Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 269

Hai người khi tòa hạm hạ xuống liền xin nghỉ với trưởng quan, Kyznie trưởng quan cũng phi thường thấu tình đạt lý, chỉ là trịnh trọng dặn dò hai người một câu: "Sáng sớm ngày mai 8 giờ nhất định phải xuất hiện ở cửa khách sạn, không thể đến muộn, biết không?"

"Vâng, trưởng quan." Hai người lễ phép chào theo tiêu chuẩn một cái, sau đó mới đi về khách sạn.

Vì hai người bọn họ vẫn là học sinh, cho nên khi ngồi trên tòa hạm hai người vẫn mặc quân trang quy định của trường Quân đội số 1, sắc quân trang xanh thẳm kết hợp với đai lưng bản rộng bằng bàn tay màu vàng kim, ủng cao bó chặt cẳng chân, lại xứng với hai thiếu nhiên tinh xảo tuấn mỹ, phi thường khiến người chú ý.

Hai người nhanh chóng ra khỏi khách sạn, vốn dĩ Lăng Thần chuẩn bị muốn bắt xe về, nhưng khi hai người ra khỏi khách sạn, một chiếc xe huyền phù siêu cấp xa hoa dừng lại trước mặt hai người.

Hạ Thiên Tịch còn tưởng là do hai người chặn đường, lập tức lôi kéo Lăng Thần né sang bên cạnh, nhưng mà, chiếc xe này cư nhiên lập tức lui về phía sau.

Hạ Thiên Tịch: "......"

Y cảm thấy chiếc xe này chính là cố ý mà.

Hạ Thiên Tịch híp lại đôi mắt bất thiện nhìn chiếc xe này, đây là, cửa xe xa hoa mở ra, một nam nhân diện mạo phi thường anh tuấn mê người từ bên trong xe đi xuống.

Hạ Thiên Tịch nhìn nam nhân trước mặt, sửng sốt.

Khóe môi Úc Trục Thiên treo lên nụ cười thân thiện, khác với ý cười lạnh lùng cùng không thèm quan tâm lúc bình thường, đây tuyệt đối là nụ cười phát ra từ nội tâm của hắn.

Từ khi biết được Hạ Thiên Tịch là con trai của mình, Úc Trục Thiên một tháng qua ngày nào cũng điểm danh ở nhà Hạ Thanh, tuy mỗi lần đều bị sập cửa vào mặt, nhưng càng bị sậpcửa vào mặt, hắn càng vui sướng chạy tới.

Đây chắc chắn là có bản tính run M.

Sau khi điều tra ra hết thảy sự tình vào 18 năm trước, Úc Trục Thiên cảm thấy sợ hãi khi nghĩ tới đoạn thời gian đó một mình Hạ Thanh là như thế nào vượt qua, cho nên cảm thấy bản thân nợ hai cha con bọn họ rất nhiều nên liền quyết định dùng cả cuộc đời mình hảo hảo bồi thường cho Hạ Thanh và Hạ Thiên Tịch.

Nhưng mà, hiện tại Hạ Thanh không chỉ không gặp hắn, mỗi lần hắn tới đều sẽ bị sập cửa vào mặt.

Úc Trục Thiên không có cách nào, lập tức cho người điều hành tung của Hạ Thiên Tịch, biết được tháng này y sẽ trở lại Liên bang làm học sinh trao đổi giao lưu, Úc Trục Thiên từ sáng sớm đã đợi ở chỗ này, dù sao đế đô chính là thiên hạ của hắn, một đoạn đường 10 cửa hàng thì có 7 cái là của hắn.

Hiện tại, Hạ Thiên Tịch bọn họ ở khách sạn này chính là của Úc gia, vì có thể nhìn thấy con trai của mình, Úc Trục Thiên từ sớm đã chờ ở chỗ này.

Hiện giờ, nhìn thấy Hạ Thiên Tịch ra tới, Úc Trục Thiên híp mắt tinh tế đánh giá mặt mũi Hạ Thiên Tịch, càng nhìn càng cảm thấy vừa lòng, đây là con hắn, ngươi nhìn xem, mặt mũi môi mày, đúng là từ một khuôn đúc với hắn mà ra, khiến hắn càng nhìn lại càng thích.

Hạ Thiên Tịch bị ánh mắt đánh giá của Úc Trục Thiên nhìn khiến cả người nổi hết lông tơ, nhưng y nhìn ra trong ánh mắt của Úc Trục Thiên không có bất cứ ác ý gì, trước kia y và Úc Trục Thiên gặp qua hai lần, còn tưởng rằng Úc Trục Thiên đối với y có ý tứ gì ở phương diện kia, nhưng trước mắt xem ra lại tựa hồ không phải, nhưng mà....

Ánh mắt Úc Trục Thiên rất là trực tiếp.

Lăng Thần hừ lạnh một tiếng, lập tức tiến lên một bước đem Hạ Thiên Tịch bảo hộ ở phía sau lưng mình ngăn lại ánh mắt của Úc Trục Thiên.

