Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 160

2:00 chiều, Hạ Mạt cùng Randall đúng giờ đi vào câu lạc bộ chế tạo cơ giáp.

Trải qua gần nửa năm lắng đọng, Hạ Mạt nghiễm nhiên trở thành người phát ngôn tốt nhất của câu lạc bộ cơ giáp.

Vừa đi vào câu lạc bộ, tùy ý có thể thấy được những tấm áp-phích tuyên truyền ba chiều cao bằng cả người cậu có mặt của cậu trên đó, mà ngay cả nhà vệ sinh cũng không thể tránh khỏi dùng cậu làm quảng cáo, bên cạnh còn bổ sung một câu: “Tới cũng vội vàng, đi cũng hừng hực.”

Căn cứ vào lời của Trương Lợi, những cái quảng cáo này đều có trả tiền.

Vì thế, Hạ Mạt bày tỏ vô cùng đau lòng

Bởi vì khoản tiền quảng cáo to lớn này không phải do cậu quyết định! Mà là bị tên nhị bức Trương Lợi này dùng cả vào linh kiện cơ giáp!

Chuyện lừa lão tử tạm thời không đề cập tới.

Hạ Mạt vừa mới xuất hiện ở cửa ra vào câu lạc bộ liền bị đám fan não tàn quấn lấy, khuyên can mãi mới tới mục ký tên.

Ứng phó hết đám fan não tàn, Hạ Mạt chịu đựng tiếng hét chói tai đi vào phòng số 9 với Randall.

Lúc này Diệp Vĩ đã đến, nghe thấy tiếng vang, quay đầu nhìn bọn họ, ôn hòa hỏi: “Ngày nghỉ thế nào?”

Hạ Mạt gật đầu, “Vô cùng phong phú. Nghe nói ngài lại bị bệ hạ gọi đi chấp hành nhiệm vụ bí mật?”

“Ha ha.” Diệp Vĩ cười không nói, “Trong khoảng thời gian này con tiến triển như thế nào?”

“Hoàn thành.” Hạ Mạt gãi gãi đầu, nhanh chóng lấy ra một chén nước nóng từ phía sau, đưa cho Diệp Vĩ.

Diệp Vĩ trông thấy, trong mắt không che dấu nổi kinh ngạc, hắn vội vàng bước nhanh hai bước, cầm ly thủy tinh trong tay, tỉ mỉ dò xét, sau một hồi lâu mới tức cười nghẹn ngào, “Đây là… Lập tức thành hình?”

“Ừm.” Bị cường giả mạnh nhất ở linh vực này nhìn bằng ánh mắt ngạc nhiên như vậy, Hạ Mạt cảm thấy đặc biệt có lỗi, “Múa búa trước mặt Lỗ Ban mà thôi.”

“Không, đây tuyệt đối không gọi múa búa trước mặt Lỗ Ban!”

Diệp Vĩ đi một vòng tại chỗ, tựa hồ đặc biệt kích động, “Không nghĩ tới con lại có thể tiến bộ nhanh chóng như vậy! Ngày hôm qua ta mới sửa sang lại con đường phát triển của con, cuối cùng con lại có thể làm được đến trình độ này. Thật giống như con trời sinh đã có thể tiếp nhận được những điểm đặc biệt để chế tạo cơ giáp cao cấp. Hôm nay xem ra chương trình học lúc trước ta làm đã không còn thích hợp rồi!”

Hai tay Diệp Vĩ nắm thành quả đấm, vội vàng khác thường: “Như vậy! Huấn luyện hôm nay tạm thời bỏ dở, đợi ngày mai ta sửa lại phương án luyện tập rồi thông báo cho con sau!” Nói xong, hắn căn bản không cho Hạ Mạt cơ  hội đáp lại đã rời khỏi.

Hạ Mạt lăng lăng nhìn bóng lưng có chút vội vàng, hậu tri hậu giác nói: “Cho nên, chúng ta có thể đi về?”

Randall gật đầu, “Đúng.”

“Được rồi.” Hạ Mạt buông thõng đầu đi ở phía trước, Randall lặng lẽ đi theo phía sau.

Hai người một trước một sau bước ra khỏi câu lạc bộ trong sự đưa tiễn vui vẻ nhiệt tình của người bán vé

“A, không cần đặc huấn, đột nhiên cảm giác xế chiều hôm nay thật là rảnh rỗi.”

“Em có nơi nào muốn đi không?”

