Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 165

Randall đã sắp bị trạng thái như điên dại của Diệp Vĩ hù dọa rồi, hắn thầm bước về phía sau kéo dài khoảng cách, đồng thời tự nhiên mà đứng che bảo vệ Hạ Mạt, “Diệp đại sư, xin ngài tỉnh táo…”

Trông thấy cảnh giác cùng đề phòng trong mắt Randall, Diệp Vĩ lúc này mới chú ý tới hành vi của mình quá mức cực đoan! Hắn vội vàng lui về phía sau hai bước, nhắm mắt lại, liên tục hít sâu vài lần, tận lực bình tĩnh hỏi: “Cơ giáp, cơ giáp mà Hạ Mạt chế tạo ở đâu?”

“Không biết.”

“Làm sao lại không biết?!”

Diệp Vĩ lại một lần nữa không tự chủ đề cao âm lượng, thế nhưng lần này hắn rất nhanh cảm giác được mình thất thố, lập tức áy náy kềm chế tâm tình kích động, nói: “Điện hạ, xin ngài hãy nói cho tôi biết cơ giáp của Hạ Mạt ở đâu! Cái này vô cùng quan trọng!”

“Tại sao?”

Diệp Vĩ do dự một chút, hạ giọng hỏi: “Ngài cũng biết, bạch quang, chấn động cùng không gian biến hình là dấu hiệu gì?”

“Cái gì?”

“Cơ giáp hình người cao cấp!”

Lông mày của Randall nhướng lên, dựa theo ý tứ của Diệp Vĩ, Hạ Mạt đã chế tạo ra cơ giáp hình người cao cấp?!

Không thể không nói, một cơ giáp sư có thể chế tạo ra cơ giáp hình người cao cấp có ý nghĩa chiến lược vô cùng quan trọng, bất luận là đối với Hoàng đảng hay là đối với Nội các đảng thì đều là tài nguyên cần tận lực tranh thủ!

Nếu như hợp thành cơ giáp hình người cao cấp là những người khác thì Randall có lẽ còn có thể kinh hỉ, thế nhưng người này lại là Hạ Mạt —— người mà hắn yêu, người mà hắn muốn bảo vệ, lại bởi vì hắn mà tinh thần lực lại bị tổn thương ở mức độ thấp, hơn nữa loại tổn thương này có thể ảnh hưởng đến cả đời của cậu!

Nghĩ đến đây, trong lòng Randall dù thế nào cũng không thể cao hứng nổi.

Hắn cúi xuống nhìn Hạ Mạt, ánh mắt sâu thẳm phức tạp, sau một hồi lâu, mới nhẹ nói: “Ta quả thực không biết cơ giáp mà cậu ấy làm ra ở đâu. Sau khi bạch quang tán đi thì xung quanh cũng không có gì cả.”

“Tại sao có thể như vậy?”

Diệp Vĩ hiển nhiên không quá tin tưởng.

Thế nhưng hắn lại có lý do gì hoài nghi Randall điện hạ?

Hắn là sư phụ của Hạ Mạt, là người theo Hoàng đảng, hắn và Randall điện hạ căn bản không có bất kỳ xung đột nào, bất luận là cân nhắc ở phương diện nào thì điện hạ đều không cần phải lừa gạt mình

Chẳng lẽ nói, cơ giáp sau khi hình thành thật sự không thấy? Cứ không thấy một cách không thể giải thích được như vậy?

Diệp Vĩ thất thần dựa vào vách tường, hai mắt trống rỗng.

“Tình huống cụ thể quả thực ta không biết.” Randall ngồi ở mép giường ôn nhu lau đi mồ hôi bên tóc mai của Hạ Mạt, “Nếu như ngài muốn biết thì chờ đến khi Hạ Mạt tỉnh lại rồi hỏi cậu ấy đi.”

“Cũng chỉ có biện pháp này, cho dù thế nào đi chăng nữa thì Hạ Mạt tranh thủ thời gian khôi phục mới là quan trọng nhất.”

Diệp Vĩ mất mát đi vào phòng khách.

Lance đã pha chế xong thuốc, cũng không phản ứng Diệp Vĩ, trực tiếp cầm ống tiêm bước vào gian phòng, “Nên tiêm thuốc.”

Câu lạc bộ chế tạo cơ giáp.

