Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 324

Đây là đòn sát thủ cuối cùng của y, cũng không tin không dùng được.

Nếu Lăng Thần dám không có bất cứ phản ứng gì với chiêu này của y, y tuyệt đối sẽ không do dự mà phế đi thân dưới của Lăng Thần.

Ngươi nha, thân là tình lữ hắn còn không có phản ứng gì, nếu Lăng Thần không có phản ứng, vậy chỉ có có thể nói lên chắc chắn Lăng Thần không có tình cảm với y, điều này Hạ Thiên Tịch tuyệt đối không cho phép, nếu Lăng Thần dám không có tình cảm với y, y sẽ không chút do dự phế đi Lăng Thần.

Không quan tâm người có cảm tình với y hay không, ngươi đều không thể nghĩ tới việc quăng y để đến với người khác, cho nên phế đi hắn tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt nhất.

Hạ Thiên Tịch âm thầm ý dâm trong đầu, như vậy có phải mình có thể ở mặt trên hay không?

Thật là một chiêu quá thông minh, cười trộm ^o^!

Nhưng ―― loại ý tưởng tà ác này của y vẫn đừng nên có vẫn hơn, quả thực quá phúc hắc.

May mà Lăng Thần không biết suy nghĩ trong lòng y, nếu Lăng Thần biết tin là....thôi! Có lẽ cũng chỉ nhướng mày mà thôi, chủ yếu vẫn là xem bản thân Hạ Thiên Tịch có cái bản lĩnh kia không đã.

Khi bị Hạ Thiên Tịch hung hăng hôn lên, Lăng Thần sửng sốt một giây, Hạ Thiên Tịch đột nhiên tập kích, cho nên ngay từ đầu cũng không phải là hôn, mà là va răng vào môi, đau đớn nhe răng nhếch miệng lập tức muốn rút lui, nhưng bị Lăng Thần vừa phản ứng lại giữ chặt lấy gáy y, một tay gắt gao ôm lấy eo y, cả người đổ lên người Lăng Thần, cánh môi bị lấp kín không chút khe hở.

Cánh môi dán lại với nhau, vẫn là việc từ ba năm trước, ba năm qua bởi vì y mất trí nhớ, cho nên trôi qua rất nhẹ nhàng tự tại, cũng có thể nói là vô tâm vô phế, nhưng Lăng Thần thì khác, ba năm qua chắc chắn hắn rất thống khổ, cuộc sóng chắc chắn sẽ không thể nào nhẹ nhàng.

Hơn nữa, bởi vì mình mất tích, như vậy phụ thân cũng sẽ trách tội lên người Lăng Thần.

Nghĩ tới người nam nhân này ba năm qua bởi vì mình mất tích mà tự mình thừa nhận hết thảy, trong lòng Hạ Thiên Tịch liền đau lòng một trận, cho nên y không có chút nào phản kháng, thừa nhận Lăng Thần hôn, muốn dùng nụ hôn của mình trấn an Lăng Thần.

Lăng Thần hôn khá là bá đạo và cường thế, không cho người một chút khe hở và thời gian tự hỏi nào, nếu là người khác tuyệt đối sẽ không thừa nhận nổi Lăng Thần hôn như vậy, may mà Hạ Thiên Tịch vẫn luôn không phản kháng, ngược lại thả lỏng thân thể thừa nhận nụ hôn của Lăng Thần, dưới sự dịu ngoan của Hạ Thiên Tịch, sự cường thế của Lăng Thần cũng dần dần thả lỏng, loại tâm tình mất mà tìm lại được này, chỉ khi hôn Hạ Thiên Tịch hắn mới có thể cảm nhận được, Hạ Thiên Tịch chân chính đã trở lại, về trong lòng ngực của hắn.

Nhưng chỉ một cái nụ cũng không thể đủ thỏa mãn Lăng Thần, hai người hôn hôn đều có điểm lau súng cướp cò, dù sao hai người đã ba năm không thân mật, lại nói bọn họ lại là người yêu của nhau, tách ra ba năm chợt gặp mặt, muốn phát sinh quan hệ quả thực chính là việc hết sức bình thường.

Khi Hạ Thiên Tịch bị Lăng Thần hôn đến mơ mơ màng màng, đầu y đã mơ hồ một mảnh, chợt rời môi, ánh mắt Lăng Thần nóng bỏng nhìn thiếu niên mềm yếu như không xương trong lòng ngực, khóe môi hơi nhếch, mắt phượng hẹp dài mang theo ý cười.

Hắn rất thích dáng dỗ dành này của Hạ Thiên Tịch.

Giống như Hạ Thiên Tịch, y tức giận, Lăng Thần sẽ dỗ dành, mình tức giận, Hạ Thiên Tịch cũng sẽ dỗ dành, hơn nữa phương pháp dỗ dành này rất là khiến hắn hưởng thụ.