“Không có.” Hạ Mạt lắc đầu, “Hay là trở về phòng ngủ đi.”

“Được.”

Hạ Mạt yên lặng đi ở đằng trước, Randall theo ở phía sau.

Cho dù hai người đều không nói gì thế nhưng không khí lại ngọt ngào khác thường.

“Báo danh tham dự giải thi đấu cơ giáp được tổ chức vào tháng thứ nhất sau khi nhập học, em định báo danh lúc nào?”

“Ngày mai đi. Dù sao báo danh chỉ là chuyện sớm hay muộn.”

“Được, ngày mai ta đi cùng em.”

Ngày hôm sau là ngày đầu tiên khai giảng của nửa học kỳ sau, dựa theo lệ cũ, đầu tiên chính là toàn thể học sinh tập hợp ở trên thao trường, hiệu trưởng nói chuyện.

Frankie hiệu trưởng từ trước đến nay vẫn theo đuổi thực tế, bài phát biểu của hắn thường chỉ có 10 phút, sau khi nói xong hết những nội dung cơ bản, hắn tiếp tục nói: “Người gây ra cuộc tấn công vào giải thi đấu chế tạo cơ giáp kỳ trước đã bị tìm ra, trước mắt người bị tình nghi đã uống thuốc độc tự sát, bên điều tra không có cách nào điều tra kỹ càng hơn, chỉ có thể kết thúc như vậy.

Đối với những bạn học bởi vì cố sự kia mà không thể hoàn thành đánh giá kết quả, các nhân viên trong trường sau khi trải qua quá trình bàn bạc và thống nhất đã quyết định, các bạn học đang tiến hành dở của năm thứ nhất và năm thứ tư đều có quyền tự do tham gia giải thi đấu cơ giáp.

Ý định ban đầu của nhân viên nhà trường là cổ vũ tất cả mọi người cùng tham gia cho nên sẽ không bắt buộc điều gì cả. Thời gian báo danh sẽ chính thức được khởi động vào 12 giờ đêm nay, hạn báo danh là tháng chín. Xin mọi người trong khoảng thời gian này hãy sắp xếp thời gian một cách thích hợp, chớ bỏ qua thời gian báo danh.

Hôm nay chỉ muốn nói những điều này thôi, tan họp!”

Sau khi đội ngũ giải tán, lập tức có bạn học hưng phấn nói: “Lại có thể không cần thi đấu! Thật tốt quá! Tớ sợ nhất là thi đấu cơ giáp! Trận kia quả thực chính là mạnh được yếu thua!”

Cũng có người than thở nói: “Giải đấu kỳ trước còn có thể lấy được danh hiệu top 10 trong lớp, không nghĩ tới bây giờ đừng nói đến 10 mà ngay cả top 100 cũng không được.”

“Cậu gấp cái gì, không phải còn tàn đại sao? Chỉ cần có hắn, tuyệt đối quét ngang chiến sĩ cơ giáp sơ cấp.”

“Xùy~~! Cậu cho rằng tinh thần lực là vạn năng sao? Không kiến thức.”

“Nói cái gì đó!”

“Điều tớ nói chính là sự thật. Chẳng lẽ thầy của các cậu dạy các cậu nông cạn như vậy?”

“Cậu…”

“Nói thật, trong giải thi đấu cơ giáp khóa trước, ngoại trừ Trần Tuấn Vũ cùng một số ít biến thái ra, cậu cho rằng đấu võ cơ giáp đơn giản như chế tạo cơ giáp? Ha ha, đừng ngây thơ.”

“Cậu biết cái gì?! Tàn đại không gì làm không được! Huống chi là đơn giản như đấu võ!”

“Vậy chúng ta xem xem.”

“…”

Hạ Mạt tự nhiên không biết nội dung trao đổi của người bên này, thế nhưng sau khi rời giường, cậu liền cùng Randall, Trần Khiết đưa ra giấy báo danh.

Ba người kết bạn đến hội trường xác nhận.

Lúc này mới chín giờ sáng, hội trường xác nhận đã chật kín người.

Ba người Hạ Mạt đứng ở ngoài vòng người, nhìn không ngừng có người chen vào, lại không ngừng có người bị nặn đi ra, Randall có phần nhìn không được, hắn đề nghị, “Chúng ta đi bên ngoài một chút đi, lúc trở về ăn cơm thì thuận tiện đến xác nhận.”

“Tốt!”

Hạ Mạt đáp ứng.

