Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 288

Sau khi nghỉ trưa, đám người Hạ Mạt tập hợp ở trước chủ điện.

Hạ Mạt cùng Randall có vẻ như là người đến sớm nhất, đám người A Đạt đến tiếp theo, Lance cuối cùng.

Người đến đông đủ, Randall nói: “Đều lên phi thuyền đi.”

Mọi người đi lên phi thuyền, ngồi trong khoang chính.

A Đạt cùng Gail nói chuyện phiếm với Randall.

Hạ Mạt ngồi ở một bên nghe, thường thường gật gật đầu, vô cùng tự tại. Ánh mắt chú ý tới Lance đang ngồi ở bên cạnh, Hạ Mạt thọc thọc eo y, “Làm sao vậy? Thất thần.”

Lance nháy mắt như là thấy được đối tượng để dốc bầu tâm sự, y lập tức túm Hạ Mạt vào buồng nghỉ ngơi. Lance khách khí mời Hạ Mạt ngồi xuống, Hạ Mạt quả thực là dở khóc dở cười, “Làm sao vậy?”

“Nói thật, cậu cảm thấy con người của tớ như thế nào?”

“Nội ngoại đều có? Trí tuệ cùng mỹ mạo đều song toàn? Lên được phòng khách xuống được phòng bếp?”

“Tớ nói nghiêm túc.” Lance cầm tay, “Cậu cảm thấy một Alpha không có đối tượng sẽ có khả năng thích tớ không?”

“A?” Hạ Mạt hỏi lại: “Có người theo đuổi cậu?” Ứng cử viên đầu tiên trong đầu cậu chính là Trần Tuấn Vũ.

Lance gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng, “Hẳn, hẳn là cũng coi như theo đuổi tớ đi.”

“Là ai?”

Lance lắc đầu.

“Làm gì mà thần bí như vậy? Cậu nói cho tớ, không chừng tớ còn có thể giật dây bắc cầu cho cậu.”

“Đừng đừng đừng!” Lance vội nói: “Tớ còn chưa xác định được ý của hắn, làm sao có thể tùy tiện hỏi có phải hắn có ý với tớ không? Nếu như bị hắn biết suy nghĩ của tớ, không chừng ấn tượng tốt vốn có đều biến mất sạch.”

“Phụt.” Hạ Mạt không nhịn cười ra tiếng, “Cậu cũng sẽ suy xét đến cảm xúc của người khác?”

“Trước kia tớ cũng thế có được không?”

Hạ Mạt vuốt cằm, vẻ mặt tò mò, “Thật muốn biết, người có thể làm cho Lance điện hạ của chúng ta trở nên hiền lành như thế là ai? Tớ nhất định phải quan sát kỹ một phen để học hỏi kinh nghiệm!”

“Được rồi được rồi.” Lance làm bộ muốn lấp kín miệng cậu, chính mình lại không nhịn được cười trước “Chuyện tớ nói với cậu ngàn vạn lần đừng nói cho người khác biết.”

“Hoàng huynh của cậu thì sao?”

“Hoàng huynh…… Hoàng huynh không xem như người ngoài, đương nhiên có thể nói, thế nhưng cậu vẫn phải dặn hắn, tuyệt đối không để cho người khác biết.”

“Tớ hiểu.”

—————

Phi thuyền đến trước tòa nhà hành chính tổng hợp của Exxon.

Tòa nhà hành chính tổng hợp là nơi làm việc của các lãnh đạo và là nơi đặt phòng bộ môn của nhà trường, gần đó ngoại trừ mấy học sinh đang làm việc thì đều là thầy cô.

Đây vẫn là lần đầu tiên Hạ Mạt xuất hiện ở trong trường sau buổi lễ đính hôn, tức khắc làm cho đám học sinh nhìn thấy vây xem.

Đám học sinh vây xem đứng ở phía xa mở ra quang não, ghi lại hình ảnh này rồi phát lên trên mạng “ Sau khi đính hôn, chuẩn vương phi Hạ Mạt lần đầu quay trở lại Exxon.”

Video vừa phát lên mạng đã lập tức đưa tới hàng ngàn hàng vạn học sinh bình luận.

