Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 167

Trong phòng đấu võ cơ giáp của trường Exxon.

Laurent mồ hôi đầm đìa đi ra từ trong cỗ cơ giáp màu gỉ sét.

Tống Tu ở một bên vội vàng tiến lên, hai tay đưa lên khăn tay, “Đại nhân, bên ký túc xá xảy ra chuyện.”

Mí mắt của Laurent không thèm giơ lên, một bên lau mồ hôi, một bên không đếm xỉa tới hỏi: “Chuyện gì?”

Tống Tu tiến lên, thanh âm ép tới rất thấp, thế nhưng có thể dễ dàng nghe ra hưng phấn từ trong đó, “Nghe nói trong khu nhà A đột nhiên xuất hiện một cỗ cơ giáp cao 20m.”

Đuôi lông mày Laurent nhảy lên.

Tống Tu thấy gã cảm thấy hứng thú, tiếp tục nói: “Hiện tại tất cả mọi người đang đồn cái kia là do Diệp Vĩ hợp thành. Bây giờ Diệp Vĩ đang điều khiển Hải Dương hào giằng co cùng với Xích Tiêu Hào của hiệu trưởng Mingo trường Viên Hải Dương Hào cùng với Xích Tiêu Hào là cơ giáp hình người cấp 6, ngài nói nếu như hai người họ đánh nhau…”

“Tinh tường như vậy?!” Laurent ý tứ hàm súc sâu xa nhìn hắn một cái, lập lập tức thu lại cỗ cơ giáp màu gỉ sét vào trong không gian, “Chúng ta cũng đi nhìn xem!”

Ngoài khu ký túc xá A.

Ba cỗ cơ giáp hình người khí thế đứng trên một đường thẳng, khí thế bức người! Hải Dương Hào cùng với cỗ cơ giáp cao hơn nó 2m Xích Tiêu Hào giằng co, lại không hề rơi xuống hạ phong một chút nào!

Người vây xem ra vào tấp nập! Quả thực so với duyệt binh dịp quốc khánh còn náo nhiệt!

“Không thể tưởng tượng nổi! Lão nương vậy mà có thể cùng lúc thấy hai cỗ cơ giáp hình người! Oh! Nếu như cỗ cơ giáp màu đen kia cũng là cao cấp! Vậy thì chính là ba cỗ cơ giáp hình người! Trời ạ! Cả đời này thực sự là viên mãn rồi!”

“Diệp đại sư không hổ là chế tạo sư cấp quốc gia, khung cơ giáp màu đen kia cũng là của hắn đúng không?! Cũng thật là lợi hại!”

“Các cậu nói Hải Dương Hào cùng với Xích Tiêu Hào cái nào lợi hại?!”

“Đừng không kiến thức như thế! Nếu bọn họ thật sự đánh nhau ở chỗ này thì toàn bộ Exxon sẽ biến thành bình địa có được không?!”

“Hì hì! Tớ chỉ là vui đùa một chút, không phải muốn bọn họ đánh nhau.”

“Đừng cho là tớ không biết tâm tư của cậu, chỉ sợ thiên hạ không loạn.”

“…”

Để lấy được góc độ quan sát tốt nhất, không ít người đều lấy phi thuyền ra bay ở giữa không trung, lấy quang não ra, ghi lại toàn bộ sự kiện có ý nghĩa lịch sử này!

Tốc độ của đám người Frankie chậm hơn một chút so với đám người Mingo, đợi đến khi bọn họ đến nơi thì Mingo đã phóng thích Xích Tiêu Hào, cường thế đứng giữa Hải Dương hào cùng với cỗ cơ giáp màu đen!

Frankie ngửa đầu nhìn hai cỗ cơ giáp khổng lồ đang giằng co, thần sắc nghiêm túc phân phó phó hiệu trưởng, “Tranh thủ thời gian sơ tán đám người.”

“Vâng!” Phó hiệu trưởng lưu luyến dịch chuyển ánh mắt, điều động binh sĩ đuổi đám người ra phía bên ngoài.

Hạ Mạt bị Randall nắm ở giữa không trung, lúc nhìn thấy cơ giáp màu đỏ sậm đột nhiên xuất hiện giữa không trung đã cảm thấy không ổn! Trời! Cứ dựa theo tình hình này, chỉ sợ không dối gạt được a!

Randall cũng nhíu mày, hắn có chút ấn tượng với người điều khiển cỗ cơ giáp cấp 6 này — Hiệu trưởng đương nhiệm của Viên Mingo, không phải là một người dễ dàng lừa gạt!

Sau khi lãnh đạo của hai trường đến đông đủ, ba người Lâm Diệp cũng chạy tới!

