Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 393

Đội Fillet điều khiển cơ giáp hình người đi dọc theo vách đá.

Đội trưởng Ninh Cường phân phó nhân viên điều tra rà quét dấu hiệu sinh vật sống.

Nhân viên điều tra mở máy rà quét tia hồng ngoại, mọi sinh vật sống cách bọn họ trong vòng bán kính 1km đều lấy hai loại màu sắc xanh đỏ hiện trên màn hình, màu đỏ là động vật, màu xanh là thực vật.

Trong sơn động.

Randall nhìn chằm chằm đội ngũ đang không ngừng đến gần, vững vàng dò hỏi “Thiết bị phản trinh sát đã khởi động được chưa?”

“Đã khởi động.” Vu Triết căng khuôn mặt nhỏ nhắn ấn mở quang não, khởi động thiết bị.

Hạ Mạt cảm thấy vẫn không đủ yên tâm, vì thế thao tác sợi tinh thần phong bế cửa động, chỉ để lại mấy lỗ khí to bằng ngón tay. Từ bên ngoài nhìn vào cửa động đã hoàn toàn hòa làm một với vách đá. Làm xong chuyện này, Hạ Mạt lại lén lút dịch về phía Randall.

Randall chú ý tới động tác nhỏ của hắn, cánh tay dài duỗi ra trực tiếp ôm cậu vào ngực.

Hạ Mạt không được tự nhiên động động, tuy không nói gì nhưng trong lòng lại vô cùng hạnh phúc.

Trương Lợi không khỏi nhìn bọn họ thêm vài giây, sau đó làm bộ lơ đãng nhìn Trần Khiết đứng ngoài cửa động.

Trần Khiết đang dùng hết tinh lực để tập trung đề phòng, cảm quan vô cùng nhanh nhạy, nháy mắt nhận thấy tầm mắt của Trương Lợi.

Hai người đối diện.

Trương Lợi hơi hơi mỉm cười, môi cong lên một độ cung như có như không, rõ ràng không phải là ngũ quan vô cùng xuất sắc nhưng lại khó hiểu mà dễ nhìn.

Trần Khiết nghiêm mặt thu hồi tầm mắt, là ảo giác sao? Hắn vậy mà cảm thấy tim mình đập lỡ một nhịp, đây là động tâm? Giống như từ sau khi hắn quyết định tiếp thu cảm tình của Trương Lợi thì giữa hắn và Trương Lợi càng ngày càng phát triển theo hướng người yêu.

Randall ho nhẹ một tiếng.

Tất cả những người có tâm tư khác thường đều tập trung lực chú ý.

Lúc này, sơn độn của đám người Randall đã tiến vào phạm vi rà soát của đội Fillet, nhưng trong hình chiếu của đội Fillet vẫn trước sau không thấy xuất hiện dấu hiệu sinh mệnh của họ.

D.Mongolia ngồi trên ghế thao tác, không kiên nhẫn gõ tay vịn “Mau đi thôi, nơi này sẽ không có người.”

Ninh Cường không để ý đến hắn, ra lệnh nhân viên điều tra tiếp tục.

D.Mongolia không nói tiếp, oán hận thầm thì hai câu.

Đội ngũ Fillet khi đi qua cửa động không có một chút tạm dừng nào, mắt thấy thuận lợi tránh thoát giám sát của bọn họ, những người giấu ở trong sơn động đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Đuổi kịp Fillet, khoảng cách bảo trì ngoài 1000m.”

Đội trưởng ra lệnh, toàn thể đội viên lập tức chờ xuất phát. Đợi bọn họ hoàn toàn thoát khỏi phạm vi điều tra của Fillet, Hạ Mạt liền phân giải vách tường che chắn. Đoàn người sạch sẽ lưu loát nhảy lên Màu Bạc X…

――――

D.Mongolia ngồi trong cơ giáp hình người, bắt đầu dùng hình thức tự điều khiển, chuyện gì cũng không cần làm làm cho hắn hơi có chút chán đến chết. Một mình ồn ào hơn mười phút, không có người hùa theo, hắn cảm thấy vô cùng không có ý tứ, vì thế gọi video cho bạn tốt ở Thạch Sư tinh cầu.

Xuất hiện trong hình chiếu là một Alpha tóc xanh da trắng.

Alpha lộ ra nụ cười ôn nhu “Gặp được Lạp Hỗ?”

“Đừng nói nữa.” D.Mongolia xua xua tay “Trước khi vào động chúng tớ rõ ràng ở ngay bên cạnh bọn họ, không nghĩ tới sau khi ra ngoài bay một vòng dọc theo vách đá mà vẫn không thấy họ đâu.”

Biểu tình người nọ rất bình tĩnh “Bọn họ hẳn là cũng có thiết bị phản trinh sát.”

“Sách! Nếu bọn họ không muốn lộ diện thì chẳng phải vẫn luôn không có cách nào nhục nhã bọn họ?”

Alpha cười cười, ôn nhu nói: “Nếu cần thiết, chúng ta có thể kết thành đồng minh.”