“Lâu chủ là Omega vẫn là Beta? Nghe nói dựng khí của chuẩn vương phi rất tốt, chỉ cần tiếp xúc nhiều với hắn thì về sau cũng có thể nhanh chóng mang thai!”

“Thực bất hạnh, lâu chủ là một Alpha. Tuy nói không thể gia tăng dựng khí, thế nhưng thấy tình cảm của chuẩn vương phi và vương tử điện hạ tốt như vậy, ta cũng muốn nhanh chóng tìm một Omega để yêu thương a……”

“Lâu chủ không cần sốt ruột, tuy rằng số lượng của Omega thưa thớt, nhưng chỉ cần lâu chủ đủ ưu tú, vẫn là có khả năng!”

“Đúng rồi, chuẩn vương phi cùng hai vị điện hạ làm sao sẽ đến Exxon?”

“Hình như là đi cùng với người của Gamma tinh cầu tham quan vườn trường. Sáng ngày hôm nay người của Fillet tinh cũng đến, thế nhưng vô cùng kiêu căng ngạo mạn, không dễ ở chung. Ta thật nghi ngờ Laurent còn có cảm xúc của mình không?”

“Nội Các a…… Bây giờ tôi đối với Nội các thực sự rất phức tạp. giống như từ sau khi Laurent các hạ đi học, bọn họ vẫn không làm được một chuyện gì nổi bật cả.”

“……”

Hạ Mạt, Randall cùng Lance làm “Hướng dẫn du lịch” của lần dạo chơi này, đương nhiên sẽ gánh vác trách nhiệm giới thiệu cảnh quan, sinh động không khí.

Chuyện giới thiệu cảnh quan này thực ra thích hợp giao cho Trương Lợi làm hơn, thế nhưng hôm nay Trương Lợi lại có chuyện khác phải làm, cho nên chỉ có thể để cho Hạ Mạt tự mình ra trận. Cũng may trải qua hai đời, Hạ Mạt cũng coi như là có hiểu biết khá nhiều với Exxon, cho nên giới thiệu cũng thành thạo, không bị tẻ ngắt.

Từ khi Gail có phỏng đoán về thân phận thực sự của Hạ Mạt, hắn luôn cố tình vô ý quan sát động thái của cậu.

Thế nhưng dựa theo tình hình trước mắt thì Hạ Mạt cũng không biểu hiện ra chỗ nào không bình thường, ngay cả khi tiếp xúc với cơ giáp cũng thật bình thường. Điều này không khỏi làm cho Gail cảm thấy kỳ quái, Hạ Mạt không phải là một người giỏi che giấu, làm sao hắn lại không thể tìm thấy một chút manh mối gì?

Mấy người lấy tòa nhà hành chính làm điểm xuất phát, đi qua sân vận động, khu ký túc xá học sinh, khu thử nghiệm chế tạo cơ giáp, khu văn hóa, cuối cùng tiến vào nhà ăn vào lúc 5h30.

Đồ ăn ở nhà ăn cũng bình thường, được cái là có thể mang lại cho những người này cảm giác mới mẻ.

Bọn họ chọn xong đồ ăn rồi tìm chỗ ngồi xuống, vừa vặn gặp được đội ngũ của Airwofl tinh, hai đội dứt khoát ngồi cùng với nhau, vừa nói vừa cười ăn cơm.

Mọi người đều ăn thật sự vui vẻ, thế nhưng Lance lại có chút thất thần.

Bắt đầu từ khi y nổi lên nghi hoặc đến bây giờ, mặt của Trần Tuấn Vũ vẫn luôn ở trong đầu của y, không thể vứt đi được.

Đoạn thời gian gần đây đã quen với việc cùng đi với Trần Tuấn Vũ, ngẫu nhiên không gặp được hắn y còn cảm thấy trong lòng trống rỗng như là thiếu mất cái gì.

Ai……

Ở trong cảm nhận của y, vị trí của Trần Tuấn Vũ thật ra đã ngày càng quan trọng, chỉ là không hiểu được Trần Tuấn Vũ nghĩ như thế nào.

Đối xử tốt với y là xuất phát từ chân tâm? Hay vẫn là xuất phát từ quyền lực, địa vị?

Theo lý mà nói, tối cuối tuần hẳn là thời gian mà đám học sinh phải quay trở lại trường học.

