Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 109

Phi thuyền của đội hộ vệ hoàng gia vừa mới xuất hiện, đám học sinh huyên náo chen chúc liền an tĩnh lại.

Hạ Mạt cũng bị các đồng học nhiệt tình giày vò điên rồi, bỗng nhiên phát giác những người bên cạnh như trúng phải thần chú định thân, cậu lập tức hạ tay xuống, mở to mắt, nhìn chung quanh một vòng, lập tức phát hiện cái phi thuyền có khắc dấu hiệu đội hộ vệ hoàng gia kia!

Randall đến rồi?!

Trong lòng của cậu vui vẻ, mắt sáng lên nhìn chằm chằm cửa khoang. Cửa khoang mở ra, đi ra ngoài không phải là người mà cậu muốn nhìn thấy, ánh sáng trong mắt bỗng trở nên ảm đạm không ít.

Alpha mặc đồng phục của đội thị vệ đứng nghiêm, ánh mắt lợi hại khẽ quét qua đám người, lập tức khóa chặt Hạ Mạt, sải bước đi về phía cậu.

Khiếp sợ bởi khí thế toát ra từ trên người hắn, các học sinh đều không tự chủ nhường đường.

Alpha đi vào trước mặt Hạ Mạt, thu liễm một chút, nhưng mà thanh âm vẫn đông cứng như trước, “Hạ Mạt đồng học?”

“Là tôi.”

“Xin mời.” Alpha tiếc chữ như vàng, nhanh nhẹn nghiêng người, một tay làm ra tư thế xin mời.

Hạ Mạt dừng một chút, quay đầu nhìn Ngọc Chương đang nhìn về phía bên này, nhìn thấy Ngọc Chương gật đầu liền đi lên phi thuyền.

Các học sinh vây xem thấy Hạ Mạt đi về phía phi thuyền liền không khỏi than thở, vốn định nói vài câu với 110, không nghĩ tới người ta sớm đã bị điện hạ đặt trước rồi!

Hạ Mạt tiến vào chủ khoang thuyền.

Trong chủ khoang thuyền có 5 người hoặc đứng hoặc ngồi, Hạ Mạt liếc mắt liền phát hiện Randall!

Quả nhiên là là hắn phái người tới đón mình a?!

Trong nội tâm của Hạ Mạt vô cùng cao hứng, quay đầu nhỏ giọng nói “Cám ơn” với vị Alpha vừa nãy đã dẫn đường cho mình, rồi bước nhanh về phía Randall.

Từ khi Hạ Mạt xuất hiện Randall đã chú ý tới, còn chưa lên tiếng, Lance vốn đang ngồi trên ghế dựa từ chơi tự vui đã vọt tới chỗ Hạ Mạt, mặt mày hớn hở: “Lợi hại ah! Không nghĩ tới tinh thần lực của cậu lại có thể cao như vậy! Mấy người chúng tớ nghe xong liền bị đả kích thảm rồi!”

Vu Triết cũng đi qua, xét thấy thân cao chênh lệch khá lớn, chỉ có thể ngửa đầu, vẻ mặt giống như táo bón, không được tự nhiên mà nói: “Chúc mừng.”

Hạ Mạt tạm thời buông tha cho dự định đi về phía Randall, cười ha hả với hai người bày tỏ sự cảm ơn.

“Cậu không biết đâu, phụ hoàng mẫu hậu sau khi nghe nói tinh thần lực của cậu lên tới 110 liền lộ ra biểu tình vô cùng kinh ngạc đó!”

“Bệ hạ cùng đế hậu cũng biết?”

“Loại đại sự này đương nhiên bọn họ biết rõ.”

Hạ Mạt không quá thoải mái nơi nới lỏng cổ áo, tâm tình tung tăng như chim sẻ, xem ra khoảng cách thời gian gặp gia trưởng cũng không xa. Nho nhỏ kích động một hồi, cậu thu hồi tâm thần, “Đúng rồi, còn chưa biết kết quả kiểm tra tinh thần lực của các cậu như thế nào đâu?”

Lance tự hào ưỡn ngực, “Bổn cung là 92! Cao nhất hệ điều trị!” Nói xong, y lại chỉ vào Vu Triết, “Hắn 89, tinh thần lực không phải là cao nhất nhưng mà chỉ số thông minh tuyệt đối nghiền ép tất cả mọi người! Trương Lợi 91, Trần Khiết 93. Hai người kia đều là thứ nhất của khoa mình ”

“vVậy thì Randall điện hạ thì sao?” Thật ra cái này mới là cậu quan tâm nhất!

“Hoàng huynh ah? Tinh thần lực của hoàng huynh hai năm trước đã kiểm tra qua, lúc ấy là 94, còn bây giờ là bao nhiêu bổn cung cũng không rõ.”

“Tinh thần lực không phải cũng phát triển sao, mặc dù cũng không thay đổi nhiều lắm.”

“Cũng đúng.” Lance quay đầu, nói với Randall: “Hoàng huynh, lúc nào lại đi kiểm tra đo lường tinh thần lực?”