Beta nam liếc mắt liền nhìn thấy cỗ cơ giáp uy vũ khí phách màu đỏ sậm giữa không trung, la thất thanh, “Xích Tiêu Hào! Đó là Xích Tiêu Hào của hiệu trưởng!”

Alpha không chớp mắt ngưỡng mộ nhìn ba cỗ cơ giáp, trong mắt tất cả đều là ước mơ nóng bỏng không thể che giấu.

Lâm Diệp cũng hưng phấn vô cùng, hắn nắm chặt nắm đấm, thấp giọng lẩm bẩm: “Không biết lúc nào tớ mới có khả năng chế tạo ra cơ giáp hình người!”

“Nhất định sẽ rất nhanh! Bọn tớ đều tin tưởng cậu!”

Khi Laurent đuổi tới hiện trường, đầu tiên là hâm mộ nhìn qua ba cỗ cơ giáp tước mặt, sau đó ánh mắt nhìn thoáng qua Randall và Hạ Mạt ở giữa không trung thì sắc mặt lập tức lộ ra vẻ lo lắng! Đều là hai người này, bởi vì hai người này mà gã bị cha nhốt ở trong phòng suốt kỳ nghỉ!

Tống Tu mẫn cảm cảm giác được biến hóa của gã, vội hỏi: “Đại nhân, làm sao vậy?”

“Tại sao bọn họ lại ở chỗ này?”

Tống Tu nhìn theo tầm mắt của gã, nhìn thấy khung cơ giáp quen thuộc khác thường cùng với Hạ Mạt đang ngồi trên cánh tay của nó, chậc, thật sự là oan gia ngõ hẹp, hết lần này tới lần khác đại nhân đều phải gặp hai tên gia hỏa này. Tống Tu nghĩ nghĩ, cẩn thận dùng từ: “Hơn phân nửa là tới xem náo nhiệt. Khó có khi xuất hiện đồng thời hai cỗ cơ giáp cấp 6, có lẽ là vương tử cũng ít khi có thể gặp được đi.”

Laurent bỗng nhiên một tiếng cười nhạo: “Thật là không có kiến thức!”

“Đúng vậy đúng vậy, hắn làm sao có thể so với đại nhân ngài được. Trong phủ nội các có hai cỗ cơ giáp cấp 6, ngài chính là nhìn nó mà lớn lên.”

Lời này quả nhiên lấy lòng Laurent, gã khinh thường thu hồi ánh mắt, ngược lại dò xét cơ giáp màu đen sau lưng Xích Tiêu Hào, “Cả số thứ tự của chế tạo sư cũng không có, hẳn là vừa mới hợp thành không lâu.”

“Nhãn lực của đại nhân thật là tốt.”

“Cậu nói cỗ cơ giáp màu đen này là của Diệp Vĩ hợp thành?”

“Trên mạng đều là truyền như thế.”

Laurent nhìn cơ giáp màu xanh thăm thẳm, “Nhân vật lợi hại như thế, nếu như có thể làm việc cho ta thì tốt rồi, chỉ tiếc…”

“Đại nhân không cần ưu thương, không phải chúng ta cũng có chế tạo sư cấp quốc gia sao?”

“Không ai sẽ ghét bỏ nhân tài nhiều.” Laurent nhìn chằm chằm Hải Dương Hào, thần sắc đen tối không rõ, “Lại nói, sư bá đã có hai năm không hợp thành cơ giáp hình người cấp 6”

Tống Tu cúi đầu, “Ừm.”

Diệp Vĩ lạnh lùng nhìn Xích Tiêu Hào, “Mingo hiệu trưởng, cậu có ý gì?”

Mingo không nhanh không chậm thu hồi cánh tay sắt thép ngăn giữa hai cỗ cơ giáp, “Diệp đại sư quả nhiên là nhân tài cấp quốc bảo có một không hai của Lạp Hỗ tinh cầu, chỉ trong vòng gần một năm sau khi ngài chế tạo ra một cỗ cơ giáp hình người cao cấp đã lại chế tạo được một tác phẩm vĩ đại như hôm nay”

“Có quan hệ gì tới cậu?”

“Ha ha.” Mingo một tay giương lên, một cây đại đao thân trần dài 25m đột nhiên xuất hiện, đại đao bị hắn múa đến uy vũ mạnh mẽ, chuôi đao đột nhiên đập một cái lên mặt đất, phát ra âm thanh trầm đục đinh tai!

Người vây xem không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.

Diệp Vĩ không chút nào không cảm thấy sợ hãi, “Nơi này chính là địa bàn của Exxon, Mingo hiệu trưởng.”

