Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 145

Hạ Mạt cầm lấy biểu tượng hợp kim đại diện cho danh hiệu sơ cấp chế tạo sư kia, chỉ cảm thấy nặng trịch.

Hợp kim có màu đen nhánh, hình chữ nhật, xung quanh là một vòng trang trí, ngay phía trên là bốn chữ “Tế tạo cơ giáp”, phía dưới có khắc hai chữ “Sơ cấp” to bằng móng tay.

Trương Lợi hứng thú dạt dào nhìn vào huy chương trong tay cậu, “Chậc chậc, không nghĩ tới cậu cư nhiên trở thành sơ cấp chế tạo sư rồi.”

Hạ Mạt đưa cho hắn một ánh mắt uy hiếp, “Xem thường tớ?”

“Làm sao tôi dám xem thường ngài, ngài là người có cấp bậc a. Chỉ là nhớ đến bộ dáng túng quẫn của người nào đi khi ở trong rừng rậm mô phỏng, thực sự là khác biệt.”

Đây là đang gián tiếp khích lệ ta phát triển nhanh chóng sao. Hạ Mạt nghĩ thầm.

Sau khi chia tay với Lance, Vu Triết, bốn người Hạ Mạt trở lại phòng ngủ. Hạ Mạt vừa ngồi xuống liền thấy quang não truyền đến tín hiệu trò chuyện.

“Ai?” Randall hỏi.

“Là sư phụ.” Hạ Mạt vội vàng đứng lên, ấn nút nghe máy, cung kính nói: “Sư phụ.”

“Chúc mừng con trở thành sơ cấp chế tạo sư.”

“Cám ơn người.” Hạ Mạt có phần ngại ngùng, tròng mắt đảo vài vòng rồi lại nhạy bén bổ sung: “Đều là công lao của sư phụ.”

“Không, ít nhất không hoàn toàn là của ta.” Diệp Vĩ khoát khoát tay, dáng tươi cười rất ôn hòa, “Về chiếc thuyền mà con hợp thành kia, ta có một số việc muốn thỉnh giáo con.”

“Thỉnh giáo?! Không dám không dám, sư phụ có chuyện nói thẳng, đừng làm đồ đệ tổn thọ.”

“Khẩn trương như vậy làm cái gì? Đến câu lạc bộ đi, ta ở chỗ đó chờ con.”

“Vâng.”

Ngắt video, Hạ Mạt thấp thỏm lau mồ hôi lạnh một cái.

Trương Lợi cũng nghe thấy đối thoại vừa rồi, đuôi lông mày nhảy lên, cười nói: “Lợi hại a, Diệp đại sư còn có thể dùng hai chữ ‘Thỉnh giáo’ với cậu.”

Hạ Mạt trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó nói với Randall: “Em muốn đi…”

“Tiễn em.”

“Được!” Hạ Mạt vui mừng theo Randall rời khỏi.

Hai người cùng nhau đi vào câu lạc bộ chế tạo cơ giáp, bởi vì video về Hạ Mạt trong trận đấu cho nên bây giờ toàn bộ Exxon không có người nào là không biết cậu. Thế cho nên chỉ cần cậu xuất hiện ở cửa sân đấu liền đưa tới một đám giáo viên học sinh và nhân viên công tác vây xem.

“Tàn đại! Tàn đại! Tớ là siêu cấp fan não tàn của cậu, quỳ cầu kí tên!” Mặc dù kí tên gì đó khả năng cực kỳ bé nhỏ…

“Tớ là bạn học cùng lớp xxx đã được cậu liều mạng cứu mạng, cầu lấy thân báo đáp!” Mặc dù lấy thân báo đáp gì rõ ràng không có khả năng…

“Tàn đại! Thầy là lão sư khóa XX của em, cầu chụp ảnh chung! Thầy sẽ cho em 100 phân!” Mặc dù chụp ảnh chung gì đó…

“…”

Hạ Mạt ngay từ đầu cười đến vô cùng xán lạn, nhưng sau khi kiên trì mười phút thì cả khuôn mặt đã trở nên cứng ngắc đến run rẩy rồi! Mặc dù cậu đã sớm dự đoán được khả năng sẽ xuất hiện tình huống này thế nhưng không nghĩ tới mình lại được hoan nghênh như vậy ah!



Randall cúi đầu nhìn người bó tay bó chân bên cạnh, giơ tay lên, ra hiệu mọi người yên tĩnh. Lực thu hút của Hoàng tộc cùng với độ tôn sùng của dân chúng vào lúc này được thể hiện vô cùng tinh tế!