“Cũng đúng. Các cậu ở đâu?”

Alpha đưa tọa độ cho D.Mongolia, D.Mongolia liếc mắt một cái “Chạy còn rất nhanh. Được, chờ, bọn tớ lập tức qua đấy!”

Trong phòng điều khiển của Màu Bạc X.

Đội ngũ Fillet trong hình chiếu đột nhiên dừng lại, Trương Lợi nhíu mày “Bọn họ sao lại bất động? Chẳng lẽ phát hiện cái gì?”

Vu Triết nhanh chóng phóng đại hình chiếu, lại liên tiếp cắt vài loại hình thức, cuối cùng nhìn chằm chằm lốc xoáy xung quanh cơ giáp, sắc mặt khó coi: “Bọn họ chuẩn bị nhảy không gian.”

“Nhảy không gian?” Hạ Mạt lo lắng “Nếu bọn họ tiến hành nhảy không gian thì chúng ta còn có biện pháp truy tung sao?”

“Trước mắt thì Màu Bạc X còn không làm được điều này. Thế nhưng chúng ta có thể dùng biện pháp khác.” Trên khuôn mặt ông cụ non lộ ra nụ cười giảo hoạt, nhẹ nhàng phun ra một câu “Hack vệ tinh theo dõi của tiểu hành tinh M.”

――――

Trong xương cốt của cư dân Gammar đều có cảm giác về sự ưu việt của anh cả trong liên minh, vì thể hiện cảm giác ưu việt này mà bọn họ vô cùng vui lòng trợ giúp các tinh cầu nhỏ yếu tăng lên thực lực tổng thể, mặc kệ là viện trợ về kinh tế hay là viện trợ về quân sự, chính trị.

Có lẽ vì thái độ hữu hảo của lãnh đạo cấp cao đối với Lạp Hỗ tinh cầu mà người dân ở Gammar nghiễm nhiên xem Lạp Hỗ là tiểu đệ của mình.

Nếu là tiểu đệ thì đương nhiên đại ca phải chăm sóc thật tốt.

Kết quả là, bọn họ vô cùng nhiệt tình với đội ngũ dự thi của Lạp Hỗ, mức độ chỉ sau đội ngũ của chủ nhà.

Trong mắt bọn họ, sở dĩ Lạp Hỗ có thể nhảy vào hàng ngũ tinh cầu trung tâm thì ngoại trừ 50% thực lực của bản thân ra, 50% còn lại là dựa vào vận khí. Cho nên, khi bọn họ phát hiện Lạp Hỗ vậy mà một lần lại một lần thuận lợi vượt khỏi khó khăn, mới phát hiện thì ra tiểu đệ thật sự có mấy phần bản lĩnh.

Trong rạp chiếu phim Đại thủ đô của Gamma, hơn một ngàn giường ngủ không chỗ nào là không có người, mọi người cùng với bạn bè, con cái hoặc là người yêu nằm trên giường lớn thoải mái, ngửa mặt lên nhìn hình chiếu 3D trên đỉnh.

Rạp chiếu phim Đại thủ đô của Gammar là một trong những rạp chiếu phim nổi tiếng nhất. Dưới tình huống tình hình lợi nhuận của ngành công nghiệp điện ảnh liên minh liên tục giảm xuống, nó vẫn có thể duy trì mức tăng trưởng 10% mỗi năm.

Lúc này, bên trong hình chiếu chính là hình ảnh đội viên nhỏ tuổi nhất của Lạp Hỗ tinh cầu Vu Triết thề son sắt muốn hack vệ tinh theo dõi. Loại lời nói này nếu được nói ra từ người có diện mạo mình thường thì người xem nhất định sẽ cảm thấy hắn kiêu căng, nhưng Vu Triết vốn mang diện mạo tinh xảo, cho dù tính cách có ngạo kiều khó ở thì vẫn rất khó làm cho người ta phản cảm.

Khán giả không khỏi lộ ra mỉm cười thiện ý, nói tiểu hài tử mạnh miệng luôn có thể nhận được sự tha thứ của người lớn.

Một tiểu nữ hài Omega giơ tay tạo thành chữ thập, vô cùng sùng bái nói: “Baba, mama, tiểu ca ca thật là lợi hại!”

Người lớn nằm bên cạnh nàng không khỏi nhìn nhau cười, không đành lòng chọc phá khát khao tốt đẹp của nàng, vì thế phối hợp: “Đúng vậy, tiểu ca ca rất giỏi a, 14 tuổi đã tham gia thi đấu cấp bậc liên minh, con phải lấy hắn làm mục tiêu phấn đấu nhé.”

“Vâng! Con nhất định sẽ!”

Bé gái nắm chặt tay, trên khuôn mặt non nớt tràn đầy biểu tình kiên định nghiêm túc.

Hai người lớn không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ, tiểu hài tử ngây thơ đáng yêu, cũng dễ bị lừa gạt nhất.