Randall nghiêng đầu, ánh mắt rất nhanh xẹt qua Hạ Mạt, cuối cùng dừng ở trên người Lance, “Tại sao lại đột nhiên hỏi cái này?”

Lance chỉ một ngón tay về phía Hạ Mạt, “Là cậu ấy hỏi.”

Randall nhìn Hạ Mạt, con ngươi màu xanh lạnh xinh đẹp làm người ta ngạt thở.

Hạ Mạt đột nhiên khẩn trương lên, vụng trộm hít sâu mấy lần, đợi hơi thở vững vàng mới nói: “Không phải mỗi học sinh đều có hồ sơ học tập sao? Tinh thần lực là một chỉ tiêu trọng yếu cho nên sẽ được ghi lại trong đó, cho nên…”

“Không sao.” Trương Lợi nói: “Người cầm đầu của đoàn đội nhỏ chúng ta có tinh thần lực rất cao sẽ khiến cho người chú ý.”

Hạ Mạt dùng mắt hỏi thăm Randall.

Randall từ chối cho ý kiến, chỉ nói: “Nghe phụ hoàng nói, Diệp đại sư đi Băng thành chấp hành nhiệm vụ bí mật, ước chừng một tuần lễ sau mới có thể trở về.”

“Ah?” Vậy thật không khéo, Hạ Mạt tự nhủ trong lòng.

Lance nhảy dựng lên, sức sống bắn ra bốn phía, “Hôm nay chính là ngày nghỉ khó có được! Ngày hôm qua chúng ta lấy được danh hiệu đứng đầu, hơn nữa kết quả kiểm tra tinh thần lực của mọi người lại không tệ! Nói thế nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng phải ăn mừng một trận!”

“Đồng ý.”

Mấy phút đồng hồ sau, phi thuyền dừng lại.

Hạ Mạt đi ra phi thuyền, ánh mắt sáng lên, gạch xanh lát kín, Lưu ly tráng lệ, quần thể kiến trúc sang trọng như thế nhất định là hoàng cung!

Vừa nghĩ tới có khả năng nhìn thấy phụ hoàng cùng đế hậu của Randall ở trong này, Hạ Mạt liền không tự chủ được lại khẩn trương lên, cậu bước nhanh đuổi kịp Trương Lợi, thấp giọng hỏi: “Chúng ta đến nơi này làm cái gì?”

Trương Lợi nghiêng đầu nhìn hắn, yên lặng kéo dài khoảng cách, “Khẩn trương cái gì? Chẳng qua là tới chơi một ngày, cậu nghĩ là gặp gia trưởng?”

“Ây…” Hạ Mạt bị nói đến nỗi mặt đỏ cả lên, cậu khẩn trương nhìn qua bóng lưng phía trước, nhíu mày nói: “Đừng nói bậy.”

“Chỉ là trêu cậu thôi, còn tưởng là thật?”

“Cậu!” Hạ Mạt chán nản, dứt khoát không để ý tới hắn.

Trương Lợi cười đến như một con hồ ly thiếu đánh, ánh mắt ý vị thâm trường nhìn về phía Hạ Mạt.

Hạ Mạt thẹn quá hoá giận, nhưng lại không thể làm gì được hắn, chỉ có thể đi nhanh về phía trước vài bước, vứt tên chán ghét này ở phía sau.

Trong đám kiến trúc Gothic cao thấp đan xen, tòa nhà vô cùng hùng vĩ ở chính giữa kia được gọi là chủ điện, là chỗ ở của quốc vương cùng đế hậu của Lạp Hỗ tinh cầu, mà Randall cùng Lance lại ở thiên điện bên trái cùng bên phải chủ điện.

Dưới sự dẫn dắt của Randall, một đám người đi vào bên trái thiên điện.

Đây là lần đầu tiên Hạ Mạt nhìn thấy cung điện của Randall. Cho dù đời trước từng vô số lần nghe Laurent nhắc tới chỗ này, thậm chí còn cùng với Laurent xem qua bản đồ cấu tạo của cung điện này nhưng cậu vẫn cảm thấy vô cùng tò mò với từng cái ngói từng viên gạch ở chỗ này.

Lance hào phóng giới thiệu cho cậu, “Nơi này là chỗ ở của hoàng huynh. Kiến trúc chủ thể cao 15 mét, gồm 3 tầng, bình quân mỗi tầng cao 5 mét. Lầu một là phòng huấn luyện thân thể, phòng tu luyện nhạc khí, đại sảnh đón khách, phòng bếp nhỏ, bên ngoài là bể bơi có độ ấm ổn định theo các mùa. Lầu hai là phòng ngủ dành cho chủ và khách cùng với thu phòng, lầu ba là đài quan sát, đài quan sát chính là chỗ tốt, tại đó…”

Hạ Mạt một bên nghe một bên gật đầu.