Thừa dịp Hạ Thiên Tịch còn chưa phản ứng lại, Lăng Thần lập tức lôi ra một cái giường lớn trong nhẫn không gian của mình, sau đó đặt Hạ Thiên Tịch đang mềm như không có xương lên trên, tùy tay tạo một cái kết giới, nhìn người nào đó mị nhãn như tơ, khuôn mặt hồng hồng nằm trên giường, hắn lập tức xông tới.

Tiểu Bình Quả nhìn kết giới phía trước, đã không nhìn thấy hai người trong kết giới, cho nên liền tự động tung ta tung tăng vẫy cái đuôi chạy tới gần kết giới, bảo vệ kết giới cho hai người.

Hạ Thiên Tịch ở trong kết giới phản ứng chậm một giây, lại lần nữa bị Lăng Thần hôn lên.

Ngươi nha, ra ngoài cư nhiên còn mang theo giường đệm, quả thực xỏ lá!

Khi Hạ Thiên Tịch dần dần mơ màng, đinh ――

Thanh âm máy móc của hệ thống lại vang lên: Hai người thân thể thành thục, đã có thể dựng dục bánh bao nhỏ, xin hỏi có mở ra chức năng dựng dục bánh bao nhỏ hay không?

Cái gì lung tung rối loạn?

Hạ Thiên Tịch bị Lăng Thần hôn đến lú lẫn đầu óc, căn bản là chưa kịp tự hỏi thanh âm của hệ thống đột nhiên toát ra là chuyện gì? Càng là không có cẩn thận đi tìm tòi nghiên cứu ba chữ bánh bao nhỏ, hiện tại y làm gì có thời gian rảnh rỗi đi nghiên cứu cái gì mà bánh bao nhỏ, đã bị Lăng Thần hôn đến trì độn rồi.

Cố tình, giọng nói của hệ thống còn không ngừng vang lên trong đầu y: "Thời gian dài nếu không có ai lựa chọn, hệ thống sẽ lựa chọn chấp nhận, xin hãy xác định ――5,4,3......"

Khi thấy Hạ Thiên Tịch không tập trung, ánh mắt nóng bỏng của Lăng Thần trở nên u ám, dùng môi hung hăng lấp kín môi Hạ Thiên Tịch, ác ý dùng răng cắn một cái lên môi Hạ Thiên Tịch, đau đớn kích thích Hạ Thiên Tịch sợ hãi kêu lên một tiếng, không để ý tới thanh âm của hệ thống trong đầu, cho nên hệ thống tự động lựa chọn chấp nhận.

"Chức năng dựng dục bánh bao nhỏ đã mở ra."

Đầu óc dần dần trầm luân, Hạ Thiên Tịch căn bản là không để ý tới thanh âm của hệ thống......

Chờ tới ngày hôm sau khi y tỉnh lại, Hạ Thiên Tịch nâng nâng mí mắt nặng trĩu của mình lên, thật là không khỏi trợn mắt, cả người eo đau lưng đau, cảm giác xương cốt cả người đều bị vỡ nát.

Trước kia khi lên giường với Lăng Thần y còn chưa cảm giác được Lăng Thần là một loại người tra tấn người như vậy, nhưng đêm qua hai người bọn họ quả thực quá điên cuồng, ba năm không gặp, Lăng Thần quả thực giống như đem y chiên xào nấu nướng, lôi toàn bộ 18 ban võ nghệ ra dùng, kết quả cuối cùng khiến y không chống đỡ nỗi mà ngất đi, quả thực mất mặt.

CMN chính là hôm nay, đau nhức cả người, từ lưng cho tới eo, ngay cả đầu ngón tay cũng không có sức mà động, cư nhiên bị một người làm tới trình độ này, đối với một người cũng là nam nhân như y, thật là quá mất mặt.

Hạ Thiên Tịch thật muốn che mặt.

Không giống như trước kia, Lăng Thần lần này cũng không rời giường, chờ y tỉnh lại, Lăng Thần đã nấu cơm, chờ y rời giường rửa mặt vừa lúc đã có sẵn đồ ăn để ăn, thấy y tỉnh, Lăng Thần vòng cánh tay ôm chặt lấy eo y, giữa hai người không có bất kỳ một kẽ hở nào, thân thể gắt gao dán chặt, Hạ Thiên Tịch có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ trên cơ thể Lăng Thần truyền tới.

Huống chi, hai người bọn họ đều không mặc quần áo có được không?

Ngày hôm qua kết thúc lúc nào, Hạ Thiên Tịch cũng không biết, cuối cùng y mất hết sức lực mà hôn mê bất tỉnh, cho nên Lăng Thần không dùng được thủy hệ ma pháp tự nhiên sẽ không tẩy sạch thân thể cho y, cảm giác được cơ thể dính nhớp không thoải mái, lại bị Lăng Thần ôm lấy gắt gao, Hạ Thiên Tịch nhíu mày một chút, muốn đứng lên tẩy sạch thân thể một chút, nhưng y vừa động đậy, toàn thân đều đau nhức khiến y nhịn không được mà kêu lên một tiếng.