Đám người sôi trào ồn ào bỗng chốc trở nên yên tĩnh

“Hạ Mạt vô cùng cảm tạ mọi người ủng hộ cùng yêu thích, nhưng bây giờ cậu ấy còn có chuyện quan trọng trong người, không thể đứng ở chỗ này quá lâu, nhưng lại không thể phụ ý tốt của mọi người. Bổn cung đề nghị, mọi người chụp một tấm ảnh chung với Hạ Mạt ngay trước cửa câu lạc bộ này đi.”

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Chụp ảnh tập thể?!

Đã tốt hơn so với dự đoán rất nhiều! Ai có thể cướp được vị trí bên người Hạ Mạt thì đó chính là người thắng!

Mọi người tranh giành trước sợ sau vọt tới sau lưng Hạ Mạt, mấy thanh niên tay chân lưu loát chiếm lấy tiên cơ, vì không khiến người khác lại chui vào liền tay nắm tay đồng tâm hiệp lực, mạnh như thành đồng tử thủ vị trí trái phải và phía sau Hạ Mạt, mặc kệ người nào xô đẩy đều đứng vững như núi thái sơn!

Vì thỏa mãn nguyện vọng được chụp ảnh chung cùng với Hạ Mạt của tất cả mọi người ở đây, đại vương tử điện hạ của Lạp Hỗ tinh cầu Randall chủ động đứng ra làm thợ chụp ảnh.

Khi thấy hắn đi đến phía trước, những người có liên quan đều lập tức khóc ròng: Điện hạ Randall cao quý của ta lại có thể tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục làm thợ chụp ảnh, rất cảm động, rất có cảm giác có lỗi a?!

Randall đứng trên một cái bục do một bạn học hệ chế tạo cơ giáp dựng lên, mở ra quang não, nhắm ngay vào đội hình hình quạt cách 10m

“Mọi người hãy nhìn vào màn ảnh.”

“Một!”

“Hai!”

“Ba!”

Randall ấn nút chụp ảnh, đưa cho mọi người nhìn nhìn, ngoại trừ cái đầu của Hạ Mạt tương đối thấp không thể sửa lại thì những người còn lại đều rất không tồi, hắn chuyển lại tấm ảnh cho một vị lão sư trong đó để cho toàn bộ bạn học đều đi đến chỗ vị lão sư kia lấy ảnh.

Hao phí gần 20 phút ở cửa ra vào, Hạ Mạt cùng Randall rốt cục đi vào gian phòng số 9.

“Thật xin lỗi, chúng con tới chậm.”

Diệp Vĩ đang đứng bên cjanh chiếc phi thuyền kia, nghe thấy thanh âm, quay đầu, ôn hòa cười cười, “Không sao, được người ủng hộ là chuyện tốt.”

Hạ Mạt quẫn bách gãi gãi má.

Randall vẫn ngồi ở trong góc như bình thường.

“Chiếc phi thuyền này là con chế tạo ra.” Diệp Vĩ vuốt ve mặt ngồi cứng rắn của cơ giáp, hỏi Hạ Mạt: “Con biết tính năng của nó như thế nào không?”

“Cái này…” Đôi má của Hạ Mạt nóng lên, cậu quả thực không biết, cho tới bây giờ hình như cũng không suy nghĩ đến vấn đề tính năng.

“Ta đã làm kiểm tra đo lường tổng thể cho nó, số liệu biểu hiện, lực công kích của nó cơ bản là không; thân tàu quá dày, sẽ ảnh hưởng tốc độ phi hành cùng độ cao; độ hợp lý trong cấu tạo bên trong thấp hơn tiêu chuẩn…”

Diệp Vĩ càng nói, đầu của Hạ Mạt càng vùi thấp, lực công kích cùng bên trong cấu tạo gì gì đó, cậu đến bây giờ căn bản cũng không cân nhắc qua, chỉ muốn có thể phòng ngự quả Boom là tốt rồi…

“Thế nhưng lực phòng ngự của nó lại vượt qua trình độ của cơ giáp cấp 2, dồn thẳng vào cơ giáp cấp 3, mặt khác, nó còn được người chế tạo thêm vào chức năng phòng hộ tinh thần lực.”

Hạ Mạt kinh ngạc ngẩng đầu, cậu căn bản cũng không biết rõ những thứ này.

Randall ngồi ở xa xa cũng ngẩng đầu lên, con mắt màu xanh lam lạnh dùng ánh mắt dò xét nhìn về phía chiếc phi thuyền bên cạnh Diệp Vĩ.

“Cái gọi là phòng ngự tinh thần lực, tức là chế tạo sư hình thành nên một lớp màng bảo hộ bên ngoài cơ giáp, nó sẽ tăng lên tùy theo năng lực cá nhân của chế tạo sư. Tầng bảo hộ này dưới tình huống bình thường sẽ không có tác dụng, nhưng khi đối mặt với công kích của một chế tạo sư khác hoặc một vũ khí tinh thần lực thì sẽ biểu hiện ra tác dụng cực lớn.”

