Lăng thiếu."Vừa nhìn thấy hai người xuất hiện, tâm tình Flina rốt cuộc ổn định lại, thượng đế phù hộ, hai người rốt cuộc xuất hiện, nếu không hôm nay nàng cũng không biết phải lựa chọn như thế nào mới phải.

Nàng kiên định không đổi đi theo hai người, nhưng nàng không biết hai người sẽ lựa chọn thế lực nào, đến lúc đó nếu tùy tiện đắc tội một thế lực nào, chắc chắn sẽ phiền toái đối với Hạ thiếu, Flina một chút cũng không muốn gây họa cho hai người này.

"Là Hạ thiếu tới."

"Lăng thiếu."

......

Đám người lập tức ríu rít lên, ánh mắt nhiệt liệt nhìn hai người.

Không nghĩ tới hai người vừa mới xuất hiện liền gây chú ý thực lớn, Hạ Thiên Tịch giơ tay sờ sờ mũi, y vốn đang muốn điệu thấp xuất hiện.

Đám người vừa rồi vì hai người xuất hiện xôn xao lên, không nghĩ tới Lancet cư nhiên lại xuất hiện ở cửa.

"Mau nhìn mau nhìn, Lancet điện hạ cũng xuất hiện."

"Oa! Lancet điện hạ thật soái!"

"Hạ thiếu mới hảo soái, Lăng thiếu cũng rất tuấn tú!"

"Nam thần, đều là nam thần của chúng ta."

......

Nữ sinh kích động thảo luận, đôi mắt nhất trí nhìn về phía ba người vừa xuất hiện ở cửa, đế đô ba vị Thái tử gia, thân phận cao quý, diện mạo soái khí, có thể lực có thực lực, thật không muốn cho người khác thích cũng không được!

Lancet một thân quân trang xanh da trời, tuy quân trang trên người bọn họ đều giống nhau, nhưng như cũ không che đậy được quang mang của bản thân họ.

Lancet giống như một con khổng tước cao ngạo xuất hiện ở cửa lễ đường, khuôn mặt hoa lệ kia xứng với biểu tình kiêu ngạo của hắn, thực dễ dàng chinh phục trái tim chị em nữ giới ở đây.

Ba người cùng nhau xuất hiện ở cửa lễ đường, lập tức thu hút hết mọi ánh mắt của mọi người lại đây.

Nổi tiếng đế đô ba vị thái tử gia, thật là mỗi người một vẻ!

..........

Bình Luận (0)
Comment