Ba người tóc trắng rời đi dưới sự quỳ bái cùng khóc ròng của đám học sinh ở trong câu lạc bộ.

Trên đường, Beta tóc đen nói: “Chế tạo cơ giáp của Exxon cũng chỉ như thế mà thôi, tổng cộng 15 chế tạo sư ở trong phòng công cộng đều bị cậu đánh bại!”

“Chẳng qua là một ít tạp chủng.” Tóc trắng một bên phân biệt biển chỉ đường một bên không để ý nói: “Cao thủ chân chính làm sao có thể bị đánh bại đơn giản như thế.”

“Hì hì, tớ cảm thấy là cậu quá đề cao đối thủ rồi.”

“Tân sinh năm nhất nổi danh của Exxon, tên là Hạ Mạt, nghe nói tinh thần lực vô cùng cao.” Alpha hợp thời nói ra.

“Hạ Mạt?” Tóc trắng lập tức cảm thấy hứng thú, “Tinh thần lực cao bao nhiêu?”

“Chẳng lẽ có thể so sánh với tiểu bình quả của chúng ta?!”

“Nói đừng gọi tớ là tiểu bình quả! Gọi tớ Lâm Diệp!”

“Dạ dạ dạ. Đừng nóng giận ah tiểu Diệp tử.”

“Lâm! Diệp!”

“Được được được, Lâm Diệp, Lâm Diệp.”

Đợi đến khi tóc đen vất vả vuốt lông cho Lâm Diệp xong, Alpha nói ra: “Tinh thần lực của hắn cao tới 110, nhiều hơn 16 điểm so với Lâm Diệp.”

“Phụt!!!!” Beta nam bị nước miếng của mình sặc đến không được, kinh thiên động địa ho khan một hồi lâu, mới trừng to mắt hỏi: “110?! Tinh thần lực cao tới 110?! Cậu không nói đùa tớ đấy chứ?!”

Alpha lạnh lùng nhìn hắn một cái, còn cần phải nói giỡn với tên nhị bức này? “Cần thiết sao?”

Beta nam lập tức nghẹn ngào, cẩn thận quan sát phản ứng của Lâm Diệp.

“Lấy tư liệu của hắn tới.”

Alpha phóng đại hình chiếu, tóm tắt đơn giản: “Tư liệu biểu hiện, trong đợt huấn luyện tân sinh hắn cùng một tổ đội với Randall điện hạ, lấy được danh hiệu đoàn đội cao nhất; về sau từng đánh bại một tên trung cấp chế tạo sư; trong giải chế tạo cơ giáp đã dùng lập tức thành hình để chế tạo ra một phi thuyền cấp hai, cũng bởi vậy mà cứu được tính mạng của nhiều học sinh. Học sinh ở Exxon vô cùng sùng bái hắn, bởi vì thân của hắn thấp, thể năng yếu kém, nhưng mà năng lực chế tạo cơ giáp lại siêu phàm, cho nên mọi người gọi hắn là tàn đại.

“Tàn đại?” Lâm Diệp ngữ khí không rõ lặp lại. Hắn nhìn chằm chằm tờ giới thiệu vắn tắt, ánh mắt rơi vào trên cột kỹ thuật kia, đầu lông mày giương lên, “Sơ cấp chế tạo sư?”

Beta nam cười nhạo, “Thôi đi ba ơi…, cái gì đó, nói lợi hại như vậy, kết quả vẫn chỉ là sơ cấp. Lâm Diệp nhà chúng ta đã là cao cấp chế tạo sư! Căn bản không ở cùng một đẳng cấp!”

Alpha nhìn hắn một cái, khách quan nói: “Cấp bậc cũng không thể biểu hiện tài nghệ thật sự.”

Beta nhìn chằm chằm Alpha, không nói thêm gì nữa.

Lâm Diệp chậm rãi từ thu hồi ánh mắt khỏi gương mặt thanh tú bên trong màn hình, trong ánh mắt lóe ra chiến ý khó có thể che giấu, “Dù sao chúng ta sẽ ở lại Exxon một tuần, có rất nhiều cơ hội thử một lần sâu cạn.”

Trong ký túc xá.