Không nói đến địa vị của Gammar tinh cầu ở trong liên minh, cho dù chỉ là vệ tinh theo dõi của một tinh cầu bình thường thì cũng tuyệt đối có thể đại biểu cho trình độ khoa học kỹ thuật cùng thủ đoạn bảo mật mạnh nhất của chủ tinh, há là thứ mà một hài tử 15 tuổi có thể dễ dàng phá giải?

Đối với 90% người xem trong rạp mà nói, bọn họ thừa nhận Vu Triết quả thật có một chút bản lĩnh đặc biệt, nhưng hiển nhiên cho rằng năng lực của hắn vẫn chưa đến trình độ có thể xâm lấn vệ tinh theo dõi của Gammar tinh cầu!

Kết quả là mười lăm phút sau, khi trong màn ảnh lộ ra nụ cười đắc ý của Vu Triết, toàn bộ rạp chiếu phim không hề báo trước mà lâm vào hắc ám.

Tiểu nữ hài khẩn trương bắt lấy vạt áo của người lớn, nhỏ giọng hỏi: “Baba, mama, đây là làm sao vậy?”

Hai người lớn vội vàng đứng dậy tìm kiếm nhân viên của rạp.

Mười phút sau, phó tổng giám đốc của rạp chiếu phim đầu đầy mồ hôi chạy tới, khom lưng liên tục nói xin lỗi các vị khách, nói rõ là máy móc trục trặc.

Khi bị hỏi đến thời gian chính xác để khôi phục lại, phó tổng giám đốc liên tục cười làm lành pha trò, một bên xoa mồ hôi lạnh một bên hàm hồ “Cái này, nguyên nhân cụ thể chúng tôi còn đang điều tra, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn có thể là không khôi phục được, như vậy đi, vé xem phim ngày hôm nay chúng tôi sẽ trả lại toàn bộ, coi như là bồi thường cho các vị…”

Phó tổng giám đốc khuyên can mãi, cuối cùng cũng có thể trấn an cảm xúc của khách hàng.

Tiểu nữ hài tay trái cầm tay baba, tay phải cầm tay mama, bĩu môi đi ra ngoài.

Hai vị phụ huynh thấy hòn ngọc quý trên tay không vui, trong lòng băn khoăn, ngày thường hai vợ chồng bận công tác, cơ bản không có thời gian mang hài tử ra ngoài chơi, hôm nay thật vất vả có cơ hội lại mất hứng mà về.

Nữ nhân nghĩ nghĩ, đề nghị: “Nếu không chúng ta đổi một nhà? Mama biết một rạp chiếu phim khác hiệu quả hình ảnh cũng không tồi.”

Tiểu nữ hài nháy mắt vui vẻ ra mặt, kinh hỉ túm chặt tay nàng “Có thể chứ?!”

“Đương nhiên có thể, hôm nay baba cùng mama chuyên môn để dành thời gian chơi với con nha.”

Người một nhà hưng phấn đi vào rạp chiếu phim 3D lớn thứ 2 thủ đô, lại không nghĩ rằng vừa mới đến cửa đã thấy một đoàn người xem đi ra, vừa đi vừa oán giận.

“Làm cái gì chứ, đang đến đoạn hay đó!”

“Không biết tiểu Omega của đội Lạp Hỗ có thể thành công xâm lấn vệ tinh theo dõi hay không…”

“Ông vẫn là người Gammar đấy! Vậy mà lại không tin tưởng trình độ chế tạo vệ tinh của quốc gia mình như vậy?”

“Làm gì có? Tôi chỉ là cảm thấy tiểu Omega kia rất đáng yêu, tuy rằng luôn đơ mặt, xem ai đều không vừa mắt, nhưng tôi nghe nói hắn chính là hacker số một số hai ở Lạp Hỗ tinh cầu!”

“Được, chém đi! Bị sắc đẹp làm mụ mị đầu óc!”

“……”

Hai vị phụ huynh mang theo hài tử đứng ngoài cửa rạp chiếu phim, nghe thấy những lời này không hẹn mà cùng liếc nhau: Không phải là chỗ này cũng xảy ra vấn đề chứ?

Tùy tiện chặn một người lại dò hỏi, quả nhiên nghe thấy âm thanh tràn ngập oán khí của người nọ: “A, vừa mới bị mất tín hiệu, nói là trục trặc máy móc, không biết khi nào mới sửa xong. Không biết rạp chiếu phim Đại thủ đô còn chỗ không, chúng tôi định qua bên đó xem…”

Hai phụ huynh anh nhìn em em nhìn anh, đều từ trong mắt đối phương nhìn được cảm xúc không thể tưởng tượng. Bọn họ bỗng nhiên có một dự cảm khó hiểu trong lòng, có lẽ video không thể kết nối được không phải do máy móc trục trặc, mà là bởi vì vệ tinh theo dõi….

Nhưng có khả năng sao?

Chỉ là nghĩ cũng đã cảm thấy….

Điên đảo tam quan!

Hết chương 393.
Bình Luận (0)
Comment