Randall cùng Hạ Mạt mới vừa đính hôn không lâu, trường học đặc biệt cho phép bọn họ có thể ở lại trong hoàng cung, thế nhưng Lance lại không được.

Ở lại trường học, nếu như là trước đây không chừng Lance còn ồn ào hai câu, thế nhưng bây giờ y lại có ý tưởng mới, đương nhiên là vui vẻ trở lại ký túc xá.

Trở lại phòng ngủ, Vu Triết đã rửa mặt xong, mặc một thân quần áo sói xám đáng yêu đi qua phòng khách, đi vào phòng ngủ.

Lance nhìn thấy, ngả ngớn huýt sáo.

Trước khi Vu Triết đóng cửa còn nguýt y một cái, nói thầm: “Ấu trĩ.”

Lance: “……”

Vừa rồi y bị Vu Triết xem thường sao? Tiểu thí hài này ngứa da đúng không?!

Lance vén tay áo muốn xông lên đánh lộn, đi tới cửa lại cảm thấy vẫn là thôi đi, người lớn không bắt nạt trẻ con, việc gì phải chấp nhặt với tiểu hài tử?

Lance trở lại phòng ngủ, rửa mặt xong liền nằm ở trên giường.

Y mở ra quang não, ấn vào phần thông tin của Trần Tuấn Vũ, nhìn chằm chằm ảnh đại diện kia một lúc lâu.

Ảnh đại diện của Trần Tuấn Vũ là một cái vương miện, Lance không biết tại sao hắn lại dùng vương miện làm avatar, ở thời đại mọi người đều dùng tên thật để lên mạng như thế này thì thường sẽ để ảnh chụp của mình làm ảnh đại diện.

Y nhìn chằm chằm avatar hình vương miện vài phút, rốt cuộc hạ xuống quyết tâm ấn nút gọi điện. Trên thực tế y rất muốn nói chuyện video với hắn, chỉ là nghĩ nghĩ, bây giờ đã là buổi tối, nếu gọi video có khi cũng không tiện lắm.

Yêu cầu trò chuyện mới phát đi chưa được 5 giây, quang não đã xuất hiện âm thanh ôn nhu rồi lại mang theo chút vô lại của Trần Tuấn Vũ “Lance điện hạ?”

Nghe thấy thanh âm này, tâm của Lance đều bị kéo đến giữa không trung, lập tức nói: “Bổn cung có mặt.”

Thanh âm của Trần Tuấn Vũ vừa nhẹ vừa ôn nhu, như là nói nhỏ bên tai tình nhân, “Cùng với người của tinh cầu Gamma đi dạo vườn trường mệt không?”

“Còn tạm ổn, chính là có chút thất thần.”

“Làm sao vậy? Gặp phải chuyện phiền lòng?”

Lance thở dài, không nói chuyện.

Trần Tuấn Vũ trầm mặc hai giây, hỏi: “Như thế nào, có tâm sự?”

“Coi như là vậy đi.”

Trần Tuấn Vũ nửa nói giỡn hỏi: “Có người thích?”

Trong lòng Lance lộp bộp, nghĩ thầm làm sao hắn biết?

“Lance điện hạ ưu tú như thế, người được ngài thích nhất định cũng rất ưu tú đi? Có thể giới thiệu cho tôi nhận thức không?”

“Cũng không coi như là thích a. Chỉ có thể nói là có hảo cảm. Anh có thể hiểu không?”

“Có thể.”

Lance lập tức phản ứng lại, “Anh cũng có người thích sao?”

“Không phải thích.” Trần Tuấn Vũ sửa lại.

“Đó là cái gì?”

“Là yêu.” Trần Tuấn Vũ không chút nào che dấu quyến luyến cùng tình ý đối với người kia “Tôi yêu em ấy, phi thường yêu em ấy.”

“…… Tại sao trước kia vẫn không nghe thấy anh nhắc đến?” Lance cảm thấy trong lòng buồn bực, bởi vì biết Trần Tuấn Vũ đã có người trong lòng.

“Không phải là do ngài không hỏi tôi sao?”

“Cái này mà cũng là trả lời? Chúng ta tốt xấu cũng là đồng đội cùng vào sinh ra tử, ngay cả chuyện này cũng không chia sẻ cùng nhau thì đồng đội cái gì chứ?”