Hạ Mạt nằm trên giường đơn, hai mắt nhắm nghiền, cau mày, ánh mắt chuyển động nhanh chóng bên dưới mí mắt, giống như đang chìm trong một cơn ác mộng làm người sợ hãi.

Randall bước vào trong phòng đã nhìn thấy Hạ Mạt nắm chặt chăn bông, bờ môi nhạt màu đóng mở, giống như đang vội vàng nói cái gì. Hắn vội vàng đi vào, nhẹ nhàng lấy tay Hạ Mạt ra, để trong lòng bàn tay.

Bị Randall cầm chặt hai tay, Hạ Mạt thoáng cái an ổn không ít, cậu không hề bất an giãy dụa, mà là dùng sức cầm lại tay Randall.

Diệp Vĩ dựa cửa ra vào, ánh mắt nhìn vào bàn tay nắm chặt của hai người, hắn chần chờ hồi lâu, hạ giọng nói: “Điện hạ, có thể nói chuyện với ngài không?”

Randall quay đầu nhìn hắn, nội tâm của hắn không phải nguyện ý, thế nhưng trông thấy thần sắc Diệp Vĩ thận trọng như thế, hắn đành phải cẩn thận buông ra tay Hạ Mạt, đi theo Diệp Vĩ vào trong phòng khách.

Diệp Vĩ sửa sang lại một chút suy nghĩ, nói: “Điện hạ, tình cảnh của Hoàng đảng bây giờ đang vô cùng khó khăn, thân là một phần tử bảo vệ Hoàng đảng, tôi vô cùng may mắn khi có người nối nghiệp có tinh thần hi sinh như ngài. Nhưng mà…”

Randall nghi ngờ chờ hắn nói xong.

Trong phòng, Hạ Mạt rốt cục mở to mắt.

Ngắm nhìn bốn phía, bố trí quen thuộc, mùi vị quen thuộc, hết thảy đều vô cùng khiến người ta an tâm.

Cậu chậm rãi rút tay ra khỏi chăn, cơ bắp có phần đau nhức, thế nhưng đau đớn ở loại trình độ này cậu có thể nhẫn nại.

Trong phòng vắng vẻ, không thể thấy được Randall đầu tiên làm cho cậu có phần mất mát.

Cậu lẳng lặng nằm ở trên giường trong chốc lát, nhớ lại làm sao mình lại nằm trong phòng ngủ.

Trí nhớ dừng lại tại ở trong căn phòng tư nhân số 9, cậu còn  nhớ rõ mình đang định dùng tinh thần lực còn thừa để loại bỏ màng chắn tinh thần lực hợp thành cơ giáp, lại không nghĩ tinh thần lực lại cạn kiệt!

Cậu muốn thu hồi lại tinh thần lực nhưng đã không còn kịp rồi!

Cơ giáp giống như có sự sống, không ngừng cường thế hấp thụ tinh thần lực từ trong cơ thể cậu, tinh thần lực khô kiệt, cậu chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, thân thể lung lay sắp đổ, sau đó cái gì cũng không nhớ rõ.

Cậu nhíu mày, trong mồm rất khô, vén chăn lên, chuẩn bị ra ngoài uống một chút nước, trong lúc vô tình lại nghe thấy bên ngoài có tiếng người nói chuyện

Do dự một chút, cậu nhìn qua khe cửa, là sư phụ cùng Randall.

Từ góc độ này, cậu có thể trông thấy mặt của Diệp Vĩ, Randall đưa lưng về phía cậu, không thấy được mặt. Cậu nghe thấy Diệp Vĩ hạ giọng nói “Hạ Mạt thật ra là kỳ tài trăm năm khó gặp, nếu như có thể lung lạc hắn thì sẽ có tác dụng không thể khinh thường đối với việc ngăn lại thậm chí là đánh bại Đảng nội các. Nhưng mà, nhưng mà dù vậy, ngài cũng không thể vì lôi kéo hắn mà hi sinh chính mình ah…”

Hạ Mạt mê hoặc, tại sao cậu lại không nghe hiểu lời nói của sư phụ?

Cái gì lôi kéo?

Cái gì hi sinh?

Là mình xuyên qua sao? Tại sao tỉnh lại lại có rất nhiều thứ không giống như lúc trước?

Randall không nói gì.