Cậu đứng trên sàn nhà được lát bằng đá, ánh mắt nhìn lên cầu thang tinh xảo xoáy quanh, cuối cùng dừng lại trên cái cửa gỗ màu xám ở chính giữa lầu hai.

Cậu biết rõ, chỗ đó chính là phòng ngủ của Randall.

Có người từng nói, phòng ngủ là thứ có thể phản ánh nội tâm của con người nhất.

Hạ Mạt tràn ngập hiếu kỳ với tất cả những thứ ở sau cánh cửa đó. Một Alpha ưu tú như Randall sẽ có phòng ngủ như thế nào đây? Có phải là giống như con người của hắn hay không, lần đầu tiên tiếp xúc làm cho người ta cảm thấy ngắn gọn, nguội lạnh, cẩn thận tỉ mỉ, mà ở dưới những lớp phòng hộ này chính là một tấm lòng ôn nhu ấm áp?

Lance nói hăng say, quay đầu lại thì thấy Hạ Mạt đang thất thần, đưa tay quơ quơ ở trước mặt cậu, người này đều không có phản ứng, nhìn theo tầm mắt của cậu… Lance nhíu mày, thần sắc cổ quái vỗ bờ vai của cậu một cái.

Hạ Mạt bỗng nhiên hoàn hồn, liền thấy Lance cảnh giác nhìn cậu, “Làm sao vậy?”

“Tại sao cậu lại nhìn chằm chằm không rời mắt vào phòng ngủ của hoàng huynh?”

“Ah?” Hạ Mạt sững sờ, giả bộ vô tri, “Đó là phòng ngủ của Randall điện hạ?”

“Ừm.”

“A, ngại quá, tớ không biết đó là phòng ngủ của đại điện hạ, chỉ là cảm thấy cánh cửa đó rất khác biệt, cho nên…”

Cửa rất rất khác biệt?

Lance quay đầu xem xét cửa gỗ, chậc, cánh cửa này căn bản không có gì khác so với cánh cửa bên trái cùng bên phải có được không? Tại sao cậu lại thấy được nó rất tinh xảo chứ? Lance dẩu môi, nghiêm túc nói: “Đối với Alpha mà nói, ngoại trừ tin tức tố ra thì Beta nam không khác gì với Omega cả, thân là một nam Beta, cậu nên biết là tự tiện xem phòng ngủ của một Alpha là một hành vi rất không lễ phép chứ?”

“Tớ biết.” Vành tai Hạ Mạt nóng bừng, đang tự sướng thì bị cậu em chồng phát hiện gì gì đó, cảm giác thật sự không quá tốt.

“Biết rõ là tốt rồi.” Dừng một chút, Lance vẫn cảm thấy lo lắng, vì vậy nghĩa chánh ngôn từ nói: “Hoàng huynh nhất định sẽ kết hôn với Omega ưu tú nhất sau bổn cung, về sau còn có thể sinh cho bổn cung rất nhiều Hoàng chất thông minh xinh đẹp, cho nên, cậu nhất định không thể đánh chủ ý lên hoàng huynh, biết không?”

Hạ Mạt một bên gật đầu, một bên co rút trong lòng: Sinh rất nhiều Hoàng chất, cậu nghĩ Randall là lợn giống hay sao?

Lance nhìn bộ dáng kia của cậu, luôn cảm thấy trong nội tâm không nỡ, vì vậy sau khi rời khỏi ánh mắt của Hạ Mạt liền lặng lẽ đi đến bên người Randall, “Hoàng huynh.”

“Hả?”

“Tới bên này.”

Randall nhìn nhìn mấy người đang trao đổi trong đại sảnh, theo Lance đi đến chỗ hẻo lánh, “Làm sao vậy?”

Lance thò đầu ra, nhìn thấy Hạ Mạt đang nói chuyện cùng với Trương Lợi, vội vàng lùi đầu, vẻ mặt lo lắng nói với Randall: “Hoàng huynh, có chuyện không biết có nên nói với anh không.”

Đuôi lông mày Randall nhảy lên, “Có chuyện gì không thể nói cùng hoàng huynh?”

“Cái kia…”

“Có chuyện nói thẳng.”

“Cái kia…”

“Nói.”

“Hạ Mạt, Hạ Mạt thật sự là vừa ý anh rồi!”

“…”

Lance thấy hắn không nói lời nào, lập tức nóng nảy, ngôn từ khẩn thiết khuyên can: “Hoàng huynh! Hạ Mạt mặc dù bộ dạng đẹp mắt tinh thần lực cũng siêu cao, nhưng cậu ấy với anh không thích hợp! Anh là Alpha huyết thống thuần khiết nắm giữ sứ mạng nối dõi tông đường của hoàng thất, một khi cùng Beta cùng một chỗ về sau có thể sinh ra Hoàng chất thông minh lanh lợi người gặp người thích hay không là một vấn đề! Cho nên hoàng huynh, tuyệt, đối, không thể tiếp nhận sự theo đuổi của cậu ấy!”

“…”

Hết chương 109.

.
Bình Luận (0)
Comment