“Hiện tại ngài đã biết sao?”

“Anh…..” Lance nhắm mắt lại, trong lòng ê ẩm, cảm giác kỳ quái giống như bị ủy khuất lúc nhỏ.

Y nghĩ trong lòng, nếu Trần Tuấn Vũ đã có người thích thì tại sao lúc trước lại luôn chủ động liên hệ với y? Làm hại y cho rằng Trần Tuấn Vũ……

“Thế nhưng, em ấy không biết.” Trần Tuấn Vũ nói xong, lại bổ sung: “Hẳn là không biết.”

“Vì cái gì? Anh yêu thầm?”

“Đúng vậy.”

“Đã bao lâu?”

“Bảy tám năm đi.”

“Lâu như vậy?” Lance nhấp miệng, “Lá gan của anh thật là nhỏ, đều đã thích người kia bảy tám năm mà đến bây giờ vẫn là yêu thầm.”

Trần Tuấn Vũ sảng khoái thừa nhận: “Lá gan của tôi thực sự rất nhỏ. Em cảm thấy tôi nên lấy hết can đảm để tỏ tình không?”

“Cái này…… Người bình thường đều sẽ không thích người nhát gan đi?”

“Tôi hiểu.”

“Vậy bây giờ hắn có đối tượng chưa?”

“Hẳn là không có.”

“Hắn trông như thế nào, đẹp sao?”

“Diện mạo a……” Trần Tuấn Vũ như đang nhớ lại “Còn nhớ rõ lúc ấy tôi còn chưa hiểu lắm về phân loại giới tính, trong lúc vô ý nhìn thấy em ấy ở trong tv, sau đó liền không thể quên được. Em ấy thực sự là vô cùng đáng yêu, tôi chưa từng nhìn thấy một Omega nào tinh xảo như vậy. Mái tóc mềm mại phát ra ánh sáng lấp lánh giống như là ánh mặt trời, làn da trắng nõn gần như là trong suốt, khi em ấy cười rộ lên, đôi mắt cong cong, gương mặt còn có hai cái má lúm đồng tiền đáng yêu……”

Lance càng nghe càng hụt hẫng, y coi như đã hiểu, cho dù mình đối với Trần Tuấn Vũ là tình cảm gì thì cũng đều không có cơ hội. Y đứng dậy  “Ừng ực ừng ực” uống một chén nước, sau đó bỗng nhiên đánh gãy Trần Tuấn Vũ hồi ức, “Bổn cung mệt nhọc.”

Trần Tuấn Vũ lấy lại tinh thần, thanh âm vẫn ôn nhu muốn chết như cũ “Được, ngủ ngon.”

Lance buồn bực mà đóng quang não, chui vào trong chăn, nhụt chí lăn qua lăn lại trên giường.

Trần Tuấn Vũ đã đối tượng yêu thầm! Đã có người trong lòng!

Nếu như vậy hắn còn ôn nhu với y như vậy làm gì?! Ngắt hoa bẻ cành sao?! Lả lơi ong bướm sao?! Đã ăn trong chén lại nhìn trong nồi sao?! Không biết xấu hổ tiện, nam, nhân!

Lance buồn bực cực kỳ, lăn qua lộn lại trên giường nửa giờ cũng chưa ngủ, y dứt khoát chui ra khỏi chăn, muốn phun tào với Hạ Mạt, thế nhưng còn chưa ấn xuống nút video đã thấy trên quang não có một tin nhắn chưa đọc.

Nhìn liếc qua một cái, người gửi là Trần Tuấn Vũ.

Trần Tuấn Vũ, hiện tại y nhìn thấy ba chữ này đều cảm thấy khó chịu!

Y hung hăng mà nhìn chằm chằm cái tên kia một lúc lâu, mới click mở tin nhắn, bên trong tin nhắn chỉ có bốn chữ, nhưng chỉ bốn chữ này làm cho Lance triệt, để, mất ngủ!

Bên trên viết chính là: “Ngủ ngon, yêu em.”

Lance đột nhiên nhảy dựng lên khỏi giường ngủ, “Ngủ ngon” y có thể hiểu, chính là hai chữ yêu em ở phía sau là như thế nào a?! Xuyên qua sao?!

Hết chương 288
Bình Luận (0)
Comment