Diệp Vĩ tiếp tục nói: “Ngài là quân vương tương lai của Lạp Hỗ tinh cầu, sao có thể cùng với hắn? Từ cá nhân mà nói, Hạ Mạt tiềm lực vô cùng, vô cùng ưu tú; nhưng nếu dùng đối tượng kết hôn để cân nhắc thì vô cùng không phù hợp.”

Còn không đợi Randall nói chuyện, Lance vốn đang ở trong phòng pha trộn nước thuốc cùng với Hạ Mạt trốn ở sau khe cửa đã không hẹn mà cùng nhảy ra, trăm miệng một lời lớn tiếng chất vấn: “Tại sao không thích hợp?!”

Thanh âm kia phải nói là uy trấn bát phương, làm Diệp Vĩ sợ đến sững sờ!

Ánh mắt của Diệp Vĩ qua lại giữa Hạ Mạt và Lance, rất nhanh trên mặt liền xuất hiện vẻ xấu hổ không tự nhiên, “Đồ đệ, sư phụ cũng là bất đắc dĩ…”

Chống lại ánh mắt cố chấp sạch sẽ của Hạ Mạt, trong nội tâm thủy chung không đành lòng, hắn khô khốc nuốt nước miếng một cái, ngược lại nói: “Trước khi nói rõ ràng chuyện tình cảm của con và Randall điện hạ thì có thể nói trước cho sư phụ biết cỗ cơ giáp mà con đã hợp thành trong câu lạc bộ giờ đang ở đâu được không?”

Nội dung vở kịch quay ngoặt!

Hạ Mạt đã không rõ tình huống bây giờ rồi!

Không phải lúc nãy còn nói cậu và Randall không thích hợp sao? Sao lại bỗng nhiên kéo tới trên cơ giáp rồi hả?

Lance cũng là đầy bụng nghi ngờ: Từ khi Diệp đại sư xuất hiện đã không ngừng hỏi thăm hoàng huynh về chuyện cơ giáp, rốt cuộc là loại cơ giáp gì, có thể làm cho Diệp đại sư để ý như vậy?! Mà ngay cả lòng hiếu kỳ của y đều bị cong lên đến rồi!

Một phút đồng hồ sau…

Bốn người mặt đối mặt ngồi ở trên ghế sofa, hội đàm chính thức bắt đầu.

Hạ Mạt bị ba đôi mắt nhìn chằm chằm mà đau hết cả đầu, trời biết cậu căn bản cũng không thể hiểu được tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy! Hai tay cậu đặt ở trên đầu gối, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt, giữa đôi lông mày tuấn tú có một nếp uốn, tựa hồ có hơi khó chịu.

Randall không nỡ cậu quá mức mệt mỏi, vì vậy nói: “Chuyện cơ giáp hay là chờ…”

“Không thể!” Diệp Vĩ không chút do dự đánh gãy lời của hắn, thần sắc chân thành và vội vàng, “Điện hạ, ngài phải biết ý nghĩa của cao cấp chế tạo sư đối với Hoàng đảng quan trọng đến thế nào! Hiện nay, trong trận doanh của chúng ta chỉ vỏn vẹn có 9 vị cao cấp chế tạo sư, trong đó có 5 người trong vòng một năm qua chưa hợp thành được một cỗ cơ giáp cao cấp cỡ lớn nào! So sánh với nhau, đảng nội các có được 12 vị cao cấp chế tạo sư, hơn nữa có 6 người trong vòng năm năm đã hợp thành cơ giáp cao cấp cỡ lớn! Chúng ta căn bản đợi không được, từng phút từng giây cũng chờ không nổi!”

Randall trầm mặc, hắn không có cách nào phản bác lời nói của Diệp Vĩ, bởi vì những thứ mà Diệp Vĩ nói đều là sự thật, Hoàng đảng xác thực giật gấu vá vai, nghèo rớt mùng tơi.

Cho dù là trận doanh nào thì cao cấp chế tạo sư đều là tài nguyên cần thiết mà lại vô cùng han hiếm, có người thậm chí đã từng nói qua: Ai có thể có nhiều cao cấp chế tạo sư hơn thì người đó có thể năm quyền sinh sát! Lời này mặc dù dày đặc ý tứ chuyên chế thế nhưng lại không sai!

Hết chương 165.
Bình Luận (0)
Comment