Thân là người đàn ông của Hạ Thiên Tịch, bất luận là người nào ở trước mặt hắn dùng ánh mắt chằm chằm như vậy đánh giá bảo bối của hắn, trong lòng hắn chắc chắn sẽ không thoải mái.

Đây tuyệt đối là khí tràng bài xích giữa nam nhân.

Úc Trục Thiên nhìn Lăng Thần tiến lên trước một bước, lại nhìn hai người tay nắm tay, nhíu nhíu mày, trong lòng phi thường không thoải mái.

Hạ Thiên Tịch là con hắn, nhưng mà, con trai của mình từ trước tới giờ còn chưa được ôm qua đâu, đã bị một nam nhân khác bắt cóc, loại cảm giác này quả thực khiến hắn khó chịu.

Đặc biệt, Úc Trục Thiên nhớ tới sự kiện lần đó ở Blues, khi đó nếu biết Hạ Thiên Tịch là con hắn, cho dù thế nào hắn cũng sẽ không cho Lăng Thần thực hiện được.

Nhưng mà, hiện tại nói cái gì cũng muộn rồi, Úc Trục Thiên hiện tại chỉ hận không thể đào cho mìnhmột cái hố rộng mà nhảy xuống, ai bảo hắn lúc ấy chỉ đứng xem diễn, cư nhiên tận mắt nhìn con trai của mình dưới mí mắt mình bị một người ngoài ăn sạch sẽ, loại tâm tình này không phải nói có bao nhiêu áp lực.

Mẹ nó chính là hiện tại, nhìn hai người tay năm tay, tâm tình của hắn càng khó chịu. Chỗ trống 18 năm qua, đột nhiên nói rằng hắn có con trai, Úc Trục Thiên còn chưa kịp vui đâu, chợt nhìn thấy con trai bị một người nam nhân khác ôm ấp, trái tim của kẻ làm cha như hắn lập tức vỡ tan thành mảnh nhỏ.

Cho nên, hiện tại Úc Trục Thiên càng nhìn càng thấy không hài lòng với Lăng Thần, cả người áp suất thấp hận không thể dọa chạy Lăng Thần.

Nhưng -- Lăng Thần là ai?

Hắn vốn dĩ chính là một người tùy tiện thích phát ra khí lạnh, Úc Trục Thiên cả người áp suất thấp cũng không ảnh hưởng tới hắn nửa điểm.

Không để ý tới nam nhân khó hiểu này, Hạ Thiên Tịch lôi kéo Lăng Thần nói: "Chúng ta đi gọi xe đi!"

Ghen tị trong lòng Úc Trục Thiên lập tức quay cuồng bốc lên, nhìn con trai của mình giúp một người ngoài nói chuyện, hắn thật là tức giận muốn đem cái khách sạn này dỡ xuống luôn.

Nhưng hắn lại không thể.

Hơn nữa, càng thêm tức giận chính là, hắn càng không thể nói cho Hạ Thiên Tịch, bọn họ là cha con.

Hắn đã đáp ứng với Hạ Thanh, tạm thời không thể cho Hạ Thiên Tịch biết chuyện này, cho nên hắn cần phải nhịn xuống. Nhưng mà trơ mắt nhìn con trai của mình đi theo một nam nhân khác rời đi, điều này khiến cho Úc Trục Thiên đang tràn đầy vui mừng muốn lấy lòng con trai phi thường không hài lòng.

Ánh mắt tạm thời xem nhẹ hành động nắm tay thân mật của hai người, lập tức vẻ mặt chân chó đi lên cười tủm tỉm lấy lòng nói: "Tiểu Tịch đúng không, ngươi muốn về nhà sao? Ta đưa ngươi về nhé!"

Hạ Thiên Tịch: "......"

Lăng Thần: "......"Hai người đều không rõ nguyên do, chẳng lẽ Úc Trục Thiên hôm nay ra cửa đầu bị lừa đá?Còn có, y cùng Úc Trục Thiên quen thuộc như vậy từ lúc nào? Cư nhiên ngay cả tiểu Tịch cũng gọi ra được.

"Không cần." Lăng Thần không chút khách khí cự tuyệt, ở trước mặt mình liền muốn cạy góc tường của mình, sắc mặt lạnh như băng của hắn phi thường đen, lôi kéo Hạ Thiên Tịch rời đi.

Nhưng Úc Trục Thiên lập tức ngăn ở trước mặt hai người, thật vất vả gặp được con trai, hắn thật vất vả muốn lấy lòng nhi tử, như thế nào có thể để một người ngoài bắt cóc con trai mình đi?

"Ta là mời Tiểu Tịch, Tiểu Tịch còn chưa trả lời đâu, ngươi đứa nhỏ này có phải quá không lễ phép hay không?" Úc Trục Thiên phi thường bất mãn nhìn Lăng Thần, giờ phút này vẻ mặt lấy lòng Hạ Thiên Tịch của Úc Trục Thiên, thật là một chút cũng không có thần sắc phong lưu như lúc trước, cả người nhìn qua ngược lại có điểm giống du côn vô lại.