Hạ Mạt chậm rãi há hốc miệng. Hiểu biết của cậu đối với việc chế tạo cơ giáp chỉ dừng lại ở mấy tháng này, đời trước trôi qua đần độn u mê căn bản không nghe nói đến chuyện phòng ngự tinh thần lực! Thế nhưng trực giác nói cho cậu biết, thứ này nhất định rất lợi hại!

Trông thấy con mắt Hạ Mạt bắt đầu tỏa sáng, Diệp Vĩ vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Nói như vậy có lẽ con vẫn không cảm nhận được sự quan trọng của phòng ngự tinh thần lực. Không bằng để ta biểu hiện cho con đi.”

Hạ Mạt liên tục gật đầu.

Diệp Vĩ giơ ra tay phải.

Hạ Mạt nhìn chằm chằm lòng bàn tay của hắn không chớp mắt, phát hiện trên tay của Diệp Vĩ lấy một tốc độ mà mắt thường cũng có thể lấy được hình thành nên một khẩu súng ngắn, Diệp Vĩ linh hoạt chuyển động súng ngắn, đưa báng súng về phía Hạ Mạt.

Hạ Mạt nghi hoặc.

“Dùng tinh thần lực phân giải nó.”

“Được.” Hạ Mạt tiếp nhận bằng hai tay, hơi chần chờ phát ra tinh thần lực. Xúc giác tinh thần lực bao kín khẩu súng, rễ chùm thò ra, định hiểu thêm cấu tạo bên trong, nhưng làm cho cậu cảm thấy bất ngờ chính là xúc giác tinh thần của cậu lại bị một cỗ năng lượng bắn ngược lại!

Hạ Mạt lập tức ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Vĩ, “Sư phụ, đây là…”

Nụ cười trên mặt Diệp Vĩ dần dần mở rộng, “Con phát hiện?”

“Vâng. nhưng vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao xúc giác tinh thần của con lại bị bắn ra?!”

“Đây là phòng ngự tinh thần lực. Thử nghĩ, nếu như trên chiến trường con gặp được cơ giáp của quân địch, vốn có thể lợi dụng tinh thần lực triệt để phá hủy nó, nhưng nếu như cơ giáp của quân địch trang bị phòng ngự tinh thần lực thì con sẽ gặp khó khăn để phân giải nó trong thời gian ngắn, trừ phi tinh thần lực của con cao hơn đối phương rất nhiều.”

“Cái kia…” Hạ Mạt thấp thỏm hỏi, “Khả năng gặp được cơ giáp có trang bị phòng ngự tinh thần lực …”

“Vô cùng cao.”

“Hízz!” Hạ Mạt hít vào một ngụm khí lạnh, cậu “Hì hì” gượng cười hai tiếng, chưa từ bỏ ý định nói: “Sư phụ, không phải người đnaang nói chuyện giật gân đấy chứ? Con lớn như vậy mới nghe đến chuyện cơ giáp có phòng ngự tinh thần lực…”

“Không tin?”

“Cũng không phải không tin…”

“Ta biết con nhất thời không thể tiếp thụ được.” Diệp Vĩ ngẩng đầu nhìn về phía Randall trong góc phòng, “Điện hạ, ngài đã từng ở trong quân đội, ngài có hiểu biết về cái này chứ?”

Hạ Mạt quay đầu nhìn Randall.

Randall nhạt nói: “Diệp đại sư nói không khoa trương một chút nào. Địch nhân lớn nhất của Lạp Hỗ tinh cầu chính là Hắc Vương tinh, năng lực chế tạo cơ giáp của bọn họ mạnh hơn Lạp Hỗ tinh cầu, có trên 50% cơ giáp có phòng ngự tinh thần lực.”

“Vậy chúng ta thì sao?”

Randall trầm mặc.

“… Không đến 10%, hơn nữa phần lớn tập trung ở cơ giáp cao cấp.” Thanh âm của Diệp Vĩ trầm nặng, “Dù sao cao cấp chế tạo sư của Lạp Hỗ tinh cầu quá ít.”

Không đến 10%?

Nói cách khác cơ giáp của Hắc Vương tinh mạnh hơn Lạp Hỗ tinh cầu ít nhất năm lần?!

Hạ Mạt bỗng dưng lùi lại một bước, sắc mặt trắng bệch!

Thực lực cách xa, loạn trong giặc ngoài!

Cậu bắt đầu oài nghi bọn họ có thể đối kháng với Nội các và Hắc Vương tinh sao?!

Hết chương 145.
Bình Luận (0)
Comment