“Nghe nói, năm trước ngài hợp thành Thiên Không Hào đã bị tổn thương tinh thần lực nghiêm trọng. Theo tôi được biết, một khi đã bị tổn thương thì cả đời cũng không có cách nào chữa trị. Cơ giáp hình người ca cấp chế tạo khó khăn như vậy, không biết ngài làm thế nào để vượt qua hạn chế tinh thần lực?”

Lời này vừa ra làm cho tất cả mọi người ở đây đều sợ hãi không thôi!

Tinh thần lực của Diệp đại sư bị hao tổn nghiêm trọng?!

Tại sao bọn họ lại không biết?!

Đây là sự thực sao?!

Nhất định không phải đâu?!

Tống Tu nhỏ giọng nói với Laurent: “Đại nhân…”

Laurent quay đầu nhìn hắn đầy thâm ý, “Tí nữa nhớ nhắc ta báo cáo với cha tin tức tốt này.”

“Vâng.”

Hạ Mạt lo âu nắm chặt cánh tay cơ giáp dưới thân, “Sư phụ hắn thật …”

Randall thấp giọng nói: “Ta cũng không biết.”

Khí thế của Hải Dương Hào dần dần thay đổi ác liệt, Diệp Vĩ trầm giọng nói: “Tôi không biết cậu đang nói cái gì, mời lập tức tránh ra, nếu không, đừng trách tôi hạ thủ không lưu tình!”

“Ha ha, bị tôi nói trúng cho nên thẹn quá thành giận?” Đại đao nhấc lên rồi lại hạ xuống, mặt đất lại một lần nữa bị chấn động, “Diệp đại sư, tại sao ngài lại đến chết cũng không muốn thừa nhận mình đã mất đi năng lực chế tạo cơ giáp cao cấp?! Là sợ hãi từ nay về sau ngã xuống thần đàn không gượng dậy nổi?!”

Diệp Vĩ lạnh buốt mà nhìn, hai mắt sung huyết.

“Thật ra, yêu cầu của tôi rất đơn giản.” Xích Tiêu Hào tránh sang một bên mở một bước, lộ ra cơ giáp hình người màu đen, “Cơ giáp cao cấp trước khi nhận chủ chỉ có thể vào không gian của người đã chế tạo ra nó, nếu bộ cỗ cơ giáp màu đen này là ngài chế tạo, như vậy, mời ngài ở trước mặt tất cả mọi người, thu nó vào không gian!”

Diệp Vĩ đứng tại chỗ, không có một chút động tác nào.

Đám người vây xem bắt đầu xuất hiện bạo động.

“Nếu như cơ giáp màu đen thực sự là do Diệp đại sư chế tạo thì thu vào không gian quả thực quá dễ dàng, nhưng mà tại sao Diệp đại sư lại không thu nó vào?”

“Chẳng lẽ đúng như Viên hiệu trưởng nói, cơ giáp không phải Diệp đại sư chế tạo?! Diệp đại sư thật đã mất đi năng lực chế tạo cơ giáp cao cấp?!”

“Không thể nào! Diệp đại sư chính là một trong những chế tạo sư cấp quốc gia, nếu như ngay cả hắn đều không thể chế tạo cơ giáp hình người cao cấp thì chúng ta phải dựa vào cái gì để chiến đấu với Hắc Vương tinh?!”

“Chẳng lẽ Lạp Hỗ tinh cầu này sẽ bị hủy diệt?!”

“…”

Một khi khủng hoảng đã được hình thành thì sẽ bị lan tuyền giống như viruts!

Bên trong Hải Dương Hào.

Diệp Vĩ nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt giận dữ, hắn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nghị luận của tất cả mọi người, hắn rất muốn phản bác, lại căn bản không có biện pháp phản bác, bởi vì những lời Mingo nói đều là sự thật!

Hắn không dám truyền tin tức này.

Từ trước đến nay hắn đều là lực lượng trung kiên của Hoàng đảng, một khi tin tức hắn không thể lại chế tạo cơ giáp cao cấp bị truyền ra thì Hoàng đảng vốn ở hoàn cảnh xấu sẽ trở nên càng thêm nguy cấp!

Hắn vốn định cực lực giấu diếm tin tức xấu này; lại không nghĩ mặc dù có bệ hạ cùng với Vị Chinh làm yểm trợ lại vẫn lộ ra tin tức!

Ngực có chút đau đớn, Diệp Vĩ thống khổ cắn môi dưới, dùng ánh mắt còn lại nhìn thoáng qua Hạ Mạt đang được Randall bảo hộ trong ngực.

Chẳng lẽ con át chủ bài có hy vọng nhất trong tay bọn họ lại bị vạch trần bây giờ?!

Hết chương 167.
Bình Luận (0)
Comment