Dù sao, nam nhân bày ra vẻ mặt vô lại, ngoại trừ trước mặt người yêu của mình thì chính là trước mặt con trai của mình, mặc kệ là người yêu hay là con trai, hai người kia đều là một tồn tại quan trọng nhất trong cảm nhận của mỗi một người đàn ông.

Cho nên, bọn họ có thể lộ ra bản tính chân thật của mình ở trước mặt người yêu và con trai của mình.

Nhưng mà -- Úc gia chủ, ngươi thật sự cảm thấy ngươi như vậy được sao?

Hạ Thiên Tịch không biết quan hệ giữa hai người các ngươi! Ngươi như vậy, người khác sẽ trực tiếp coi ngươi trở thành bệnh nhân tâm thần đấy!

Đúng vậy, hiện tại ở trong mắt Hạ Thiên Tịch, Úc Trục Thiên chính là một bệnh nhân tâm thần sống sờ sờ, nhất định là hôm nay hắn ra cửa bị lừa đá vào đầu.

"Xin lỗi, Úc gia chủ, ta và ngươi giống như không quen thuộc đi!" Vừa thấy Úc Trục Thiên cư nhiên bắt nạt Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch lập tức nhướng mày tiến lên, nam nhân của mình ở trước mặt mình chịu ủy khuất, y chắc chắn không thể chịu đựng.

Hạ Thiên Tịch ánh mắt không tốt nhìn Úc Trục Thiên không chút do dự nói: "Lăng Thần là nam nhân của ta, ý tứ của hắn chính là ý tứ của ta."

Những lời này, quả thực chính là vạn tiễn xuyên tâm, hung hăng cắm vào trong lòng Úc Trục Thiên.

Úc Trục Thiên cảm giác trái tim của mình đang chảy máu.

Hắn vẻ mặt u oán nhìn con trai của mình, ánh mắt ai oán quả thực giống như cô dâu nhỏ bị người vứt bỏ, quả thực đem khuôn mặt anh tuấn của bản thân thay đổi thành u oán.

Không để ý cái người bị lừa đá Úc Trục Thiên này, Hạ Thiên Tịch lôi kéo vẻ mặt đắc ý Lăng Thần rời đi, gọi một cái xe taxi, hai người nhanh chóng lên xe rời đi.

Đôi mắt phong lưu của Úc Trục Thiên giờ phút này quả thực so với oán phụ còn muốn u oán gấp 10 lần, bị con trai của mình nói chúng ta quan hệ không thân, hơn nữa cư nhiên còn thừa nhận y có nam nhân, này quả thực chính là một đả kích trắng trợn với Úc Trục Thiên, một mũi tên đỏ hung hăng cắm lên trái tim của hắn, quá đau. (ಥ﹏ಥ)

"Gia chủ, gia chủ ngài làm sao vậy?" Giám đốc khách sạn nghe nói Úc Trục Thiên tới, không nói hai lời lập tức chạy tới, vốn dĩ hắn muốn hỏi một chút ngươi tới làm gì? Là thị sát hay là? Nhưng giờ phút này khí tràng oán phụ bao xung quanh Úc Trục Thiên kia quả thực quá cường đại, muốn đi cùng hắn cũng không thể.

Úc Trục Thiên thu hồi ánh mắt u oán của mình, ánh mắt lạnh căm căm nhìn thoáng qua vị giám đốc khách sạn này, ngữ khí bất thiện nói: "Ngươi ăn no rửng mỡ có phải hay không?"

"A?" Giám đốc khách sạn không rõ nguyên nhân trừng lớn đôi mắt.

"Chạy quanh con đường này mười vòng."

"A?" Giám đốc khách sạn cằm đều rơi xuống đất.

"Có chạy hay không?" đỉnh mày Úc Trục Thiên lập tức sắc bén nhướng lên: "Không chạy ta liền lập tức cho ngươi cuốn gói."

"A?" Giám đốc khách sạn sửng sốt, mồ hôi trên trán ào ạt rơi xuống, không kịp lau mồ hôi lạnh trên trán, lập tức cúi đầu khom lưng nói: "Không ạ, ta lập tức liền chạy."

Cho nên, bị trở thành pháo hôi giám đốc khách sạn chạy xong mười vòng quả thực mệt thành chó, nhưng cuối cùng vẫn không hiểu vì sao mình bị phạt chạy mười vòng.

Bản thân không vui người khác cũng đừng nghĩ vui vẻ.

Nhìn vị giám đốc xui xẻo này, tâm tình bị con trai đả kích của Úc Trục Thiên hơi chút chuyển biến tốt đẹp, tâm tình sung sướng lên xe, chuẩn bị đi theo sau xe con trai, tận khả năng xem con trai có yêu cầu gì, hắn muốn lập tức đi lấy lòng.

..........
Bình Luận (0)
Comment