"Ngô......"

Chợt, cánh tay bên hông lại siết vào càng chặt.

"Đau, đau......" Hạ Thiên Tịch lập tức nhỏ giọng hừ hừ, mới phát hiện giọng nói của mình khàn khàn, đều do hôm qua y kêu quá lớn, dùng giọng nói quá độ, kết quả là yết hầu hôm này khàn hết sức, cũng rất đau.

Thật thảm!

Hạ Thiên Tịch âm thầm nghĩ, một đòn sát thủ này đối với y mà nói quả thực không có lợi.

Lăng Thần hơi hơi nới lỏng cánh tay, nhưng cũng không buông y ra, tách ra ba năm, ai cũng không biết được trong ba năm qua trái tim y đã bị dày vò như thế nào, cho dù ngày hôm qua nhìn thấy Hạ Thiên Tịch, hắn cũng không thể xác định bản thân đã thực sự gặp lại y hay chưa, chỉ có giây phút này ôm y vào trong lòng ngực, cùng y hòa hợp thành một, hắn mới có thể chân chính cảm nhận được, Hạ Thiên Tịch đã trở lại.

Cho nên, ngày hôm qua cũng không phải chỉ là thỏa mãn tư dục của bản thân, sở dĩ hắn hung hăng mà làm, là muốn chứng minh cho bản thân, Hạ Thiên Tịch đã trở lại, bảo bối của hắn đã trở lại, hắn muốn cho bản thân được an lòng.

Cho nên, hắn mới có thể không bận tâm tới thân thể Hạ Thiên Tịch mà hung hăng muốn y cả một đêm như vậy.

Hiện tại, mở mắt ra nhìn thấy y tỉnh lại từ trong lòng ngực mình, loại cảm giác này ―― thật tốt!

"Bảo bối, ngươi sáng sớm đã câu dẫn ta, là ngày hôm qua còn không cho ngươi ăn no sao?" Nếu người đã trở lại, nhìn khuôn mặt của Hạ Thiên Tịch, Lăng Thần lại nhịn không được muốn trêu đùa.

Thiếu niên đáng yêu này, mới là tiểu tức phụ của mình.

Hạ Thiên Tịch tức giận trừng mắt với hắn một cái, chịu đựng giọng nói không thoải mái nhỏ giọng nói: "Mau đứng lên, ta muốn tắm rửa."

Trên người dính nhớp như vậy, hơn nữa hai người còn đang ở trong kết giới, hơi thở không tiêu tán ra ngoài được, mùi vị mồ hôi hỗn loạn nồng đậm....thật là muốn có bao nhiêu mê loạn liền có bấy nhiêu mê loạn.

"Nhưng mà, ta còn muốn......" Tiếng nói nhè nhẹ trầm thấp mang theo một loại mị hoặc nhân tâm, Lăng Thần gắt gao ôm lấy Hạ Thiên Tịch để hai người da thịt tương dán càng thêm chặt chẽ, không hề cảm thấy thẹn mà nói.

Hạ Thiên Tịch lập tức trừng lớn đôi mắt, một hơi thiếu chút nữa bị tăng xông.

Này! Lão tử thiếu chút nữa bị ngươi làm chết, ngươi còn muốn, ngươi còn tí nhân tình nào hay không?

Ba năm trước đây Lăng Thần tuyệt đối sẽ không vô nhân tính như vậy, chẳng lẽ ba năm nay làm tính cách Lăng Thần thay đổi?

"Không được." Hạ Thiên Tịch không chút do dự cự tuyệt: "Lại làm nữa ta sẽ chết."

Y không muốn trở thành một kẻ túng dục mà chết, như vậy quá mức thảm thiết.

"Làm sao thế được?" Lăng Thần nheo lại một đôi mắt phượng tinh tế nhìn Hạ Thiên Tịch, gợi lên môi mỏng cười đến là quyến rũ mị hoặc, dùng ánh mắt tinh tế miêu tả hình dáng gương mặt Hạ Thiên Tịch mà âm trầm cười: "Bảo bối, ngươi chính là ma đạo sĩ trung cấp, chiến sĩ cơ giáp cấp 7, sao có thể dễ dàng bỏ mạng như vậy được?"

"Ách....."

"Cho nên, chúng ta tới làm đi!"

Lăng Thần nói xong, không cho Hạ Thiên Tịch chút phản ứng nào, lập tức lấp kín đôi môi Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch: "......"

Cho nên, y thăng cấp thành ma đạo sĩ trung cấp và chiến sĩ cơ giáp cấp 7, chỉ là để thể lực ở trên giường càng tốt hơn sao?

Có cần đau bi như vậy hay không?

..........
Bình Luận (0)
Comment