Ba người đi dọc theo đường lớn đi về phía trước, đột nhiên Hạ Mạt hỏi Randall: “Anh là chiến sĩ cơ giáp cấp mấy?”

Randall nhàn nhạt nhìn cậu một cái, nói: “Tứ cấp.”

“Vậy chính là sắp tiến vào hàng ngũ chiến sĩ cao cấp.” Hạ Mạt nói: “Anh bây giờ còn thiếu cơ giáp không?”

Hạ Mạt còn chưa nói dứt lời Randall đã biết cậu muốn làm gì.

Hắn lắc đầu, “Không có.”

Hạ Mạt hỏi, “Cơ giáp của anh cao nhất là mấy cấp?”

“Cấp hai.”

“Ah? Tại sao lại không dùng cơ giáp cấp cao hơn?”

“Cơ giáp không phải tùy ý liền có thể mua được. Vì giữ gìn trị an xã hội, giảm bớt khả năng bị Hắc Vương Tinh đánh cắp, chính phủ kiểm soát vô cùng nghiêm khắc đối với cơ giáp của mỗi quân nhân, trên cơ bản mỗi một cỗ cơ giáp hình người đều bị đưa vào trong danh sách.”

“Còn có chuyện như vậy?”

Randall gật đầu.

Hạ Mạt vuốt cằm, “Anh và Trần Khiết sắp tham gia đấu võ cơ giáp, cấp bậc của bọn anh không giống với em, đến lúc đó đối chiến với những người có cùng cấp bậc mà vẫn dùng cơ giáp cấp hai thì chẳng phải chịu thiệt? Cho nên em cho rằng, phải phân phối cho bọn anh một cỗ cơ giáp ít nhất là cấp hai.”

Đã có mục tiêu mới, sinh hoạt những ngày tiếp theo của Hạ Mạt trôi qua vô cùng phong phú

Cậu tra xét một số lượng sách vở lớn về chế tạo cơ giáp trong thời gian ngắn, ngẫu nhiên gặp phải những thứ không hiểu lắm thì lập tức đi hỏi Diệp Vĩ ngay.

Khi Diệp Vĩ nghe cậu nói muốn chế tạo cơ giáp hình người thì phản ứng đầu tiên chính là, không phải bởi vì mình thường xuyên khích lệ cậu, cho nên cậu cho rằng chế tạo cơ giáp đơn giản như vậy chứ?

Diệp Vĩ vội vàng dự phòng cho cậu, nói cái gì “Tâm tính muốn vững vàng, cho dù thất bại cũng không nên nản lòng, nhất định phải làm lại từ đầu” vân vân….

Hạ Mạt để trong lòng, thế nhưng động tác trong tay lại không lười biếng một chút nào.

Sau khi chuẩn bị nửa tháng, cậu rốt cục thông qua đủ loại quan hệ thu thập được mấy rương linh kiện phẩm chất ưu tú.

Bắt đầu từ hôm đó, ngoại trừ một ngày ba bữa cùng đi học bình thường, gần như 50% thời gian của cậu đều dành cho việc chế tạo cơ giáp hình người.

Thể lượng của cơ giáp hình người vô cùng khổng lồ, trước mắt Hạ Mạt còn không làm được lập tức thành hình, chỉ có thể chia một cỗ cơ giáp hoàn chỉnh ra làm mấy khối lướn, phân trình tự hoàn thành.

Trải qua gần một tháng chiến đấu hăng hái, Hạ Mạt rốt cục căn cứ vào phân lại trong đầu mà chia cơ giáp thành các phần đầu, tứ chi cùng thân thể.

Chế tạo cơ giáp một mình cũng có cái may, một khi cậu muốn kết hợp lại những bộ phận này thì giữa các bộ phận cơ giáp sẽ không sinh ra các phản ứng đối chọi rõ ràng.

Phản ứng đối chọi?

Không được a.

Suy nghĩ nhiều lần mà vẫn không ra được đáp án, Hạ Mạt bấm điện thoại của Diệp Vĩ, nói ra vấn đề khó hiểu trong quá trình chế tạo.

Sau khi Diệp Vĩ nghe xong, nói: “Trong một lát thì ta cũng không thể nói nguyên nhân rõ ràng được, như vậy đi, sáng ngày mai con có rảnh không?”

“Có.”

“Vậy sáng mai chúng ta gặp mặt ở câu lạc bộ.”

Hết chương 160.
Bình Luận (0)
Comment